(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 306: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (20)




👻Chương 306👻


🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (20)🌺🌺


Edit by Thuần An


♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >


Vô Dược thấy Tư Mộ hôm nay nghe lời như vậy, nhớ tới lúc trước từng nói một câu, nếu như có thế giới nào anh nghe lời như Tư Mộ, vậy thì tốt rồi. Ai có thể nghĩ đến, vậy mà lại chính là anh?


Vô Dược trong lòng lại yên lặng bỏ thêm một câu: Cho nên hắc hóa lên cũng đáng sợ giống nhau.


Vô Dược sóng vai đi bên cạnh Tư Mộ, sau đó đột nhiên nhìn thấy một bên mặt tinh xảo thập phần quen thuộc.


Cô có chút không thể tin được, bước chân không chịu khống chế tiến về phía trước. Duỗi tay kéo ống tay áo người kia lại, buột miệng thốt ra hai chữ: "Mộ Mộ."


"Cô có chuyện gì sao?" Thiếu niên quay đầu lại, ngũ quan vẫn tinh xảo như cũ. So với Bạch Cẩn Mộ cũng tương tự hơn 60%. Hơn nữa nếu trong trí nhớ không sai, người này là nam chủ.


Vô Dược buông hắn ra, lắc lắc đầu trả lời nói: "Không có việc gì... Xin lỗi, nhận sai người."


Cô biết rằng đối phương, cũng không phải anh ấy. Nghĩ nghĩ cũng đúng, Bạch Cẩn Mộ sao có thể xuất hiện ở đây? Trong lòng bất thình lình có chút mất mát.


Cảm giác không đúng này hoàn toàn khiến Vô Dược phát hiện ra vấn đề.


Cô mang chút tức giận gọi Tĩnh Dạ: Tiểu Dạ Dạ, không giải thích một chút đây là có chuyện gì sao?


Tĩnh Dạ xấu hổ ho khan vài tiếng, sau đó mới chậm rãi giải thích: Ký chủ, cô có phát hiện, cô ở thế giới này đặc biệt nhớ đến nam thần ở thế giới nào đó không?


Vô Dược suy tư một chút sau đó nói: Vì vậy nên?


Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Nói cách khác, ở thế giới này bởi vì tăng thêm 30% tình cảm sinh ra bug là, tình cảm của cô đối với hắn sẽ nảy sinh trên một nam thần ở một thế giới nào đó.


Vô Dược trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì, bởi vì thế giới này cô thường nghĩ đến Mộ Mộ. Đặc biệt ở thời điểm cảm thấy Tư Mộ giống anh, cô liền càng điên cuồng nhớ tới Mộ Mộ.


Vô Dược vẫn duy trì nụ cười của mình, sau đó ôn nhu hỏi Tĩnh Dạ: Cho nên nói cô đã sớm biết trước phải không?


Tĩnh Dạ cảm giác Vô Dược đã rất lâu đều không có đối với cô ôn nhu như vậy, cho nên cũng không nghĩ nhiều, liền thành thật trả lời: Đúng rồi! Thời điểm cô ôm nam thần đi tôi đã biết.


Vô Dược đột nhiên rất muốn đánh hệ thống làm sao bây giờ? Cho nên nó biết, nhưng chính là không nói cho cô phải không? Cô muốn khiếu nại Tĩnh Dạ. Quá tức giận, loại hệ thống này cô muốn có tác dụng gì?


Tĩnh Dạ bất tri bất giác phản ứng lại, khuôn mặt khóc lóc nói với cô: Cái đó... Ký chủ, cô đừng tức giận được không. Không phải tôi không muốn nói cho cô, chỉ là... chỉ là...


Vô Dược bảo trì xúc động muốn đánh cô, nói: A? Chỉ là cái gì?


Tĩnh Dạ nhược nhược nói: Tôi không phải, chỉ là muốn khảo nghiệm một chút tình cảm của hai người sao...


Vô Dược nhẹ nhàng nói một câu: Cô có thể yên lặng mà đi rồi, tạm biệt.


Sau đó tức giận che chắn Tĩnh Dạ, Tĩnh Dạ sờ sờ cái mũi của mình, cô có dự cảm không tốt lắm.


Sau khi cắt đứt liên hệ với Tĩnh Dạ, Vô Dược mới lấy lại tinh thần. Ngẩng đầu lên nhìn, không biết Tư Mộ đã đứng trước mặt cô từ lúc nào.


Anh nhìn cô, nhẹ nhàng mà hỏi: "Em đang nghĩ cái gì? Em quen người vừa nãy?"


Vô Dược lắc lắc đầu, trả lời nói: "Không có việc gì, em không quen biết người vừa nãy. Chỉ là nhận sai người mà thôi."


"A!" Anh nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó lại hỏi: "Mộ Mộ là ai? Lớn lên rất giống hắn sao?"


"..." Vô Dược đột nhiên phát hiện bản thân không thể nói tiếp, hiện tại đã có thể khẳng định trăm phần trăm nam nhân trước mắt chính là anh. Nếu cô nói Mộ Mộ chính là anh, anh khẳng định không tin.


Lại không thể nói với anh Mộ Mộ là ông xã trước kia của cô, sau đó nói ông xã của cô thật ra là anh đi? Cô dám cam đoan, nếu cô dám nói những lời này anh khẳng định sẽ tức giận ngay lập tức.