(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 601: Cô và tôi




Editor: Đào Tử

Ảnh: Fanart Ngụy Quân "Tử"

______________________________

Thanh niên tóc trắng từ khi vào nhà vẫn không có nói chuyện.

Hắn im ắng quan sát bố cục bên trong phòng, đây là một căn chung cư vô cùng phổ thông, mặc dù đồ dùng trong nhà đều cũ, nhưng không cho người ta cảm giác nghèo túng bẩn thỉu, dưới sự quản lý của Hoa Khinh Khinh, mọi nơi tràn ngập bầu không khí làm người ta dễ chịu, không nhịn được buông lòng đề phòng.

Khi Bùi Diệp đi ra từ phòng bếp, tùy ý dựa vào cửa cách gian, đôi mắt hồng ngọc dường như sáng lên một độ.

"Có chuyện, đương nhiên có chuyện."

Theo động tác khẽ gật đầu, Bùi Diệp nghe được một chút xíu âm thanh đinh đang.

Cẩn thận nhìn lướt qua, phát hiện bím tóc bên phải gương mặt hắn đổi thành dây buộc đính mặt gấu trúc tinh xảo kèm hai cái chuông nhỏ bằng bạc. Phụ kiện vô cùng tinh xảo, nhưng đặt trên thân thanh niên lại có vẻ không hài hòa lắm --

Lấy Bùi Diệp làm ví dụ.

→_→

Ngay từ đầu cô không phải có ở chiến trường chính diện, làm việc ở các ban ngành đặc biệt một đoạn thời gian, làm nhiệm vụ ám sát, đánh cắp tình báo, liên lạc tai mắt, xử lý phản đồ hoặc là điều tra tổ chức đặc biệt nguy hiểm là chủ yếu, tính nguy hiểm khỏi phải bàn.

Chấp hành những nhiệm vụ này, một khi phát sinh giao chiến vũ lực với địch nhân, chỉ có cơ hội ra tay một lần, địch nhân không bị đánh giết thì là mình ngã xuống, căn bản không có cơ hội thứ hai cứu vãn. Cho nên, bất kỳ chi tiết nhỏ nào cũng sẽ trở thành mấu chốt quyết định thắng bại.

Quý Chiếu tùy ý mang cột tóc có chuông, không sợ có ngày bịt mắt trốn tìm với địch nhân bị phát hiện?

Quý Chiếu nhận thấy ánh mắt của Bùi Diệp.

Ngón tay phải hắn vòng quanh bím tóc nhỏ rũ xuống đầu vai ấy.

Hỏi một vấn đề suýt nữa khiến Cố Thiều loạng choạng bước chân.

"Lúc đi ngang qua cửa hàng mua, không nghĩ nó rất hợp với màu tóc của tôi sao?"

Cố Thiều: "???"

Vậy mà Bùi Diệp còn nghiêm túc nghĩ ngợi, đưa ra đề nghị.



"Nói thật, tôi cảm thấy dây buộc tóc đỏ sẽ hợp hơn, hợp với đôi mắt của anh."

Cố Thiều không nhịn được nhìn về phía Hoa Khinh Khinh.

Hôm nay tư thế Hoa Khinh Khinh mở cửa cho anh ta không đúng sao?

Hay anh ta nhấc chân bước vào sai chân rồi?

Phong thuỷ căn chung cư này kỳ quái?

Thủ lĩnh, thiết lập lạnh lùng của ngài sập rồi đó biết không!!!

"Tôi thực sự không ưa thích nó lắm."

Quý Chiếu khẽ vuốt cặp mắt kia, cười đến nỗi...

Thoáng có chút hơi thở Yandere.

Tha thứ cho Cố Thiều nghèo từ vựng, hiện tại anh ta cũng chỉ có thể nghĩ đến cái từ này.

"Không thích?"

Quý Chiếu lắc đầu: "Không thích."

Bất luận là màu trắng hay là mắt hồng ngọc, đặt trong đám người đều quá chói mắt.

Quý Chiếu không thích cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm.

Nhưng những người này không bao gồm Bùi Diệp trước mặt.

Khi hắn tiến vào căn chung cư, thời điểm ánh mắt Bùi Diệp rơi trên người hắn, thân thể sẽ mất khống chế dâng lên một cỗ mừng rỡ và thân cận mãnh liệt. Bản năng mãnh liệt mất kiểm soát ấy cứ như là chấp niệm khắc sâu vào xương, khiến cơ bắp hắn run rẩy vì sự hưng phấn.

Loại bản năng này khiến hắn vui vẻ, bên tai như có thể nghe được tiếng máu nóng sục sôi.

Bùi Diệp liếc mắt ám chỉ với Cố Thiều.

Đối phương mờ mịt khẽ nghệch miệng, không hiểu ám chỉ của Bùi Diệp.

Ngược lại là Hoa Khinh Khinh ngầm hiểu trong lòng, cười một phát bắt cánh tay Cố Thiều kéo anh ta đến một góc ban công, quay người kéo cửa lại.

Cố Thiều: "Làm cái gì vậy?"

Hoa Khinh Khinh nói: "Anh ngốc à, không thấy chị Bùi Diệp với bạn anh có ý muốn đơn độc nói chuyện sao?"

Ánh mắt "Anh là dư thừa" rõ ràng đến vậy, còn làm bóng đèn kiểu gì nữa.

Cố Thiều: "..."

Anh ta không biết có phải mình ngốc hay không, nhưng cách hiểu của Hoa Khinh Khinh nhất định là sai lầm.

Ý của Bùi Diệp quá nửa là để anh ta đẩy Hoa Khinh Khinh ra.

Dù sao, chuyện thủ lĩnh muốn nói với Bùi Diệp sẽ hù dọa cô gái bình thường này.

Chuyện gì?

Chuyện lớn khuấy đảo toàn bộ thế giới.

Bùi Diệp nói: "Người không liên can đã đi rồi, ngài Quý có thể nói chưa?"

"Quả nhiên cô là người giấy nhỏ ngày đó."




Theo lý thuyết Bùi Diệp không thể biết tên hắn.

Bùi Diệp không có phủ nhận.

Cô chỉ muốn biết Quý Chiếu muốn làm chuyện gì, tự mình đến nhà kéo cô nhập bọn.

"... Nếu như chuyện anh nói không đủ hấp dẫn, tôi thà nằm ỳ trong nhà vui chơi ăn ngủ, cũng còn hơn ra ngoài dính bụi đầy thân mà chơi chẳng vui." Bùi Diệp chủ động đi ra ngoài, dẫn Quý Chiếu đến sân thượng nói chuyện, đưa hộp thuốc lá tới trước mặt Quý Chiếu, "Hút thuốc chứ?"

Trong nhà có thai phụ, cô muốn hút thuốc chỉ có thể đi sân thượng hoặc là ở ban công.

Quý Chiếu lắc đầu: "Không đâu."

"Biết uống rượu chứ?"

Quý Chiếu nói: "Tửu lượng không tốt."

Không biết Bùi Diệp nghĩ đến chuyện gì lộ ra ý cười, mặt mày dịu dàng hơn rất nhiều.

Quý Chiếu âm thầm chú ý phản ứng của Bùi Diệp.

"Quân Tự do và Cố gia hợp tác."

Bùi Diệp ngậm điếu thuốc, xuyên qua làn khói bốc lên nhìn kỹ sườn mặt Quý Chiếu.

"Lần đầu tiên?"

"Cũng không phải, dĩ vãng vì lợi ích cũng có lúc lợi dụng lẫn nhau, cũng miễn cưỡng xem như hợp tác. Nhưng lần này hợp tác là thủ lĩnh song phương tự mình thương lượng. Mặt ngoài Cố gia kiềm chế, chèn ép địch nhân, quân Tự do thành lưỡi đao trong tay Cố gia một lần..."

Bùi Diệp hiểu rõ nói: "Trong dự tính, thế cân bằng của bảy nhà từ lúc tín vật Tháp Đen mất đã bị phá vỡ."

Ra tay trước chiếm thế, ra sau lãnh tai ương.

Quý Chiếu nói: "Tôi cho rằng cô sẽ kinh ngạc."

Bùi Diệp gảy rơi tàn thuốc, không để ý nói: "Có gì để kinh ngạc? Vì lợi ích mà thỏa hiệp, thao tác quá bình thường. Chớ nói liên thủ với tử địch một lần, dù là xưng anh gọi em với địch nhân quan hệ mật thiết đều là chuyện thường."

Gặp nhiều rồi chỉ thấy có cần đáng ngạc nhiên không.

Bùi Diệp đã từng vì đại cục thỏa hiệp, hợp tác cùng địch nhân vừa mới giết chiến hữu của cô.

Trải nghiệm tương tự không chỉ một lần.

Nếu ngồi ở vị trí này thì phải làm tận chức tận trách.

Tình cảm cá nhân, đạo đức ở vị trí này vĩnh viễn không có chỗ xếp hạng, thậm chí không nên có.

Cô phải có trách nhiệm với phần lớn người sống hơn.

"Cố gia để quân Tự do làm cái gì?"

Quý Chiếu nói: "Đánh lén một sở nghiên cứu."

"Sở nghiên cứu đó canh phòng rất nghiêm? Anh cũng không thể nắm chắc phần thắng?"

Năng lực Quý Chiếu gần như vô địch được chứ?

Chỗ nào không thể đi?

Quý Chiếu nói: "Bên kia dùng người máy canh giữ làm chủ."




"Người máy?"

"Không phải thuần người máy, mà là người trải qua mức độ cải tạo máy móc cao."

Thế giới này cải tạo chia làm cải tạo máy móc và cải tạo sinh học.

Thị trường công nhận cái sau "Cao quý" hơn cái trước.

Trên thị trường, cải tạo máy móc chính là sửa đổi một chút tay chân hoặc là nội tạng, mà máy móc sẽ hư hại, sau này chữa trị và bảo trì cũng là một khoản tiền không nhỏ, khuyết điểm nhiều hơn. Nhưng cải tạo máy móc chung quy là lấy người làm chủ, máy móc làm phụ.

"Người máy" Quý Chiếu nói lại là máy móc làm chủ, người là phụ.

Một trong những sản phẩm "Bất tử" thấp kém bảy đại gia tộc theo đuổi.

Bùi Diệp vặn mày: "Năng lực của anh không có tác dụng với loại vật này?"

Quý Chiếu nói: "Không cách nào ảnh hưởng thứ không phải sinh vật."

Người máy là người, nhưng bọn họ có thể ủy quyền quản lý bản thân cho hệ thống cơ giới, mà hệ thống cơ giới không bị năng lực của Quý Chiếu ảnh hưởng.

Được xưng tụng khắc tinh của Quý Chiếu.

"Bao nhiêu người hành động?"

Quý Chiếu nói: "Hai người, cô với tôi."

Bùi Diệp: "???"

Quân Tự do nghèo đến mức ngay cả một tên ra dáng lực lượng vũ trang cũng không kéo ra nổi?

Những người khác đâu?

Quý Chiếu như đọc tiếng lòng của cô.

"Những người khác có nhiệm vụ khác, lúc này Cố gia ra tay, là không có ý định cho Dương gia có bất kỳ cơ hội xoay người."

__________________________

Đào: Hết chương tuần này rồi nhé, hẹn tuần tới tích điểm xem sao, chia chương cho 2 con gái hơi đau não