(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 373: Tôi là anh hùng trong suy nghĩ của cậu sao




Editor: Đào Tử

___________________________

Bùi Diệp lúc này đương nhiên không có thời gian lướt xem điện thoại, nhưng cô không phải người bình thường.

Khi cô tới gần khe hở không gian, lờ mờ cảm giác được một sợi khí tức quen thuộc.

Không cần hoài nghi, sợi khí tức này là người anh em thần bí.

Cô liền ngay dưới mắt mọi người ra một chiêu "Gây án ngược", để người giấy nhỏ vụиɠ ŧяộʍ bò vào túi quần thể thao rộng rãi của cô.

Lại thao túng người giấy nhỏ mở App 【 Yêu và nuôi trẻ 】.

Xé mở khe hở không gian, đồng thời giao diện 【 Yêu và nuôi trẻ 】 cũng quen thuộc nhảy ra một khung lựa chọn.

【 Chúc mừng người chơi A Cha phát hiện mảnh vỡ thi cốt người thần bí, xin hỏi xác định nhặt? 】

【 Xác định nhặt 】

【 Ta suy nghĩ thêm một chút 】

Bùi Diệp liên thông thị giác người giấy nhỏ không tí do dự, nhấn 【 Xác định nhặt 】.

Mỗi khi gặp loại thời điểm này, Bùi Diệp mới có thể khen người chế tác trò chơi hố ngốc【 Yêu và nuôi trẻ 】một cái.

Tới gần vật phẩm trong phạm vi nhất định là có thể không cần chạm nhặt được, thần không biết quỷ không hay.

Bằng không bất luận là khúc xương chân trái lần trước hay lần này, cô đều phải nhân nguy cơ bị mấy người Hướng Thụy Quân hoài nghi đi lấy.

Phó bản tận thế sắp kết thúc, cô không muốn lật xe ngay lúc này.

Bùi Diệp thâm tàng, duy chỉ có hố Bạch Tuộc khổng lồ.

Bị hố mà không biết Bạch Tuộc khổng lồ lộ ra biểu lộ hoài nghi "Bạch Tuộc sinh", ngạc nhiên mang theo vài phần mê mang nghi hoặc.

"Tôi cũng không biết..."

Bạch Tuộc khổng lồ hơi hoảng, thậm chí oán trách những Zombie và dị thú kia.

Trước đó nó vừa xuất hiện liền bị vây công, nhiều lần mạng sống như treo trên sợi tóc, nếu không phải đồ đệ hờ ra sức, còn không biết ra sao.

Sao hôm nay thái độ khác thường, ngay cả cái bóng đều chưa từng xuất hiện?

Thời điểm đáy lòng Bạch Tuộc khổng lồ nói thầm, Hướng Thụy Quân lại hỏi một vấn đề trí mạng.

"Ngài nói Zombie và dị thú tới gần ngài sẽ cuồng bạo truy sát, như vậy —— Vì sao nó không có việc gì?"

Hướng Thụy Quân duỗi ngón trỏ mảnh khảnh chỉ hướng anh bạn đầu heo đứng bên cạnh Bạch Tuộc khổng lồ.

Lúc này cô rất có vài phần phong thái nữ chiến thần thiết huyết cao quý lãnh diễm trong tiểu thuyết, lấy khí thế hùng hổ doạ người áp chế địch nhân.

Bạch Tuộc khổng lồ: "..."

Hướng Thụy Quân không cao bằng nó, hình thể không to bằng nó, nhưng khí thế lại mạnh mẽ hơn nó mấy chục lần.

Một cái là dị năng giả máu lạnh đã gϊếŧ chóc năm sáu năm ở tận thế, một cái là ngâm mình trạch ở sở nghiên cứu không thích đi ra ngoài.

Khí thế ai hơn ai, không thể nghi ngờ.

Bạch Tuộc khổng lồ há hốc mồm, nửa ngày mới bất đắc dĩ co quắp tám cái xúc tu, nhận mệnh nói: "Tôi cũng không biết..."

Hai vấn đề của Hướng Thụy Quân nó đều không thể cho ra giải thích có sức thuyết phục.

Cuối cùng vẫn là Bùi Diệp đứng ra giảng hòa.

"Có lẽ có liên quan tới mình."

Cô nói là lời nói thật.

Những người khác lại liên tưởng đến những vật khác, sắc mặt Hướng Thụy Quân cổ quái suy diễn cái gì, yên lặng thu liễm khí thế mạnh mẽ, lui một bước. Sao cô lại quên thiết lập bật hack nào đó nhỉ? Bùi Diệp là cỏ bạc hà di động, dị thú hít một hơi thật hưng phấn tựa tiêm máu gà.

Bùi Diệp tồn tại có thể giải thích bug Bạch Tuộc khổng lồ rời đi kẽ hở không bị công kích, nhưng anh bạn đầu heo lại là chuyện gì xảy ra?

Cuối cùng vẫn là anh bạn đầu heo lộ ra, nó vô thức nhảy ra giải vây thay Bạch Tuộc khổng lồ: "Không phải như vậy, sư phụ không có lừa các ngươi. Kỳ thật... Lão Trư ta dấu diếm sư phụ một ít chuyện, vẫn luôn không dám nói, sợ bị Đại sư huynh trở về đánh..."

Hóa ra anh bạn đầu heo và Bạch Tuộc khổng lồ lần đầu gặp mặt không phải là lần ngoài ý muốn, mà là trước đó.

Bạch Tuộc khổng lồ: "..."

HÌnh như có loại dự cảm xấu...

Anh bạn đầu heo lấy dũng khí thừa nhận mình phạm sai lầm: "Mặc dù lão Trư ta kiếp trước có lai lịch, nhưng kiếp này dù sao là ném sai heo thai, không phải yêu cũng phải làm yêu. Trước đó lại không ký ức, gặp sư phụ liền nhận ra người vô cùng có lực hấp dẫn với ta —— Mị lực thịt Đường Tăng, yêu quái nào có thể chống cự chứ —— Về sau sư phụ cho ta một vật, ta liền tỉnh lại, còn khôi phục một bộ phận ký ức!"

Bạch Tuộc khổng lồ lẩm bẩm nói: "Ta cho ngươi cái gì?"

Anh bạn đầu heo khoa tay lấy nói: "Một khuyên tai ngọc hình hồ lô, nhưng đoạn thời gian trước không cẩn thận bị mất..."

Đồ vật bị phàm nhân xâm nhập trộm đi.

Nếu không phải anh bạn đầu heo ghi nhớ an nguy sư phụ, đã sớm ra mặt đuổi theo gϊếŧ mấy đứa phàm nhân lâu la kia.

Bùi Diệp: "..."

Hướng Thụy Quân: "..."

Liễu Diệp Tiên: "..."

Khuyên tai ngọc trong miệng anh bạn đầu heo sao quen tai thế?

Bùi Diệp cười nói: "Thật đúng là trùng hợp."

Anh bạn đầu heo lại bị Bùi Diệp gài, thế mới biết anh bạn đầu heo vì sao có thể trở thành ngoài ý muốn.

Nó trong lúc vô tình lấy được một viên khuyên tai ngọc hình hồ lô có không gian bám vào, năng lượng phía trên giúp nó duy trì lý trí không bị thi cốt người thần bí ảnh hưởng. Lại bởi vì thụ thương trốn ở một tiệm sách, nó còn là dị năng hệ ảo tưởng, lầm đem Trư Bát Giới trong « Tây Du Ký » thành chính mình. Liên hệ Bạch Tuộc khổng lồ bị dị thú Zombie truy sát, cực kỳ giống Đường Tăng bị yêu quái thèm nhỏ dãi, liền kiên định cho rằng nó là sư phụ.

"Nếu cái khuyên tai ngọc kia thực sự là..."

Hướng Thụy Quân đầu óc chuyển một vòng, minh bạch anh bạn đầu heo vì sao không hạ sát thủ với "Sư phụ".

Bùi Diệp nói: "Đó là chúng ta tới kịp thời..."

Khuyên tai ngọc có thể để thực lực anh bạn đầu heo phi tốc tăng lên, cũng giúp nó tránh đi ảnh hưởng tiêu cực của thi cốt thần bí, duy trì lý trí.

Một khi món đồ kia rời người thời gian dài, ảnh hưởng tiêu cực của thi cốt thần bí lại ngóc đầu trở lại, một lần nữa đè lý trí nó xuống.

Nếu đám người Bùi Diệp tới trễ một chút, có lẽ Bạch Tuộc khổng lồ đã bị "Nghịch đồ" đâm sau lưng, dùng Cửu Xỉ Đinh Ba cày thành thịt nát.

Vì chứng thực suy đoán bản thân, Bùi Diệp hỏi anh bạn đầu heo.

"Gần đây có phải ngươi có loại tính tình ngang ngược không đè ép được? Thấy vật sống gì cũng nghĩ một đinh ba đánh chết?"

Anh bạn đầu heo ngạc nhiên trợn tròn mắt nhỏ, gật đầu như giã tỏi.

"Nàng biết nguyên nhân sao?"

Bùi Diệp nghiêm túc nói: "Không có việc gì, vấn đề nhỏ, chắc là kỳ kinh nguyệt tới, mất cân bằng nội tiết."

Đám người: "..."

Trí thông minh anh bạn đầu heo xứng đáng thiết lập "Nhục thể heo".

Trọng yếu nhất là nó cũng không biết "Kỳ kinh nguyệt" và "Nội tiết mất cân bằng" là cái quái gì.

Đại khái là thân thể sinh bệnh vặt, dễ giận dễ nóng nảy đi.

"Thái Hạo, chúng tôi đã thuận lợi hội hợp cùng mục tiêu, đang định trở về căn cứ thành phố B."

Giọng trong trẻo của thiếu niên Thái Hạo thông qua tai nghe vô tuyến truyền bên tai.

Thanh âm mang theo vài phần vui sướng nhân tính hóa.

"Người sống sót, bạn chính là anh hùng trái đất vĩnh viễn ghi lại sử sách. Ngày sau nhất định có thể được vô số người yêu mến, đây chính là việc công đức vô lượng."

"Anh hùng cái gì, chẳng qua là hư danh." Bùi Diệp cười nhẹ, cô phút chốc dùng tay chống cằm, giọng điệu hời hợt nói, "Trong mắt của tôi —— Trở thành anh hùng của nhân loại trái đất xa lạ, trở thành 'Anh hùng' trong lòng bọn họ, chẳng bằng trở thành 'Anh hùng' độc nhất vô nhị trong đáy lòng một người, được khắc sâu ghi tạc trong lòng."

Thái Hạo bên kia không trả lời.

Bùi Diệp lại dùng giọng điệu nói đùa trêu chọc Thái Hạo.

"Thái Hạo, tôi là 'Anh hùng' trong suy nghĩ cậu sao?"