[Quyển 2] Ninh Thư - Rất Là Lập Dị

Chương 323: Đại gia yêu say đắm (Kết)




Chuyển ngữ: Wanhoo


Xảy ra sự kiện khủng khiếp như thế nên đương nhiên là buổi lễ trao giải không được tiến hành rồi. Không những thế, ban tổ chức còn phải đón nhận áp lực cực lớn, bởi một người có sức ảnh hưởng lớn trong showbiz bị tạt axit đang không rõ sống chết, còn một ngôi sao nữ nổi tiếng đã chết ngay tại chỗ.


Đôi tình nhân yêu nhau say đắm đã có cái kết như vậy đấy.


Lúc về, Ninh Thư hơi bủn rủn chân tay nên để Joey lái xe.


Ninh Thư nhắm mắt lại, hỏi 2333 trong đầu: "Thu Hân chết rồi à?"


"Đúng, cô ta bị xoá sổ rồi." 2333 trả lời với giọng hờ hững, như thể đây chỉ là chuyện vặt vãnh.


Đúng là vậy thật, Ninh Thư cũng đã đoán được điều này.


"Cái gì cũng phải có chừng mực. Là người thực thi nhiệm vụ không chỉ có mỗi việc hoàn thành nhiệm vụ của mình, mà còn phải bảo vệ mình nữa." 2333 chỉ nói vậy chứ không nói thêm gì cả.


Thu Hân bị xoá sổ ngoài dự đoán cũng là hợp lý. Thu Hân muốn có nhiều kinh nghiệm, nhưng lại không lường trước hành vi của mình đã làm Mạch Đoá Nhi hết chịu nổi và cuối cùng biến thành phần tử xấu xa.


Thu Hân khinh địch nên bị Mạch Đoá Nhi giết chết. Thu Hân khinh Mạch Đoá Nhi như thế, chắc là cô ta cũng không ngờ mình sẽ chết trong tay Mạch Đoá Nhi đâu.


Mạch Đoá Nhi chính là chiếc lò xo bị Thu Hân ép hết cỡ, và chào đón Thu Hân chính là phản lực kinh khủng. Thu Hân chết do đã khinh Mạch Đoá Nhi.


Tình cảm mỏng manh và dễ vỡ lắm, đâu thể nắm chắc trong tay. Thu Hân trêu đùa với tình cảm của người khác nên đã có cái kết như vậy. Ninh Thư đã dự đoán Thu Hân nghịch lửa thì sẽ bị lửa thiêu chết từ trước rồi.


Ninh Thư lại hỏi 2333: "Nghe giọng điệu của Thu Hân, chắc cô ta cũng là người thực thi nhiệm vụ có nhiều năm kinh nghiệm, tại sao cô ta lại sơ suất như vậy?"


Ninh Thư luôn chú ý an toàn mỗi giây mỗi phút khi thực hiện nhiệm vụ nên mới nâng cao vũ lực của bản thân bởi vì chết là hết thật. Theo lý thì Thu Hân là đàn chị, tại sao cô ta không hiểu đạo lý này?


"Nhiều năm kinh nghiệm? Người có nhiều năm kinh nghiệm sẽ không có mặt ở thế giới cấp thấp đâu, cô ta cũng chỉ mới hoàn thành mấy nhiệm vụ như cô thôi. Cô ta thấy được lợi lộc ở những thế giới trước, vậy nên cảm thấy hành vi quyến rũ đàn ông là cách tốt nhất để thực hiện nhiệm vụ, chứ không phân tích tình hình của người đàn ông đó ra sao. Nhiệm vụ nào cũng khác nhau mà, đâu áp dụng dập khuôn được. Tôi cứ tưởng cô là người kém thông minh nhất, không ngờ còn có cả người kém thông minh hơn cả cô. Thế gian rộng lớn nhường nào, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra." 2333 cảm thán.


Ninh Thư: ...


Vậy nên Ninh Thư quyết định sẽ tăng điểm vũ lực của mình, không thông minh thì ta đây bù đắp cho vũ lực vậy. Nếu chuyện hôm nay xảy ra với Ninh Thư, Ninh Thư tin mình có thể né được. Có thể cô sẽ bị thương, nhưng không đến nỗi bị xoá sổ tại chỗ nghiêm trọng thế này.


Mặc dù tu luyện rất khổ cực nhưng bảo vệ được mạng sống, vậy nên có khổ bao nhiêu cũng đáng.


Ninh Thư khá quan tâm diễn biến câu chuyện. Mạch Đoá Nhi bị bắt, cô ta thú nhận mình tạt axit và cũng là cô ta giết người. Đó là hành động nông nổi, cô ta không thấy mình sai chỗ nào.


Khi được hỏi tại sao tạt axit vào Mạc Tước Phong, Mạch Đoá Nhi cất giấu đi tâm trạng của mình và trả lời thờ ơ: "Tôi không thể nào chịu được người đàn ông của tôi nhìn con khác bằng đôi mắt nồng nàn tình cảm. Tôi trả giá vì anh ta bao nhiêu như thế, tôi chấp nhận việc phá huỷ khuôn mặt đó. Tôi hận cái con khốn đó, nó đã hãm hại tôi, nó đã cướp đi tất cả mọi thứ của tôi, tôi phải giết cô ta thôi."


Cô chẳng còn gì cả, không còn một thứ gì hết. Không ai thuê cô diễn, cô chỉ biết đi đóng phim người lớn, vậy nhưng chẳng ai muốn thuê cô đóng phim người lớn cơ.


Tất cả đều tại cái con khốn đó!


Ninh Thư chỉ biết nhận xét rằng đây đúng là trạng thái xấu xa cùng cực rồi.


Ninh Thư không thông cảm cho Mạch Đoá Nhi chút nào, kiểu người của cô ta chỉ biết bản thân mình, cảm thấy mọi người nên vây quanh mình mới đúng.


Cái mạng của Mạc Tước Phong được cứu, nhưng khuôn mặt làm bao cô gái u mê đã bị huỷ hoại. Mặt anh ta bị ăn mòn thành một đống thịt xù xì, mà axit dính vào mắt nên đã ăn mòn cả tròng mắt lẫn dây thần kinh thị giác, anh ta không cả cấy ghép được võng mạc nữa.


Mạc Tước Phong đã trở thành một kẻ mù xấu xí từ đây.


Lúc Mạc Tước Phong tỉnh lại thì không chấp nhận được. Anh ta ôm lấy đầu, anh ta muốn khóc nhưng nước mắt lại khiến đôi mắt anh đau gần chết làm Mạc Tước Phong sợ hãi vô cùng.


Mạc Tước Phong nắm giữ vận mệnh người khác đang cảm thấy hoảng sợ tột độ. Thứ anh ta nghĩ đến đầu tiên đó là thị trường thương mại của mình. Anh không nhìn thấy gì cả, mọi thứ đang dần rời xa anh.


Khi Mạc Tước Phong biết người ra tay là Mạch Đoá Nhi thì sốc nặng, anh ta không ngờ một cái con bồ vớ vẩn lại có cái gan to thế.


Dù Mạch Đoá Nhi đã bị tù chung thân vì tội danh cố ý giết người nhưng Mạc Tước Phong sẽ không tha cho cô ta. Anh nhất định phải làm cho cô ta chịu đủ đau đớn khốn cùng ở trong tù!


Lúc nào cũng bảo yêu anh mà rồi lại làm cái việc tàn nhẫn với anh thế này, yêu cái con mẹ nó đây à? Anh biết Thu Hân đã chết thì có đau lòng đấy, nhưng anh ta còn sợ cái tương lai không còn đôi mắt, sợ cái hậu quả sẽ liên tiếp ập đến khi mù hơn.


Ninh Thư hay tin Mạc Tước Phong mù thì giật mình. Cô khâm phục Mạch Đoá Nhi thật, cô ta yêu đến sinh hận luôn.


Chắc là từ cái lúc mà Mạch Đoá Nhi mất con là đã hận Mạc Tước Phong rồi. Lại thêm cả tình yêu đẹp đẽ của Mạc Tước Phong và Thu Hân đã làm Mạch Đoá Nhi ấp ủ các mặt tiêu cực, và đã đẩy sự việc đến cái kết này.


Hai người yêu nhau say đắm trong cốt truyện mà giờ hận thù nhau đến thế. Trước tình yêu này, Ninh Thư chỉ biết cảm thán rằng tình cảm thật thất thường thôi.


Mạch Đoá Nhi chôn vùi tấm thân trong ngục tù, Mạc Tước Phong bị mù và hỏng mặt, và còn chết một người thực thi nhiệm vụ nữa. Tình tiết thật đột ngột, đến Ninh Thư cũng không theo kịp. Bây giờ cũng được tính là hoàn thành nhiệm vụ rồi.


Ninh Thư nhắc nhở đi nhắc nhở lại bản thân rằng nhất định phải cẩn thận hết mức, phải đảm bảo sự an toàn của mình trong khi làm nhiệm vụ.


"Ting, hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới nhiệm vụ." 2333 mới nói xong mà Ninh Thư đã cảm thấy choáng váng. Lúc tỉnh lại đã có mặt ở không gian hệ thống.


Căn phòng có sô pha, thảm trải sàn và chậu hoa đã giúp Ninh Thư giải toả một chút áp lực.


Ninh Thư nằm xuống ghế và thở dài. Cô nhắm mắt lại ngủ một giấc thật ngon trước đã.


Trong không gian hệ thống không cảm nhận được sự thay đổi của thời gian. Ninh Thư không biết ngủ bao lâu đã thức dậy vươn vai sảng khoái.


Thú thật là việc một người thực thi nhiệm vụ chết trước mặt làm Ninh Thư bị đả kích nặng nề. Cái chết của Thu Hân đã làm Ninh Thư đang vô tư bị xuống tâm trạng. Lần đầu tiên Ninh Thư cảm nhận được một người thực thi nhiệm vụ cũng chỉ là một con người bình thường, người thực thi nhiệm vụ cũng sẽ chết, mà còn chết thảm khốc hơn cả người bình thường do mất đi linh hồn.


Cô chỉ là một người thực thi nhiệm vụ chẳng cần nay đây mai đó. Việc của cô chỉ là kéo dài mạng sống, nói ý nghĩa chút thì đó là sửa chữa và cứu rỗi thế giới thôi.


Một khi mất đi cái mạng, vậy tất cả những gì cô làm đều là vô nghĩa.