(Quyển 1) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim

Chương 136: Tận thế của ngài đã được ship tới(19)




Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.

Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.

~~~

Linh Quỳnh kéo cửa xe ra, chạm vào xe.

Cô liếc nhìn về phía cửa hàng bên kia một cái, không thấy Lâm Diệu Như nữa, nhưng người đàn ông kia vẫn còn đó, nhìn qua hình như còn đang đợi cô ngoi đầu lên......

Vị trí chiếc xe hơi khó quan sát từ bên kia, còn có ánh sáng chiết xạ, đối phương có thể sẽ không nhìn thấy cô.

Rầmmm——

Đỉnh xe vang lên một tiếng vang trầm, toàn bộ thân xe đều giật giật theo.

Linh Quỳnh: "???"

Rầm Rầm Rầm——

Trên cửa sổ xe có một dòng nước màu đỏ tươi chảy xuống, là màu đỏ tươi của máu.

"!!!"

Ta X!!

Thế này thật quá đáng nha!!

Thứ bê bết máu kia từ trên nóc xe lăn xuống đất.

Zombie bên ngoài đã xoay người, do do dự dự đi đến phía cô.

"Rống rống rống......"

Sự do dự của zombie từ từ biến thành hưng phấn.

Zombie bên ngoài kéo vào bên trong.

Đàn zombie khổng lồ gầm nhẹ lao tới bên này, lao thẳng tới xe, vồ vập những vết máu và phần xác người dính trên xe.

Linh Quỳnh ở trong xe tức sắp thành cá nóc rồi.

Lâm Diệu Như...... Ba ba không để yên cho cô đâu!!

Linh Quỳnh khởi động xe, đâm ra ngoài từ chỗ ít zombie.

Cảm tạ đạo cụ được khắc kim ra, hiệu ứng đánh zombie còn có BUFF.

Zombie theo xe không bỏ, Linh Quỳnh cũng mặc kệ, đi ra một khoảng cách, đột nhiên dừng lại, zombie cũng bị văng ra ngoài rất nhiều.

Cô nhìn về phía sau một cái, trong thời điểm zombie xông tới lại hất đuôi xe thêm lần nữa, đám zombie đang đuổi theo xe cũng rất tự giác nhường đường.

Linh Quỳnh nhìn cửa hàng cách không xa kia, khóe môi khẽ nhếch, nắm chặt tay lái, giẫm mạnh chân ga.

...

Lầu hai cửa hàng.

Nhìn đám zombie đuổi theo xe rời đi, đám người bên trong đều thở phào nhẹ nhõm, hồ hởi chuẩn bị rời đi.

"Chờ một chút, mọi người xem kìa!"

Có người đột nhiên hét lên một tiếng, chỉ vào cửa sổ.

"Người trong xe muốn làm gì?"

Chiếc xe kia ngừng vài giây, đám zombie đằng sau gào thét đuổi theo, sau đó xe đột nhiên khởi động, tăng tốc, lao về phía bọn họ.

"Đm! Cô ta muốn đâm vào đây."

Âm thanh này vừa phát ra, liền có một tiếng va chạm rất lớn ở tầng dưới.

Xe trực tiếp đâm thủng tường, lại rất nhanh lui ra ngoài.

Linh Quỳnh điều khiển xe chạy về con đường lúc nãy đám zombie đuổi mình.

Tường bị đâm thủng, đám người canh giữ phía dưới liền lọt vào phạm vi công kích của đám zombie.

Có một bộ phận zombie còn trực tiếp nhào vào bên trong.

"Pằng pằng pằng......"

"Đoàng đoàng đoàng ——"

"A!!"

Lâm Diệu Như từ phía trên nhìn xuống phía dưới, vừa lúc đối đầu tầm mắt LInh Quỳnh.

Linh Quỳnh giơ tay vẫy vẫy "Tạm biệt."

Lâm Diệu Như: "......"

...

Linh Quỳnh lái xe đến chỗ bọn Khương Tầm Sở, nhưng ở đó chỉ thấy mỗi An Trường Kình.

"Khương Tầm Sở đâu?"

An Trường Kình chỉ về phía xa.

Linh Quỳnh nghi hoặc: "Hắn định làm gì?"

"Còn không phải vì thấy cô bị bao vây ......" An Trường Kình nói: "Đi giúp cô, ai biết cô....." Đã quay lại.

Linh Quỳnh: "......"

Đùng ——

Ầm ầm ——

Tiếng nổ mạnh vang xa, át cả tiếng gầm rú của zombie, ngay cả tiếng súng cũng trở nên nhỏ bé.

Linh Quỳnh thiếu chút nữa thủng cả màng nhĩ, bên tai cô bây giờ toàn tiếng vo ve.

Cô nhìn về phía sau, thứ phát nổ chính là cửa hàng bên cạnh, khói đen cuồn cuộn bốc lên, không ít zombie đều bị nổ bay.

Mà những con zombie đang đuổi theo cô cũng bị thu hút bởi tiếng nổ đi về hướng đó.

Linh Quỳnh lấy tay chống trán, quơ quơ đầu, cố chịu cảm giác 'không được' quay đầu xe lại.

Vừa rồi là zombie chạy đuổi theo xe, bây giờ biến thành cô chạy đuổi theo zombie.

Linh Quỳnh đi hơn 10 mét liền cảm thấy có gì đó sai sai.

Tiếng động cơ xe cũng rất lớn, tại sao không một con zombie nào quay lại?

Tiếng nổ tuy mạnh nhưng cũng không đến mức hấp dẫn như vậy chứ?

"Chết rồi chết rồi, cô nhìn kìa......" Không biết An Trường Kình đã nhìn thấy cái gì, kích động không thôi.

Chỉ thấy zombie bên kia mặc kệ bị nổ bay hay là không bị nổ bay, lúc này hết thảy đều đi qua một hướng.

Linh Quỳnh có loại xúc động muốn chửi má nó, điều khiển xe chạy nhanh nhất có thể, tông vào một số con zombie, lao đến bên kia trước chúng nó.

"Lên xe!"

Khương Tầm Sở chui vào trong xe, sau đó xe liền phóng ra ngoài như một cơn gió.

Khương Tầm Sở nhìn qua rất bình thường, không có vết thương nào.

Lúc này Linh Quỳnh không rảnh lo nói chuyện với hắn, chuyên tâm lái xe.

"Má ơi, chúng nó theo kịp kìa!!"

An Trường Kình báo cáo tình hình cần thiết.

Đám zombie này hoàn toàn bỏ qua những người khác, chuyên tâm đuổi theo mỗi xe Linh Quỳnh.

Linh Quỳnh căn bản không thể cắt đuôi chúng nó.

Trên đường còn thỉnh thoảng còn có zombie vụt ra, bị xe đụng phải, một loạt âm thanh nghiền nát làm người ta tê dại da đầu.

"A, sao lại thế này?" An Trường Kình cũng cảm thấy da đầu tê dại, "Làm sao tôi cảm thấy zombie toàn thành phố đều đuổi theo chúng ta vậy! Là ảo giác của tôi sao?"

Không phải ảo giác, Linh Quỳnh cũng nhận ra.

Zombie xuất hiện càng ngày càng nhiều.

Chúng nó nhảy ra từ những tòa nhà bỏ hoang, những tầng hầm tăm tối, những góc khuất nhỏ hẹp, cùng truy đuổi bọn họ.

Chúng nó nối đuôi nhau chạy theo xe, dày đặc như 100.000 con zombie đi tham gia lễ hội vậy.

...

Bên kia, là hiện trường nổ mạnh.

Tuy rằng vụ nổ xảy ra ở bên cạnh, nhưng Triệu Kỳ cũng bị tổn thất rất nhiều người.

Triệu Kỳ cũng bị mảnh kính vỡ đâm vào tay.

Bọn họ cũng không biết vì sao lại đột nhiên nổ mạnh, quá bất ngờ......

Một đám người từ đống phế tích dìu dắt nhau ra ngoài, nhìn đường cái vắng tanh, mà đầu óc choáng váng.

"Những con zombie đó đều không thấy đâu nữa."

"Chúng nó đi đâu vậy?"

"Bên kia có không?"

"Không nhìn thấy."

"Bên này cũng không có......"

Trừ những con zombie nằm bất động trên mặt đất, có thể là đã chết, bọn họ không còn thấy bất kì con zombie còn chuyển động nào.

Này cũng quá......

Khi mọi người ở đây cảm thấy kì quái, tiếng động cơ xe từ con đường bên trái truyền đến.

Tiếp theo bọn họ liền thấy chiếc xe lúc nãy lại trở về rồi, không chỉ vậy còn một đám zombie đông đảo đi theo.

Trường hợp này......

Mọi người nhìn đến đơ vài giây, mắt thấy xe muốn tới trước mặt bọn họ, bọn họ mới lấy lại tinh thần, chạy nhanh về hướng phế tích bên trong, cầm vũ khí lên.

Xe chạy đến trước mặt bọn họ, cửa sổ xe hạ xuống, tiểu cô nương phất tay với bọn họ: "Oa, các người đều còn sống à!"

Tiếp theo xe lao nhanh qua.

Zombie cũng phần phật đuổi theo, chẳng có con nào công kích bọn họ.

"......"

"???"

Đã xảy ra chuyện gì?

Mười phút sau.

Bọn họ lại thấy xe lần nữa.

Màn kịch y như lúc nãy lại được diễn lại một lần.

Vốn zombie đang rất đáng sợ, lúc này chạy tới ồ ạt như vậy, hình như cũng...... Không đáng sợ đến mức đó?

Mọi người: "......"

Bọn họ là đều chết rồi sao?

Đây là địa ngục sao?

...

Linh Quỳnh vòng hai vòng, mới tìm được con đường mà cô đã từng đi qua

Zombie vẫn đuổi theo không bỏ, thở hổn hển mà nỗ lực đuổi theo.

Nhưng ngay lúc Linh Quỳnh nhìn thấy kiến trúc tương tự trong thẻ, tốc độ zombie liền chậm lại.

Cuối cùng đám kia zombie kia cũng hoàn toàn dừng lại, lang thang tại chỗ không mục đích.

Linh Quỳnh: "......"

1000 mét.

Nơi này cách chỗ nổ mạnh kia, cũng khoảng 1000 mét.

Linh Quỳnh nhìn tòa nhà cò vẻ rất có cảm giác cổ xưa, giồng di tích lịch sử trước mặt rơi vào trầm tư.

...... Cẩu Lấp Lánh lừa khắc cũng không phải tùy tiện nha.

【 Tình yêu, sáng tạo trò chơi quan trọng nhất chính là niềm tin, sao chúng ta có thể lừa gạt người chơi chứ? 】Lấp Lánh tự tâng bốc bản thân, khen bản thân loạn một trận.

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~