Chương 794: Chiến (6)
Tiến sĩ Lâm theo thói quen đẩy gọng kính trên sống mũi, tay nâng lên nửa đường lúc này mới nhớ tới mình bây giờ không cần đeo mắt kính.
Hắn vẫn có chút chưa quen cơ thể này.
"A Sâm, tình huống hiện tại thế nào?" Thoáng làm quen cơ thể mới, tiến sĩ Lâm mở miệng hỏi.
Hắn rất tin tưởng A Sâm, cho nên từ lúc ban đầu hắn đều giao hết thảy mọi chuyện cho A Sâm đi làm, hắn tin tưởng A Sâm sẽ dẫn dắt Vân Hiên đi lên con đường hắn quy định .
"Tiến sĩ, hiện tại chiến tranh giữa nhân loại và Zombie đã nổ ra, Hiên thiếu gia làm rất tốt, chỉ là xảy ra chút ngoài ý muốn nho nhỏ, Tần Nhất học được cách dung hợp nguyên tố."
Khi A Sâm nhắc tới Vân Hiên thì cố tình hơi dừng một chút, nhưng vẫn báo cáo tất cả mọi chuyện cho tiến sĩ Lâm.
Hắn cũng từng thử qua dung hợp nguyên tố, đáng tiếc là chưa từng thành công, không nghĩ tới Tần Nhất lại thành công.
Chuyện này có chút không ổn, mặc dù hắn không thành công nhưng cũng biết dung hợp nguyên tố có uy lực lớn bao nhiêu.
"Tiến sĩ, đám Lăng Không cũng không hoàn toàn tin tưởng chúng ta."
Tiến sĩ Lâm nho nhã cười: "Bọn hắn cũng không ngốc, đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng chúng ta, nhưng như vậy cũng đủ rồi, chỉ cần diệt trừ được nhân loại là tốt."
Mặt mày Tiến sĩ Lâm đột nhiên rạng ngời, trạng thái có phần không bình thường: "Nhân loại là loài tham lam bẩn thỉu, sớm nên biến mất."
Tiến sĩ Lâm có bao nhiêu thống hận nhân loại, A Sâm hoặc nhiều hoặc ít cũng biết. Lúc trước nếu không phải người kia, hiện tại cũng sẽ không phát triển thành cái dạng này, cũng không biết người kia có hối hận hay không nữa...
"Đúng rồi tiến sĩ, tiểu thư Oản Oản nói muốn tới gặp ngài."
Nghĩ đến người kia, A Sâm bỗng nhiên nghĩ đến tiểu thư Oản Oản dịu dàng như nước, cũng nhớ ra trước đó không lâu tiểu thư Oản Oản truyền tin tới, nói muốn gặp tiến sĩ.
"Oản Oản, nó tới làm gì?"
Mày kiếm của tiến sĩ Lâm nhăn lại, tuy giọng điệu không phải rất tốt, nhưng A Sâm sao lại nhìn không ra, tiến sĩ Lâm nhắc tới tiểu thư Oản Oản thì mắt phượng chợt dịu dàng xuống.
Đó là sự dịu dàng phát ra từ trong nội tâm, chứ không phải vì ngụy trang dịu dàng mà ngụy trang.
"A Sâm không biết, có lẽ tiểu thư Oản Oản lo lắng cho tiến sĩ."
Lời nói trong lúc vô tình của A Sâm khiến trái tim tiến sĩ Lâm mềm đi mấy phần, hắn biết, trên đời này người duy nhất thật tình quan tâm hắn, có lẽ chỉ có Oản Oản.
Tính tình nha đầu kia bướng bỉnh, bảo nó quay trở về khẳng định nó sẽ không về. Giờ hắn có thể làm, chính là phái thêm người bảo vệ tốt cô.
Tiến sĩ Lâm vừa mới chiếm cứ thân thể Vân Hiên, linh hồn và thân thể vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, cùng A Sâm nói một hồi liền cảm thấy rã rời, sau khi bàn giao mấy tiếng liền để A Sâm lui xuống.
A Sâm đóng cửa xong cũng không lập tức rời đi, anh ta ngẩn người nhìn cánh cửa đen trước mặt, như muốn xuyên qua nó nhìn thấy người ở bên trong.
Tiến sĩ, hắn một câu cũng không nhắc tới Hiên thiếu gia.
A Sâm biết mình nghĩ như vậy là không đúng, tiến sĩ Lâm mới là chủ nhân của anh ta, mới là người anh ta cả đời đi theo, thế nhưng nghĩ đến Hiên thiếu gia, tâm anh ta vẫn nhịn không được có chút đau nhói.
Tiến sĩ trở về, vậy Hiên thiếu gia đâu? Vĩnh viễn biến mất hay là ngủ say? Tiểu thư Oản Oản và Hiên thiếu gia, rốt cuộc tiến sĩ yêu ai?
A Sâm có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, thế nhưng cái miệng vụng về của anh ta cái gì cũng không hỏi ra được.
Hoặc là, thật ra anh ta đã sớm biết đáp án, chẳng qua là lừa mình dối người ôm một tia ảo tưởng mà thôi.
Đúng là buồn cười, anh ta vốn cũng chả phải người tốt lành gì, trái tim lạnh lẽo đến ngay cả đứa trẻ vừa ra đời cũng có thể không chút do dự bóp chết, thế mà bây giờ không hiểu sao lại sinh ra cảm giác tội ác châm chọc như thế.
Đúng là châm chọc mà.
Edit by Thanh tỷ
Chương 795: Chiến (7)