Chương 768: Khai chiến (2)
Mặc kệ Lăng Không nói thế nào, Trạch Ninh đều là một bộ dáng vẻ không bị lay động.
Qua hồi lâu, Trạch Ninh mới nhàn nhạt mở miệng: "Vương, ta nói."
Zombie trông giữ Trạch Ninh đại nhân có chút nghĩ không ra, rõ ràng lúc Vương bọn hắn tiến vào vô cùng tức giận, thế nhưng sau khi ra ngoài lại cười vui vẻ.
Lăng Không đúng là vui vẻ, Trạch Ninh rốt cuộc thông suốt, biết nhân loại vẫn luôn lừa gạt hắn, điều này không thể tốt hơn.
"Các ngươi mang chút thức ăn vào cho Trạch Ninh đại nhân, chăm sóc hắn thật tốt, đúng rồi, sau đó không cần trông chừng Trạch Ninh đại nhân nữa."
Nói xong, Lăng Không liền vội vàng rời đi, hắn ta còn phải đi nói cho tiến sĩ biết.
Hai con Zombie có chút mờ mịt, bỗng nhiên trong không khí truyền đến một cơn chấn động, bọn hắn nhịn không được cúi đầu nằm rạp xuống.
Uy áp cường đại khiến bọn hắn không thở nổi, thế nhưng trong lòng lại cực kỳ cao hứng.
Vương, lại một vị Vương ra đời!
Trần gia, Tần Nhất nhìn Trịnh Như Mộng ở trước mặt cô dương dương đắc ý, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.
"Nè, cô có nghe hay không đó, tôi đã nói mình là tiểu thư Trịnh gia rồi mà, đợi lát nữa anh tôi tới đây, bao nhiêu tinh hạch tùy cô ra giá, đưa tờ giấy kia cho tôi."
Trịnh Như Mộng hất cằm lên, vẻ mặt cao ngạo, hiện tại cô ta hoàn toàn không sợ gì hết, cô ta đã về Trịnh gia, đã có chỗ dựa.
"Vậy sao." Tần Nhất nhàn nhạt cười, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, trắng nõn vô khuyết.
Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, khiến cô ta cực kỳ căm hận.
Chỉ chốc lát, Trịnh Trọng đã tới cửa.
Vẫn dáng vẻ dịu dàng anh tuấn như trước đây, áo sơ mi trắng quần âu, hào hoa phong nhã.
Trịnh Như Mộng vui vẻ chạy ra trước ôm lấy cánh tay Trịnh Trọng, ngọt ngào nũng nịu: "Anh trai, chính là cô ta, cô ta bắt nạt em."
Trịnh Trọng nghe vậy theo bản năng đưa mắt nhìn Tần Nhất, vừa nhìn liền không rời mắt nổi, anh ta trước giờ chưa từng gặp qua người phụ nữ nào hấp dẫn như thế.
Đúng vậy, hấp dẫn người, loại hấp dẫn này không đơn thuần là vẻ bề ngoài, mà là một loại từ trong xương cốt.
Hơn nữa, anh ta có một loại cảm giác quen thuộc không thể hiểu được đối với cô, luôn cảm thấy, người phụ nữ này hẳn nên là của anh ta.
Lửa nóng và tham lam trong mắt Trịnh Trọng, Tần Nhất không hề bỏ qua, chỉ là cô cảm thấy rất buồn nôn, đúng vậy, lòng tràn đầy chán ghét.
Trước đây tại sao cô lại có thể coi trọng tên đàn ông ghê tởm này hả?
Có lẽ mắt mù rồi!
"Chào cô, tôi là Trịnh Trọng, cảm ơn cô đã cứu em gái bướng bỉnh nhà tôi, lúc trước con bé đi mất, người trong nhà vô cùng sốt ruột, đúng rồi, không biết tên của cô là...?"
Trịnh Trọng kiềm chế sự vội vàng trong lòng, bày ra dáng vẻ công tử ôn nhuận.
Tần Nhất nhàm chán nghịch nghịch móng tay mình, óng ánh trong suốt mang theo màu hồng nhàn nhạt, cô đột nhiên mất đi hứng thú với Trịnh Trọng, không còn ý định trêu đùa anh ta.
Vốn muốn trừng phạt Trịnh Trọng một phen, nhưng bây giờ cô ngay cả hận cũng không có, người này, đã không còn vết tích gì trong mắt cô nữa.
Nhưng mà tự đưa tới cửa, cô cũng không thể cho anh ta sắc mặt tốt được rồi.
"Trịnh Trọng có đúng không, thiếu gia Trịnh gia, một trong Kinh Đô Tứ thiếu, ừm, anh quả thực không biết tôi, nhưng hẳn phải biết Tần gia nhỉ? Tần Kiều Kiều, vị hôn thê của anh, không biết anh còn có ấn tượng nào không?"
Tần Nhất nhẹ nhàng cười, trông thấy sắc mặt Trịnh Trọng đột nhiên thay đổi, trong lòng rất vui vẻ, nhưng cô cũng vì Tần Kiều Kiều cảm thấy bi ai.
Mặc dù Tần Kiều Kiều có hơi mất não, nhưng cô ta thật lòng từng thích Trịnh Trọng, bất kể đời trước hay đời này. Đáng tiếc là kết cục cuối cùng vẫn bị Trịnh Trọng vứt bỏ.
Edit by Thanh tỷ
Chương 769: Khai chiến (3)