Chương 65. Nếu ngươi cần dùng ta làm vật lót đường, ta nguyện ý. Nhưng thỉnh ngươi đẩy ta từ chính diện.
Sau đó là chuỗi ngày giam cầm tối tăm không thấy ánh mặt trời, cùng với những cực hình tàn nhẫn ác độc.
... "Ngươi cùng Thái tử đương triều Bạch Thanh Nhan đến tột cùng là có quan hệ như thế nào? Đem sự tình giữa các ngươi toàn bộ khai thật ra!"
Kẻ thẩm vấn che mặt, ngữ điệu lạnh lẽo. Mỗi ngày trước khi hành hình, gã đều sẽ hỏi một câu như vậy.
Mà đáp án của Kỷ Ninh chưa từng thay đổi.
"Ta và y có quan hệ như thế nào, ngươi tự đi mà hỏi y! Trong lòng y so với ta còn rõ ràng hơn, hỏi ta làm cái gì?"
"Xem ra hôm nay ngươi vẫn còn mạnh miệng lắm. Được, vậy trước tiên để roi thép hầu hạ, cho ngươi khai vị!"
Mỗi này đều như thế... Tiên hình đổ xuống, roi dát gai sắt kia mỗi một đòn giáng xuống đều mang theo huyết nhục. Nếu như Kỷ Ninh bị đánh đến bất tỉnh, lập tức sẽ có một chậu nước lạnh tạt xuống, không để hắn thở dốc lấy một lát.
Cơ thể chồng chất vết thương, nội công cũng không còn. Kỷ Ninh mỗi ngày đều nghĩ rằng mình sẽ chết ở chốn này. Nhưng kỳ quái là, cứ như vậy bị tra tấn mấy ngày trời, hắn lại vẫn còn sống. Thể nội không có để chống cự cái lạnh từ bên ngoài tấn công, nhưng tạng phủ cùng gân mạnh lại ngăn chặn hàn ý ra bên ngoài.
Hắn không chết, nhưng so với tử vong lại phải chịu thống khổ tàn khốc hơn gấp trăm lần. Ban đầu là tiên hình, về sau là hỏa hình, còn có thiên kỳ bách quái kim châm, đao cắt, vân vân mây mây đủ loại.
Đối phương tựa hồ không ngờ tới Kỷ Ninh lại có thể chống cự đến mức này. Bọn họ sinh ra hứng thú với Kỷ Ninh. Thời gian thẩm vấn mỗi ngày một dài, song vấn đề vẫn như cũ xoay chung quanh Bạch Thanh Nhan.
"Các ngươi muốn hỏi cái gì, sao không tự đi tìm Bạch Thanh Nhan?"
Kỷ Ninh miệng đầy máu tươi, vẫn như cũ toét miệng cười lớn. Máu từ khóe miệng hắn chảy xuống:
"Y nói chúng ta quan hệ như thế nào, chúng ta liền là quan hệ như thế ấy. Ta biết rõ, không có một lời giấu y. Cho nên y đến cùng đang lo lắng thứ gì? Y sợ ta nói với người khác? Sợ làm xấu danh dự Thái tử Ngọc Dao của y? Ha ha ha... Ha ha ha ha! Đã lo lắng như vậy, thì chính miệng đến hỏi đi! Ta chỉ nói với một mình y! Ngươi gọi y tới đây!"
"Ngươi! Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Người đâu! Đem lạc thiết* tới đây!"
Xèo xèo một tiếng, lạc thiết đỏ rực ủi lên da thịt, Kỷ Ninh cũng có thể ngửi được mùi thịt da cháy khét. Hắn cả người đầy mồ hôi lạnh, mấy lần hôn mê, đối mặt với ép cung vẫn cất tiếng cười lớn.
Giằng co hồi lâu, Kỷ Ninh cảm nhận được đối phương bắt đầu nôn nóng. Mặc dù đầy mình thương tích, quanh thân không có một mảnh lành lặn, trong lòng Kỷ Ninh lại là khoái ý.
Bước kế tiếp nên làm như thế nào? Thủ hạ của Bạch Thanh Nhan, những kẻ này không còn biện pháp, có phải chính y sẽ không thể không ra mặt hay không?
... Nếu Bạch Thanh Nhan ngươi thật sự sợ ta nói ra đến vậy, vì sao ngươi không tự mình đến hỏi? Ngươi có biết, chỉ cần nghe chính miệng ngươi nói một câu "ân đoạn nghĩa tuyệt", ta tuyệt sẽ không dây dưa ngươi nửa phần?
Ngươi sợ ta nói với người ngoài cái gì, làm xấu thanh danh Thái tử Ngọc Dao cao quý của ngươi sao? Ngươi có biết ta nguyện vì ngươi nhảy xuống vách núi, nguyện dùng hết huyết nhục chi khu vì ngươi lấp đường bắc cầu...
Ta chỉ mong, ngươi đẩy ta từ chính diện! Đừng từ sau lưng một tay đẩy ta tới vực sâu vạn trượng, để ta chết không nhắm mắt!