(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 226: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (17)




Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

Hệ thống thâm thúy, [Kí chủ, đừng giả vờ. Mấy quả trứng đó cô lau đến bóng loáng, không phải là muốn Kỷ Tiểu Tư hiểu lầm là nó nở ra được hay sao? Cô xấu tính xấu nết như thế, mẹ cô biết không, bố cô biết không, người đàn ông nhà cô biết không?]

"Ta không có đàn ông."

[Ngụy Việt.]

Đường Quả: "..."

Cô đau đầu. Ngụy Việt này quá khó chơi. Hiện tại cô không rảnh quấn lấy cậu ta, dù sao cũng không có kết quả gì.

Sau khi xong việc thì rời thế giới này vậy.

Không biết vì sao, cứ đi qua như thế, cảm thấy hơi tiếc một chút.

Nhớ tới mấy thế giới trước, cô cười khẩy, hóa ra mình vẫn thèm có người yêu.

[Kí chủ, nếu cô muốn yêu đương thì chọn mục tiêu khác đi. Đàn ông giỏi giang trên thế giới này không ít, cô vẫy tay một cái bọn họ đã xếp hàng dài chờ cô rồi.]

Đường Quả cạn lời, "Mi nghĩ ta là ai. Ta kế thừa tình cảm của nguyên chủ, nếu Ngụy Việt không từ chối thẳng thừng, phần tình cảm này không biến mất được. Lại nữa, ta nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy mỗi Ngụy Việt là còn thuận mắt một chút."

[Haha...]

Vãi cả thuận mắt, không phải cô có thể tùy ý khống chế tình cảm à? Đúng là chó kí chủ.

Trong nhóm vẫn còn đang nói chuyện với nhau, vì Kỷ Tiểu Tư gọi tên từng người một.

[Chân nhân Tử Vân]: Trứng gì thế?

[Kỷ Tiểu Tư]: Trứng lần trước chủ nhóm phát lì xì ấy. Tôi giữ lại, hôm nay thấy nó thối.

Để một tháng mới thối nên Kỷ Tiểu Tư không nghĩ là trứng chín. Cô ta sao biết được năng lượng trong trứng trôi đi rồi mới bị thối.

Khóe miệng chân nhân Tử Vân run rẩy, cảm thấy Kỷ Tiểu Tư quá ngu, trứng để một tháng không thối được à?

[Chân quân Xích Tiêu]: Mặc dù đồ ăn của chủ nhóm rất ngon, nhưng Kỷ Tiểu Tư cô cũng không cần phải để trứng đến một tháng đâu. Một tháng không thối mới là lạ.

[Tông chủ ma tông]: Phải thừa nhận là quả trứng đó rất ngon. May là bản tôn về sớm cướp được quả cuối cùng, ăn ngon cực. Kỷ Tiểu Tư, đồ chủ nhóm phát phải ăn sớm một chút, bên kia cô không có phương pháp bảo quản, để lâu sẽ hỏng.

Kỷ Tiểu Tư trợn mắt há mồm.

Trứng chín hả? Còn có thể ăn? Không phải trứng thần thú?

Đường Quả có thể tưởng tượng ra được gương mặt Kỷ Tiểu Tư đặc sắc đến mức nào.

Cô ngồi tại chỗ, khẽ cười một tiếng. Ngụy Việt ngồi bên cạnh nhìn sang, sửng sốt một chút. Dù cô có một vết sẹo xấu xí bên má, thần thái của cô vẫn không che dấu được. Đường Quả chợt quay sang nhìn cậu, cậu bối rối nằm xuống giả vờ ngủ.

"Quá ngu, ha ha ha."

Hệ thống: [...] Đúng là ngu thật. Nữ chính ơi là nữ chính, sao cô có thể ngu thế được nhỉ. Để đến tận một tháng, nó không thể tưởng tượng ra được quả trứng kia sẽ thối đến mức nào.

Nhưng kệ đi, kí chủ vui là được. Rời thế giới này rồi năng lượng của nó sẽ tăng lên vùn vụt.

Giữ giá ư?

Giá có ăn ngon bằng năng lượng không?

[Kỷ Tiểu Tư]: Chủ nhóm, cô đâu rồi? Trứng này là trứng chín thật à?

Kỷ Tiểu Tư không tin được, còn muốn xác nhận lại.

Đường Quả cũng xuất hiện nói rõ ràng.

[Giáo Hoa]: Cô vẫn còn giữ nó?

Dáng vẻ hả gì ai biết gì đâu để hệ thống vờ lờ mấy tiếng, kí chủ nổi máu diễn viên lên thật đáng sợ.

Kỷ Tiểu Tư đã xác định được là trứng chín. Cô ta đập quả trứng thối hoắc đi. Ngay lập tức, một mùi hôi thối bốc lên, lan khắp phòng, cô ta cũng bị thối đến suýt hôn mê bất tỉnh.

[Giáo Hoa]: À đúng rồi, trứng hỏng nên xử lí, tuyệt đối đừng đập ra...

Kỷ Tiểu Tư nhìn nhin nhắn này, chợt thấy không ổn.

[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi... Tôi đập ra rồi.