Edit by AShu ^_^.
________________
Tô Đường không có quay đầu lại, trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra.
Nàng chính mình tự bạo, nhưng so với từng câu hỏi của gia hỏa này còn tốt hơn. Tự bạo mà nói, chỉ cần một người Vân Khinh Sơ, liền cũng đủ làm hắn khϊếp sợ mấy ngày, nhưng nếu bị hỏi, nàng sợ không chỉ Vân Khinh Sơ, ngay cả tiểu sửu bát quái, hệ thống, thậm chí nhiệm vụ những việc này đều giữ không nổi.
Khi đó, nàng còn chơi cái cmn gì nữa!
Hệ thống nhìn phía sau, nhìn nam chủ mặt mày cô đớn, có vài phần đồng tình thở dài, "Ai, ta lần đầu tiên cảm thấy nam chủ thực đáng thương a."
Tô Đường, "Thời điểm cả toàn môn Vân gia chết, đáng thương sao?"
Hệ thống liền nghẹn, "Nhưng...... cho dù vậy, Mặc gia của hắn lúc trước bị gϊếŧ, âm thầm liên lụy rất nhiều, Vân gia cũng tham gia một chân trong đó. Hơn nữa sau này lại bị ám sát, nếu không phải ngươi hỗ trợ, hắn khả năng sớm đã chết."
Thác nước bị bổ ra, bên trong có động thiên, bất quá điều duy nhất làm người muốn phun tào chính là trang trí bên trong, thật là quá chói mắt!
Tô Đường bị chói mắt đến nỗi mắt phải nheo lại, mà Chân Long lại cười lớn khoe khoang: "Thế nào, đẹp không?"
Tô Đường nói không nên lời trái lương tâm, cuối cùng chỉ có thể lộ ra một nụ cười xấu hổ mà không mất đi lễ phép, "Ngài thích liền tốt."
Chân Long, "Nàng lúc trước liền thích những bảo bối này của ta, lúc trước ta còn coi thường nàng, cảm thấy nàng là một con xà, cũng thật không biết xấu hổ. Nhưng hiện tại......" Hắn nói xong lời cuối cùng, ánh mắt cô đơn, "Chỉ cần nàng tỉnh lại, nàng nghĩ muốn cái gì ta đều cho nàng."
Tô Đường mơ hồ nghe hệ thống nói qua chuyện giữa hắn cùng một con rắn, không khỏi hiếu kỳ nói: "Nàng làm sao vậy?"
Tô Đường hơi ngạc, "Cho nên ngài ở chỗ này thủ suốt 700 năm?"
Chân Long cũng không cảm thấy 700 năm là cái gì hết, hắn để ý, chưa bao giờ là thời gian, mà là người ấy.
"Khả năng nàng còn giận ta đi, chờ hết giận, nàng liền trở lại."
Tô Đường hơi hơi hé miệng, thiếu chút nữa liền muốn hỏi hắn, nếu nàng vẫn luôn không trở lại, ngươi cũng vẫn luôn chờ đợi ở đây sao?
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn không hỏi.
Bởi vì vấn đề này, có vẻ quá dư thừa.
"Nàng sẽ trở về."
Chân Long, "Tiểu cô nương, mượn lời chúc của ngươi."
Rốt cuộc thủ ở đây 700 năm, Chân Long từ một Long Vương hung dữ, ngạnh sinh thành một Long trạch Vương, cũng thật không dễ dàng, mà không, thật vất vả bắt được mấy người, liền nhịn không được bắt đầu bát quái.
Tô Đường đơn giản nói một chút chuyện của hai người, thấy Long Vương miệng càng ngày càng há hốc, không khỏi cười ra tiếng, "Có vấn đề gì sao?"
Chân Long tỏ vẻ, chính mình tuy rằng sống mấy ngàn năm, nhưng thật sự chưa gặp được người nào như vậy, "Quả nhiên vẫn là nhân loại biết cách chơi a."
Sau khi tâm sự chút chuyện đời xong, tiếp theo đương nhiên là chuẩn bị chữa thương, kinh mạch cũng không khó xử lý, khó nhất chính là xử lý nội đan. Nội đan tuy cường đại, nhưng nội đan bị rách nát lại cực kỳ yếu ớt, trong quá trình trị liệu, chỉ hơi vô ý, liền sẽ dẫn tới vết rách càng lớn hơn, cuối cùng sụp đổ, hoàn toàn trở thành phế nhân.
Một quá trình, Tô Đường rất bình tĩnh, cho dù xảy ra chuyện không tốt hơn nữa cũng chỉ có như thế.
Nhưng mà, trong quá trình trị liệu này vẫn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Một tháng rất nhanh liền đi qua, kinh mạch của Tô Đường đã khôi phục, nhưng nội đan lại không có dấu hiệu tốt lên, thậm chí, vết nứt còn lớn hơn so với lúc trước.
Chân Long hẳn là không quá quen loại tình huống này, lúc ấy liền vuốt cằm, mặt đầy khó hiểu, "Không nên a."
Tô Đường cũng nghi hoặc, cuối cùng vẫn hệ thống nói ra đáp án.
Hệ thống thanh âm nho nhỏ, phi thường không rõ, rõ ràng là biểu hiện làm chuyện trái với lương tâm a.
"Đường Đường a."
Tô Đường nhướng mày, nỗi sợ quen thuộc, cảm giác bị hố quen thuộc.
"Nói đi, ta đều có thể thừa nhận."
Hệ thống, "Vừa mới kiểm tra đo lường, nội đan là chữa trị không được, bởi vì bên trong nội đan có một sợi tàn hồn, hơn nữa nếu không lầm, chính là tàn hồn mà Chân Long muốn tìm."
Tô Đường:......
Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦
Nàng quả nhiên là thiên mệnh chi nữ, nhìn xem, chuyện gì cũng đến lượt nàng!
Hệ thống, "Hiện tại nội đan cùng nàng hợp hai làm một, ngươi đem nội đan bức ra, liền không có phần của chúng ta."
Tô Đường lại lần nữa nếm được cảm giác muốn hộc máu, nàng hít một hơi thật sâu.
Thôi, dù sao nguyên bản của thân thể này chính là nàng, nội đan cũng là nàng luyện ra, cùng lắm thì nàng lại một lần nữa luyện thôi.
Luyện cái rắm a! Thân thể này của nàng đã 60 tuổi, không có nội đan, lập tức có thể trở thành lão thái thái a! Một lão thái thái 60 tuổi, không sống được bao lâu, lấy cái gì đi làm nhiệm vụ!
Cái trán nàng nổi đầy gân xanh, cả người bạo trướng muốn đánh người.
Nhưng cố tình, cũng không biết có phải hay không khi nàng biết được chân tướng, nội đan trước đến nay không có gì động tĩnh gì cư nhiên sống lại.
"Chân Long các hạ." Tô Đường cảm thấy chính mình khả năng có thể đánh thức Sơ Nguyệt tiên tử, lúc này liền nháo về nhà a.
Chân Long không rõ nguyên do, "Làm sao vậy?"
Tô Đường, "Nội đan của ta có chút ngoài ý muốn."
Nàng không nói rõ, rốt cuộc nàng là một ngoại nhân, không có khả năng biết nhiều như vậy. Bất quá Chân Long đã nhìn ra, một sợi tán hồn kia ở trong nội đan đã muốn đi tìm chủ nhân, bên này đốt minh hương, Chân Long cách mỗi hai giờ đều gọi tên một cách thâm tình, mà không, tán hồn mới phát hiện một chút manh mối, liền trực tiếp rời đi.
Nội đan lúc trước lưu lại trong thân thể, tuy rằng cùng phế giống nhau, nhưng rốt cuộc còn có điểm dùng, lúc này mới đi không bao lâu, nàng liền mắt thường có thể thấy được già đi xuống.
Làn da cũng bắt đầu nhăn lại, tầm mắt cũng bắt đầu vẩn đục, bất quá Chân Long lúc này rõ ràng không lại quan tâm đến nàng, bởi vì nội đan kia đang bay vào trong nhà.
Đó chính là nơi xà nữ ngủ say.
Xà nữ quan trọng hết thảy, Chân Long sẽ không bỏ qua nàng.
Tô Đường thở dài, cố hết sức tìm ghế dựa ngồi xuống, suy nghĩ một hồi, nàng sinh ra một cổ cảm giác bất lực.
"Cẩu a......"
Hệ thống nhận thức nàng lâu như vậy, sao lại không đoán ra được nàng bị làm sao a, lập tức nói: "Đừng nghĩ, lần trước nhiệm vụ giả là ngươi, trừ phi thế giới này hoàn toàn tan vỡ không cứu được, nếu không người nắm giữ hồn phách cũng là ngươi."
Tô Đường nghĩ nghĩ đến các vị ở Thiên Kiếm Tông, lại nghĩ nghĩ Chân Long mới quen biết không lâu, tức khắc run run rẩy rẩy vươn tay.
"Đỡ ta lên, ta cảm thấy ta còn có thể cứu giúp một chút."
Hệ thống có chút khó hiểu, "Nhãi con a, ta có một chút không rõ, ngươi vì sao không đem chuyện của tiểu sửu bát quái nói ra đi?"
Tô Đường trước mặt đứng thẳng thân hình, nghe vậy, đột nhiên rũ xuống đôi mắt, "Nam chủ gϊếŧ Vân gia, nhưng tiểu sửu bát quái nếu là người Vân gia, hắn sẽ lâm vào tự trách rất lâu, mâu thuẫn, thậm chí không biết như thế nào đối mặt." Nàng nói đến đây, lại thở dài, những người Vân gia chết không đáng tiếc, còn có không ít người đáng yêu, bọn họ cũng không đáng chết.
Nhưng mà những người vô tội ở Mặc gia đáng chết sao?
Liền như lời nói lúc trước của nàng, nợ này a, căn bản tính không rõ.
"Lão cẩu a, hiện tại giá trị hắc hóa bao nhiêu?"
Hệ thống, "Chỉ số hắc hóa hiện tại là 58%."
Tô Đường, "Thôi, thật sự không được liền lại rớt một cái áo choàng đi, dù sao cũng phải đem nhiệm vụ làm xong."
Lời tác giả: Cảm ơn lạnh lẽo, nấp trong sao trời dưới ánh trăng hai vị tiểu khả ái đánh thưởng, ái các ngươi.
__________________
( tấu chương xong )
Đã beta
Edit by AShu