(Quyển 2) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng

Chương 258: Anh đưa em vào




Editor: Shmily

---------------------

Bình thường hắn toàn mặc tây trang nghiêm chỉnh, nhìn từ bên ngoài thì không thấy được cơ bụng gì gì đó, nhưng lúc đưa tay lên sờ thì lại sờ được một vùng cơ bắp rắn chắc.

Nụ hôn nóng bỏng được đẩy lên cao trào, Tịch Đình Ngự tùy tiện nắm lấy cái tay nhỏ đang sờ loạn ở trên người mình, Hạ Thập Thất cũng ngoan ngoãn lại, không tiếp tục khiêu khích hắn nữa.

Bầu không khí ái muội trong xe càng thêm nồng nhiệt, tiếng hô hấp cùng tiếng răng môi va chạm khiến người nghe mặt đỏ tai hồng.

Rốt cuộc thì sau năm phút, hai cách môi cuối cùng cũng tách ra.

Hạ Thập Thất bị hôn tới mức suýt nữa thì hít thở không thông, vừa tách ra, ngực cô đã thở hổn hển đến phập phồng lên xuống.

Nhìn đôi môi kiều diễm bị hôn tới mức đỏ lên, Tịch Đình Ngự giơ tay khẽ vuốt ve, cách một ngón tay lại hôn cô một cái nữa.

"Đại thúc, kỹ thuật hôn của anh tốt như vậy, có phải đã từng luyện qua với rất nhiều cô gái hay không?"

Hạ Thập Thất nháy mắt cong môi, tư thế quyến rũ nhìn Tịch Đình Ngự, thế nhưng đáy lòng đã sớm là một mảnh nóng rực.

Hắn cười nhẹ một tiếng, cũng không có trả lời vấn đề của cô mà khởi động xe, đem xe chạy ra ngoài.

Thời điểm xe dừng lại bên ngoài biệt thự của Hạ gia, Tịch Đình Ngự liền cởi đai thắt an toàn của mình ra, sau đó cúi người thay Hạ Thập Thất tháo nó xuống.

Sau đó hắn mới từ trên xe bước xuống, vô cùng lịch sự mà giúp Hạ Thập Thất mở cửa xe.

Sau khi xuống xe, Hạ Thập Thất liền đi lướt qua bên người Tịch Đình Ngự.

Đi được vài bước, cô mới dừng chân quay đầu lại, phất phất tay với Tịch Đình Ngự, rồi mới xoay người đi vào trong sân.

Tịch Đình Ngự đứng ở cạnh xe, hai tay đút trong túi quần tây, đôi con ngươi híp lại nhìn cô gái nhỏ đang ngày càng cách xa mình.

Hạ Thập Thất vừa đi vừa dùng tay vuốt qua đôi môi mới vừa bị Tịch Đình Ngự hôn, nhịn không được mà nở nụ cười.

"Hạ Thập Thất."

Thanh âm lạnh lẽo phát ra dưới màn đêm càng hiện lên vẻ thanh lãnh.

Hạ Thập Thất nghe tiếng liền dừng chân, quay đầu lại nhìn hắn, "Sao vậy đại thúc?"

"Anh đưa em vào."

Tịch Đình Ngự nói xong liền bước từng bước dài tới trước mặt cô, rất tự nhiên nắm lấy tay cô dắt đi.

Hạ Thập Thất mím môi cười, đáp một tiếng "Được", sau đó tùy ý để hắn dắt mình vào nhà.

Người trong nhà tựa như đều ngủ hết rồi, chỉ có chiếc đèn cạnh hành lang trong sân là còn sáng.

Hạ Thập Thất với Tịch Đình Ngự sóng vai nhau bước đi, mới vừa đi qua một chỗ ngoặt liền đụng phải một cái bóng đen.

May mà Tịch Đình Ngự nhanh tay lẹ mắt, thời điểm thân thể Hạ Thập Thất ngửa ra đằng sau liền kịp thời giữ cô lại.

Hắn chỉ nhẹ nhàng kéo, cô lại đột nhiên không kịp phòng bị mà ngã nhào vào lồng ngực hắn. Bàn tay nóng bỏng to lớn của hắn đang ôm lấy vòng eo của cô.

Đường Đậu Đậu còn tưởng là trộm, nương theo ánh đèn bên cạnh mới nhìn thấy rõ là Hạ Thập Thất cùng Tịch Đình Ngự, hơn nữa hai người lại vừa lúc ôm nhau, khóe miệng không nhịn được lộ ra nụ cười xấu xa.

Cô nhóc vươn tay, nhẹ nhàng đẩy hai người một cái...

Thân thể Hạ Thập Thất đổ về phía sau, hơn nữa còn có trọng lực của Tịch Đình Ngự, hai người theo quán tính liền đổ nhào về đằng trước.

Tịch Đình Ngự phản ứng rất nhanh, hắn dùng tay che lại đầu của Hạ Thập Thất, thân thể hơi nghiêng sang bên cạnh, tránh cho lúc ngã xuống đè phải cô.

Hai người đồng thời ngã xuống mặt cỏ ngoài sân, bởi vì có Tịch Đình Ngự dùng tay che chở đầu cùng lưng cho nên Hạ Thập Thất cũng không có bị thương, thậm chí ngay cả cảm giác đau cô cũng không có.

Bất quá tư thế hiện tại của hai người liền có chút ái muội mờ ám.

Hạ Thập Thất dùng tay đẩy đẩy người đàn ông trên người, nhưng đẩy thế nào cũng không động đậy.

"Đại thúc?"

Hạ Thập Thất nhíu mày nhìn Tịch Đình Ngự, giây tiếp theo liền không hề đoán trước mà bị hắn hôn lên.

Nụ hôn này so với lúc ở trong xe thì nóng bỏng hơn nhiều, giống như một ngọn lửa trong khoảnh khắc đốt cháy cả hai người.