[Quyển 1] [Mau xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!

Chương 115: Hành sự tùy tâm (2)




Thế giới này ít nhiều dựa theo bối cảnh phương Tây, bao gồm năm loại chủng tộc: Ma tộc, nhân tộc, tinh linh, thú tộc, tiên tộc.


Sức mạnh cùng năng lực, đến cả giá trị cũng đều tùy theo huyết mạch mà tính toán. Tiên tộc thuộc tầng lớp quý tộc, nhân tộc đông đảo, tinh linh hiếm hoi được coi trọng, thú tộc thiên về chiến đấu cùng bảo vệ.


Đối lập với cả bốn chủng tộc trên, là ma tộc bị phỉ báng độc ác, hung tàn vạn phần.


Nghe như thiết lập thế giới game giả tưởng ấy nhỉ?


Nữ chính là thiên kim thế gia, vì bị ép hôn mà chán đời bỏ đi bụi, đến ở nhà trọ. Ngày ngày ăn ngủ chơi game. Lại xuyên vào đúng game mình chơi, trùng hợp rơi vào phòng của thái tử tiên tộc.


Nữ chính xuyên qua, còn thuận tay lượm thêm một cái hệ thống công lược kỳ quái, thành công bật lên thuộc tính bị giết liền hồi sinh tại điểm bắt đầu. Sức mạnh tương đương bất tử. Lại còn trong quá trình chu du nhận thêm đủ thứ danh hiệu cao quý đa dạng.


Hack game như vậy rồi sao chơi?


Nữ chính nhờ vào thuộc tính chết đi sống lại tuần hoàn, thành công thu hút sự chú ý của vô số đại mỹ nam đa loại hình, đa chủng loại.


Bất quá, nàng lại thích nữ nhân.


Số 23 "..." Trẫm cũng đếch theo kịp đường về của cốt truyện luôn!!!


Nhị Tam [ Ký chủ, chú ý không dùng ngôn ngữ thô tục. ]


Số 23 "..."


Nữ chính một lòng chán ghét nam nhân, hướng về phái nữ mà u mê tìm kiếm chân ái cuộc đời.


Tới lúc bạch nguyệt quang vừa tìm được bị ma tộc đánh treo, liền quyết định vào núi ở ẩn, xa lánh cuộc đời thị phi.


Đám nam nhân cường đại kia vì nàng tranh đoạt, đánh nhau đến đầu rơi máu chảy, đời này kế tiếp đời kia vẫn duy trì mối quan hệ giương cung bạt kiếm.


Thẳng đến lúc thế giới bị hủy diệt, hết truyện.


Nguyên chủ là trạch nữ trượt Đại học, dân làm công ăn lương, một otaku kiêm trạch nữ chính hiệu.


Một ngày nào đó, cũng bị xuyên đến cái game quỷ quái kia. 


Vấn đề là rơi vào đâu không rơi, rơi vào địa phận triệu hồi dân chúng ma tộc.


Ma tộc có thể kết bạn lữ, nhưng lại không thể sinh sản. Hoàn toàn dựa vào triệu hồi huyết mạch bằng trận pháp mà duy trì nòi giống.


Thông thường độ sáng của đạo quang mang triệu hồi tương đương với sức mạnh của ma tộc non sinh ra, từ đó quyết định được phẩm cấp tương ứng.


Nguyên chủ là người trưởng thành, quang mang lại mờ nhạt, đuôi, cánh hay sừng đều không có, liền bị liệt vào hàng hậu cần yếu đuối. Chuyên nghiên cứu khoa học cùng cách chế thuốc thang.


Nữ chính trong một lần bị nữ phụ thứ n gì đó hãm hại lâm vào hôn mê, bị ném đến ma tộc nhằm hủy thi diệt tích liền gặp nguyên chủ đi ngang qua. Nhận ra đều là đồng hương, nguyên chủ liền ra tay cứu giúp, giữa hai người con mẹ nó chớm nở tình yêu. Bất quá bị ma tộc phát hiện tố giác, nguyên chủ bị thiêu chết, trở thành ánh trăng sáng, thần thoại, truyền thuyết, vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong lòng của nữ chính.


Cũng là một phần nguyên nhân dẫn đến kết cục sau này...


Số 23 "..." Xin lỗi, ta hold không nổi.


Thiếu nữ trong lòng trầm xuống, ảm đạm suy nghĩ điều gì đó.


Độ đậm nhạt của ánh sáng tượng trưng cho thân phận sao...


Có vẻ lúc vẽ trận nàng hơi quá tay dẫn đến việc nguyên chủ được tôn làm ma vương, cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo.


Được rồi, lần này cánh bướm là do mình tạo...


[ Nhiệm vụ chính tuyến: Đánh bại tiên tộc. ]


Số 23 đứng dậy vươn vai, chuẩn bị đi ăn chút gì đó.


Cạch một tiếng, có người đẩy cửa đi vào, thanh âm ấm áp nhẹ nhàng,


"Ma vương điện hạ, Mammon xin phép cầu kiến."


Số 23 mờ mịt nhìn sang, ngơ ngác một lúc mới nhớ ra, đây là vị ma nữ xinh đẹp đội vương miện cho nàng trên tế đàn.


Mammon bước đến bên giường, trên người mặc bộ âu phục màu đen thêu hoa văn bạch kim, đồ trang sức vàng bạc quấn trên sừng, tóc dài xanh lục mềm mại buộc gọn lên thành đuôi ngựa phía sau để lộ đôi tai nhọn. Khắp người toát lên khí chất sang trọng phú quý, lúc này đang cười dịu dàng, hướng đến nàng gọi,


"Ma vương lần đầu đến ma tộc, hẳn có nhiều thứ chưa quen. Mammon từ giờ sẽ đi theo phục vụ người. Nếu có yêu cầu gì có thể gọi ta."


Số 23 gật đầu, lại quan sát trên dưới hắn một chút, cảm thấy không đúng chỗ nào.


Đường đường là nữ nhân, chỗ đó ít nhất cũng phải có... Khụ, không phải bánh bao lớn thì cũng là bánh bao nhỏ đi.


Dường như nhận ra ánh mắt dò xét của nàng, vị mỹ nhân nào đó khẽ cau mày,


"Ma vương, tại hạ là nam."


Số 23 "..." Ầu...


Người trên giường nhỏ giọng lí nhí,


"Thật xin lỗi."


Mammon đưa mắt nhìn nàng. Nữ tử vận xiêm y màu trắng thanh lãnh đơn giản, không sang trọng quý phái, nhưng vẫn toát nên một vẻ tôn quý kiêu sa đến lạ lùng.


Đôi tai nhọn của nam tử hơi rung rung, hắn mềm mại 'ân' một tiếng, tay vô thức vươn ra xoa đầu nàng, 


"Ờm... Mammon đại nhân?" 


Số 23 nhìn móng vuốt đang vò đầu mình thành ổ rơm, lặng lẽ lên tiếng,


"Ngươi..."


Nam tử đối diện hơi giật mình, vội vàng thu tay lại, quỳ một chân xuống,


"Điện hạ thứ lỗi, ta..."


Cùng lúc đó, bên ngoài vọng đến một tiếng hét thảm.


Tiếng hô chói tai cùng binh khí va vào nhau loảng xoảng khắp nơi, vạng vọng lâu đài.


Số 23 cau mày, đưa tay cào lại mấy sợi tóc màu bạc, lập tức đứng dậy,


"Đi, xem có chuyện gì!!!" 


Mammon nhìn thái độ của người kia, khẽ cười một tiếng, làm dấu tay mời,


"Đi thôi điện hạ."


Hai người sóng vai tiến về nơi phát ra tiếng động.


Bầu trời bên ngoài vẫn luôn là màn đêm tĩnh mịch,


Giữa sân từ lúc nào đã nhiều thêm mấy cái lồng sắt lớn, bên trong nhốt...


Tinh linh?!


Hơn mười tinh linh cả nam lẫn nữ đều bị bắt lại, ai nấy tươi đẹp tuyệt trần, thần sắc hoang mang lo sợ, run rẩy ngồi trong lồng sắt. 


Tinh linh thuộc giống loài cực kỳ xinh đẹp, thiện lương, hơn hết số lượng vô cùng hiếm. Vậy nên trên thị trường có không ít kẻ săn tinh linh để buôn bán. Ma tộc chính là một ví dụ điển hình.


Nhưng đây không phải nguyên nhân phát ra tiếng lúc nãy.


Số 23 nghiêng người, tầm mắt rơi về một hướng.


Trong góc nhỏ, một vài ma tộc bị thương nằm chồng lên nhau, bộ dáng thảm hại. Còn có hơn chục ma tộc khác mặt mày dữ tợn vây lại thành một vòng tròn, bịt kín lối thoát của một thứ gì đó.


Thiếu nữ phi thân nhảy lên chỗ cao, chăm chú quan sát.


Giữa đám đông hỗn loạn, có một tinh linh đang đứng. Một tay ôm chặt thân đàn, tay kia nắm chặt chủy thủ sắc nhọn, tàn nhẫn chém về phía ma tộc trước mặt đang muốn xông lên.


Số 23 "..." Ta tưởng tinh linh thuộc trường phải ngây thơ lương thiện???


Đàn tranh thon dài, trên thân khắc hồ điệp bay lượn, sống động như thật. Hương thơm của gỗ quý thoang thoảng...


Thiếu niên tinh linh có một khuôn mặt tinh xảo như ngọc. Còng tay cùng xích chân bằng sắt màu đen đối lập, làm nổi bật lên làn da trắng ngọc trong suốt, tinh khiết vô ngần, mịn màng như lụa. Cái miệng anh đào hồng hồng nhỏ nhắn, cái mũi cao thẳng, đôi tai nhọn, rồi lại đến cặp mắt phượng đen láy, lông mi dài cong vút tự nhiên.


Đôi mắt trong vắt tựa như nước hồ thu thanh khiết, phản lại toàn bộ ánh sao trong đêm, mê ly không nhiễm chút bụi trần. Thiếu niên tựa như được linh khí của thiên địa dưỡng dục tạo thành, hoàn mỹ không tì vết.


Kì lạ ở chỗ, tinh linh này... vậy mà lại không có cánh...


Hắn vận một thân áo bào màu trắng thêu sa đỏ, tóc đen dài buộc hờ bằng dây lụa trắng. Tay ôm chặt lấy đàn, những ngón tay chạm khẽ trên dây.


Máu tươi chảy dọc theo thân đàn, nhuốm đỏ y phục trắng. Thiếu niên vẻ mặt khổ sở, bộ dáng đau như chết đi sống lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng sức lực ở tay vẫn không giảm, quyết tâm ôm chặt đàn vào trong ngực, tay kia cầm chủy thủ hung hăng đấm đến đối phương.


Ánh mắt như có như không, vô tình liếc nhìn về phía này.


Tầm mắt chạm nhau. Trong khoảnh khắc phát hiện thiếu nữ, liền sáng bừng rực rỡ, giống như tìm thấy bảo bối kỳ diệu độc nhất thế gian.


Thiếu niên ngẩng đầu, hướng phía nàng ngọt ngào cười. Môi đào hé mở, làn hương thơm ngan ngát bay ra cùng với âm thanh nhẹ nhàng như tiếng suối khe khẽ ngân vang,


"Bảo bối, tìm thấy ngươi rồi."


Số 23 "..." Hả?


Nội tâm ngơ ngác-ing.


Mammoon đứng sau nàng ánh mắt chợt lóe, thần sắc phức tạp nhìn người phía dưới.


Khi Số 23 còn đang bận suy nghĩ lòng vòng, thì đối phương đã ngã quỵ xuống.