Chương 769: Khai chiến (3)
Trịnh Trọng nghe được cái tên đã lâu không nghe thấy thì biến sắc, cái tên Tần Kiều Kiều đối với anh ta mà nói là một loại sỉ nhục, một đứa con gái riêng không biết từ nơi nào tới, không đúng, ngay cả con gái riêng cũng không phải, cô ta lừa gạt anh ta.
Hừ, anh ta không tìm cô ta tính sổ đã là rất nhân từ rồi.
"Tôi biết cô ta, ài, không biết cô ta hiện giờ thế nào, lúc trước là cô ta lừa gạt tôi, tôi cũng rất buồn." Trên gương mặt tuấn tú của Trịnh Trọng đúng lúc bày ra vẻ mặt bị tổn thương.
Nếu không phải Tần Nhất biết chân tướng, sợ rằng cũng bị dáng vẻ này của anh ta lừa gạt.
Còn không phải ư, Trịnh Như Mộng còn ở bên đệm hát cùng kia kìa, cô ta vẻ mặt đau lòng nhìn anh trai nhà mình: "Anh, không phải lỗi của anh, đều là tiểu tiện nhân kia sai, chẳng qua chỉ là con gà rừng mà thôi, còn tự cho rằng bản thân có thể biến thành Phượng Hoàng, cô ta làm sao có thể xứng với anh."
Chuyện của Tần Kiều Kiều cô ta cũng biết, cô ta vô cùng đau lòng cho anh trai nhà mình, anh trai cô ta ưu tú như vậy, Tần Kiều Kiều lại là con gái riêng thân phận không rõ, Tần gia kia cũng không phải thứ gì tốt.
Nghĩ như vậy, Trịnh Như Mộng cau mày, nhịn không được mở miệng: "Cái Tần gia kia cũng không phải thứ tốt lành gì, em đoán bọn họ đã sớm biết chân tướng, cố ý không nói ra, nghĩ muốn nịnh bợ Trịnh gia chúng ta, chắc chắn là nhìn trúng thế lực của Trịnh gia chúng ta."
Rõ ràng là thiếu nữ hoa quý, lớn lên dáng vẻ cũng thanh tú động lòng người, thế nhưng lời nói ra sao mà độc địa khó nghe, trong giọng nói cũng tràn đầy ác ý cùng châm chọc.
Trịnh Trọng nghe trong lòng mừng thầm, Tần gia lúc trước cũng là một trong tứ đại thế gia, thế nhưng không biết tại sao hồi đó bỗng nhiên rút khỏi Kinh Đô, chạy tới nơi khác.
Cái hồi mà Tần gia vẫn còn ở, trong tứ đại thế gia, Trịnh gia và Lâm gia là đứng cuối, Tần gia cùng Vân gia bất phân cao thấp, cùng là thế gia quan hệ tự nhiên là có chút phức tạp.
Trịnh gia với Tần gia cũng có chút ma sát nhỏ, tuy không phải chuyện lớn gì nhưng là vẫn có, cho nên lúc đó Tần Miễn đặc biệt không đồng ý cho Tần Kiều Kiều quen Trịnh Trọng.
"Như Mộng, em nói cái gì đó, bác Tần cũng không phải cố ý." Trịnh Trọng có chút phiền muộn khe khẽ thở dài, bộ dáng sầu khổ, đúng là khiến người ta nhịn không được, nôn mửa!
"Thật sao, thế thì ngại quá, nói thế nào thì Tần Kiều Kiều cũng là người Tần gia tôi, đã đắc tội Trịnh thiếu thì quả thực phải xin lỗi rồi. Có điều, người Tần gia tôi dù không tốt thế nào thì cũng vẫn là người Tần gia."
Tần Nhất khẽ bật cười, cánh môi xinh đẹp cong lên, chỉ là đôi mắt phượng lạnh đạm như nước, thậm chí hiện ra điểm điểm hàn ý.
Bất kể nói thế nào, trong cơ thể cô vẫn còn chảy dòng máu Tần gia, mặc dù quan hệ hiện tại giữa cô và Tần gia cứng nhắc, nhưng cũng không thể để cho người khác tuỳ tiện sỉ nhục Tần gia.
"Cái gì!" Trịnh Trọng biến sắc, anh ta không nghĩ tới Tần Nhất lại là người Tần gia, anh ta cũng không đần, thoáng suy nghĩ một chút liền biết cô gái anh ta coi trọng này là tiểu công chúa Tần gia chân chính.
Trịnh Trọng sắc mặt rất khó coi, không có gì so với cái này còn lúng túng hơn, thế nhưng anh ta lại không cảm thấy bản thân có lỗi, ngược lại trách ngược Trịnh Như Mộng.
Đều tại cô ta chõ mõm vào, nếu cô ta không nói xấu Tần gia thì sẽ có cục diện hiện tại sao?
Tần gia, dù là bây giờ nhìn thì xuống dốc, kỳ thật lăn lộn so với những thế gia bọn hắn còn tốt hơn.
Nghĩ như vậy, Trịnh Trọng cũng tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn Tần Nhất càng nóng rực hơn, rất tốt, không hổ là người phụ nữ anh ta coi trọng, dáng vẻ xinh đẹp, gia thế cũng tốt.
Người Tần gia có tiếng con gái khống muội khống, nếu như anh ta cưới Tần Nhất, như vậy, Trịnh gia anh ta sẽ hoàn toàn vững chân ở Kinh Đô.