Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 154: Chiến Vương năng lực to lớn




Nhưng Hoa Đào lại vẫn là có chút sợ hãi. Hiện tại Nhạc Thiên Tuyết có hôn ước bên người. Nhưng là cùng Chiến Liên Thành truyền ra loại chuyện này. Hoàng Đế hẳn là tức chết. Nhưng sẽ trách phạt Nhạc Thiên Tuyết đây.

Nhưng mà Hoa Đào lo lắng suông cũng là không tác dụng gì. Nhạc Thiên Tuyết căn bản cũng không để ý lắm.

Hoa Đào hỏi: "Tiểu thư. Ngươi sẽ không sợ Hoàng Thượng trị tội à."

"Có cái gì phải sợ." Nhạc Thiên Tuyết nói."Hiện tại chuyện đã xảy ra rồi. Chỉ có là yên lặng theo dõi diễn biến thôi. Nhìn trong nội cung là tình huống như thế nào rồi nói sau."

Hoa Đào cũng liền gật đầu. Giống như bây giờ thật là chỉ có một biên pháp này mà thôi.

Nhạc Thiên Tuyết ngày hôm qua cưỡng ép phá tan huyệt đạo. Mặc dù là có Chiến Liên Thành truyền nội lực. Bất quá cũng là tiêu hao rất nhiều.

Nàng chính là muốn ngồi xuống. Lại để cho Hoa Đào đi ra ngoài. Cũng miễn cho quấy rầy nàng.

Mấy ngày này qua đi. Nhạc Thiên Tuyết mặc dù là không tốn bao nhiêu thời gian luyện công. Bất quá thân thể này ngược lại là rất có thiên phú đấy. Cái kia công lực coi như là tiến triển tăng nên rất nhanh.

Bất quá nàng luyện kiếm chỉ là muốn tự bảo vệ mình. Nàng nghề chính vẫn là đại phu.

Qua một canh giờ. Cuối cùng là đem nội lực cho hòa tan. Hơn nữa khí tức cũng là điều chỉnh được ít nhiều.

Nàng lúc này vừa mới mở to mắt. Chỉ nghe thấy có người đá cửa xông vào

Là ai. Rõ ràng tại chỗ của nàng lại to gan như vậy.

"Nhạc Thiên Tuyết. Ngươi đi ra đây cho Bổn cung." Nguyên lai là Ngọc Cô Hàn. Nghe thấy hắn thanh âm tức giận. Nhạc Thiên Tuyết cũng là biết đến tìm nàng vì chuyện gì rồi.

Hoa Đào vẫn còn hô hào. Nói: "Thái tử điện hạ. Tiểu thư đang nghỉ ngơi. Xin ngài không nên như vậy a."

Ngọc Cô Hàn lòng tràn đầy tức giận. Sao có thể nghe được lời người khác.

Hắn đi đến. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết đến tột cùng là ở nơi nào.

Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới đứng dậy. Cũng liền qua. Vén rèm nên. Nàng thấy Ngọc Cô Hàn mặt sắc mặt xanh mét. Hơn nữa trên trán gân xanh cũng nổi nên rất nhiều.

Nhạc Thiên Tuyết có chút không vui: "Thái tử điện hạ. Ngươi xông vào phòng của ta. Làm gì đó."

Ngọc Cô Hàn nhìn nàng. Phát hiện Nhạc Thiên Tuyết hôm nay là càng lúc càng chói lọi rồi (xinh đẹp hơn). Trước kia ngược lại là không phát hiện nàng là đẹp mắt như vậy.

Bất quá hắn cũng là chẳng quan tâm nhìn ngắm. Chính là căm tức nhìn Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "Ngươi làm chuyện tốt như vậy. Chẳng lẽ ngươi lại không biết. Bây giờ còn bầy ra một bộ dạng đáng thương. Như vậy đã nghĩ ngợi phủi sạch quan hệ với ta. Lại để cho Bổn cung không trách phạt ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết cũng là ngây ngẩn cả người. Trước tiên nàng lúc nào bầy ra bộ dạng đáng thương. Đó là Ngọc Cô Hàn tự mình nghĩ mà thôi.

Nàng è hèm một tiếng. Nói: "Ta còn thật không biết. Mời thái tử điện hạ nói rõ."

"Ngươi..." Ngọc Cô Hàn tức chết."Ngươi hôm qua tại thiên kim lầu cùng chiến Vương gia ngủ cùng một đêm. Sáng nay còn ăn mặc trang phục Vương Phi đi ra ngoài. Đây là ý gì. Ngươi chẳng lẽ đã quên rồi. Ngươi chuẩn bị là Thái Tử Phi. Hiện tại ngươi là muốn khiêu chiến với hoàng quyền. Phụ hoàng nếu một khi mất hứng. Cái kia là có thể chém ngươi đấy."

Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là thản nhiên. Mặc dù là bị Chiến Liên Thành lợi dụng. Nhưng mà hiện tại Ngọc Cô Hàn đến hưng sư vấn tội. Nàng cũng là cảm thấy chán ghét.

Nàng khẽ cười một tiếng. Hỏi: "Nếu như vậy thái tử điện hạ hà tất còn muốn đến tìm ta. Vậy không bằng là theo Hoàng Thượng nói chém ta vậy là được rồi. Cũng tránh khỏi cho thái tử điện hạ phiền lòng đây."

Ngọc Cô Hàn nắm chặt nắm đấm. Có thể nhìn ra được. Trước tiên đối với hắn giờ phút này quả nhiên là vô cùng phẫn nộ. Nàng rõ ràng còn nói những thứ này ngồi châm chọc.

Quả nhiên là cho rằng Chiến Liên Thành che chở nàng có thể muốn làm gì thì làm à.

Hắn liền chỉ vào Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ngươi muốn cùng chiến Vương song túc song tê còn không có dễ dàng như vậy (một đôi phu thế ân ái). Bổn cung hết lần này tới lần khác muốn lấy ngươi. Ngươi đơi đến ngày làm Thái Tử Phi đi."

Nhạc Thiên Tuyết giờ phút này liền trầm mặt. Nói: "Cái kia thái tử điện hạ yêu thích ta vì cái gì."

Ngọc Cô Hàn sững sờ. Trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào.

Nhạc Thiên Tuyết hé mắt. Lạnh giọng nói ra: "Chuyện kia chính là xảy ra rồi. Thái tử điện hạ lại không thích ta. Nhưng ta bây giờ thanh danh không còn. Vẫn còn cố ý muốn lấy ta. Thái tử điện hạ đến tột cùng là có mục đích gì."

Ngọc Cô Hàn nói: "Bổn cung phải... Bổn cung là thích ngươi."

Hắn chần chờ lâu như vậy mới thốt ra được lời này. Trước tiên là thấy Nhạc Thiên Tuyết cũng là nở nụ cười lên tiếng. Nàng căn bản cũng không tin tưởng chuyện này.

Nàng bắt đi Viên phong. Cả nhà Viên lão đầu cũng chết hết. Ngọc Cô Hàn không hận nàng đó cũng là tốt rồi. Còn thế nào sẽ thích nàng đây.

Nhạc Thiên Tuyết đã nói: "Thái tử điện hạ nói dối cũng là không nháy mắt nha. Thái tử điện hạ đều muốn lấy ta. Chắc không phải bởi vì thân phận của ta chứ. Cái kia hà tất không phải như vậy đi. Chuyện kia tối thiểu chúng ta còn có thể hảo hảo nói chuyện."

Ngọc Cô Hàn khẽ giật mình. Vô thức nói ra: "Ngươi biết."

Nàng đã biết rõ Ngọc Cô Hàn không có lòng tốt như vậy. Hơn nữa suy đoán của nàng cũng là rất đúng.

Hiện tại Ngọc Cô Hàn đến tìm nàng. Nàng kia chính là chiếm vị trí trọng yếu cảu hắn. Hoàn toàn có thể thay đổi mục đích của Ngọc Cô Hàn rời đi chỗ khác.

Nhạc Thiên Tuyết biểu hiện có chút nhàn nhã. Tựa hồ biểu hiện này nàng đã tính trước được.

Nàng lườm Ngọc Cô Hàn. Nói: "Thái tử điện hạ bên người có người Viên gia. Hiện tại còn muốn đem Nhan gia khống chế. Thái tử điện hạ muốn lấy được thiên hạ. Củng cố thiên hạ. Cái kia chỉ sợ là đang muốn học tiền triều. Dù sao tiền triều cơ ngơi sừng sững mấy trăm năm. Giang sơn muốn vững chãi cũng phải gắn bó với bốn gia tộc. Ta nói đúng không. Thái tử điện hạ."

Ngọc Cô Hàn nhìn nàng. Không nghĩ đến nàng thật đúng là đã biết.

Trước kia hắn thăm dò qua Nhạc Thiên Tuyết. Nhưng lại khi đó Nhạc Thiên Tuyết si ngốc ngơ ngác. Ngọc Cô Hàn chính là muốn từ trong tay nàng lấy được vật mình muốn.

Nhưng mà sau này không nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại trở nên thông minh như vậy. Ngọc Cô Hàn cũng là thăm dò qua. Phát hiện Nhạc Thiên Tuyết không còn bộ dạng ngơ ngác si ngốc như ngày xưa.

Nhưng bây giờ xem ra. Nhạc Thiên Tuyết khi đó là giả bộ. Hắn liền bị gạt như vậy. Để bây giờ thay đổi như vậy.

Ngọc Cô Hàn lúc này chính là lạnh mặt. Nói: "Nhạc Thiên Tuyết. Ngươi đã biết rõ. Hiện tại ngươi càng nên biết. Ngươi là chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của Bổn cung ."

Nhạc Thiên Tuyết cười đến sáng lạn. Nói: "Thái tử điện hạ. Ngươi nói chuyện cũng là nên để lại cho mình một con đường."

Nàng liền ngồi xuống. cho Hoa Đào dâng trà cho nàng. Cảm thấy bầu không khí rất quái dị.

Nhạc Thiên Tuyết uống một ngụm. Thấy Ngọc Cô Hàn còn không có nguôi giận. Cứ tiếp tục nói: "Thái tử điện hạ vẫn nên là trở về thì hơn. hôn sự này của Chúng ta có thể thành hay không. Đến cuối cùng vẫn chưa biết được."

Ngọc Cô Hàn nhìn chằm chằm vào nàng. Hai người hiện tại cũng là vạch mặt rồi. (nói hết ra rồi) Ngọc Cô Hàn cũng sẽ không lại giả bộ.

Hắn đã nói: "Ngươi chơ đi. Nhạc Thiên Tuyết. Bổn cung nghĩ muốn cái gì có cái đó là nhất định sẽ lấy được."

Dứt lời. Ngọc Cô Hàn chính là nghênh ngang rời đi.

Trước tiên Hắn chính là muốn để cho Nhạc Thiên Tuyết người này lưu ở bên cạnh hắn. Hắn mới mặc kệ Nhạc Thiên Tuyết có hay không còn trinh đây. Nếu là Nhạc Thiên Tuyết đến lúc đó phụ trợ Chiến Liên Thành. Vậy cũng phiền toái rồi.

Đợi Ngọc Cô Hàn đi rồi. Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt cũng là không được tốt.

Hôm nay thì cứ như vậy thăm dò được một chút Ngọc Cô Hàn. Cái kia quả thật là cùng nàng phỏng đoán giống nhau.

Đồng Thiên Trường không cho Nhạc Hòa biết rõ sự tình. Lại bị lão Hoàng Đế cùng Ngọc Cô Hàn biết rõ.

Tên của Nàng vẫn là do Đồng Thiên Trường đặt tên. Danh tự chính giữa mang theo một cái chữ cái là Đồng (nghìn họ này mình không biết nên dịch thành đồng một trong bốn họ của đại gia tộc). Nàng qua đó cũng rõ ràng một chút.

Tâm tình của nàng thoáng cái liền có điểm phức tạp. Thân phận của mình như thế. Có người muốn giết nàng. Nhưng cũng có người muốn phải lấy được nàng.

Còn Chiến Liên Thành. Hắn là có tâm tư gì đây.

Hoa Đào thấy Nhạc Thiên Tuyết trầm tư. Chính là hỏi: "Tiểu thư. Người không có chuyện gì chứ."

Nhạc Thiên Tuyết lấy lại tinh thần. Liền cũng là lắc đầu."Ta không sao."

Hoa Đào gật đầu. Hồi tưởng lại vừa rồi Ngọc Cô Hàn tức giận như vậy. Nàng hiện tại cũng chỉ có là A di đà phật rồi. Hy vọng Nhạc Thiên Tuyết cũng đừng xảy ra chuyện gì.

Ngọc Cô Hàn thở phì phì tiến vào cung. Nhạc Thiên Tuyết làm ra loại chuyện này . Căn bản chính là không để hắn vào mắt.

Nhạc Thiên Tuyết là hậu nhân của tứ đại gia tộc. Lại có mặt ở đây cũng không thể lại để cho Chiến Liên Thành đạt được nàng.

Coi như là giết Nhạc Thiên Tuyết. Đó cũng là không thể.

Ngọc Cô Hàn lúc này tiến cung liền là muốn cùng lão Hoàng Đế thương nghị việc này. Nhưng lại đã đến bên ngoài ngự thư phòng. Trần công công liền ngăn hắn lại. Nói: "Thái tử điện hạ xin dừng bước. Hoàng Thượng đang cùng chiến Vương gia nghị sự. Thêm nữa chắc cũng phải mất một chút thời gian nữa mới được."

Ngọc Cô Hàn vừa nghe xong Chiến Liên Thành ở bên trong. Lửa giận cũng không ngừng bốc nên. Chiến Liên Thành này đáng đâm ngàn đao. Lại là ở ngay bên cạnh. Hắn lúc này đây cũng không muốn buông tha Chiến Liên Thành.

Nhưng mà bên trong vừa vặn cũng truyền ra âm thânh. Là lão Hoàng Đế đang quát: "Láo xược. Rõ ràng lại để cho trẫm hủy hôn ước. ."

Ngọc Cô Hàn cũng là cau mày. Hắn cũng là mới nghĩ đến bọn hắn nói là chuyện gì.

Lòng của hắn xiết chặt. Chiến Liên Thành là có ý gì. Lại là cùng hắn đoạt nữ nhân. Xem ra. Chiến Liên Thành cũng là biết rõ thân phận Nhạc Thiên Tuyết.

Ha ha. Nhạc Thiên Tuyết a Nhạc Thiên Tuyết. Ngươi xem đi. Nam nhân này tranh đoạt ngươi thoát khỏi ta. Cái kia đều không phải là vì tình yêu. Mà chỉ là bởi vì thân phận của ngươi mà thôi.

Ngọc Cô Hàn lưu tâm nghe ngóng(để ý). Nhưng Chiến Liên Thành nói cái gì hắn cũng là nghe không được rồi.

Chẳng qua là Trần công công cũng là kinh hãi. Thì thào nói qua: "Chuyện này nhưng lại phiền toái đây. Phiền toái đây..."

Không thể tưởng được bởi vì một nữ tử là Nhạc Thiên Tuyết. Lại để cho Chiến Liên Thành cùng Hoàng Đế đàm phán. Còn làm cho hoàng đế tức giận đến như vậy.

Chiến Liên Thành còn có thể sẽ bị trách phạt đây...

Bất quá Ngọc Cô Hàn tức giận trong chốc lát. Đó cũng kiên nhẫn không đợi được nữa.

Hắn hơi chút ngừng lại. Đã nhìn thấy thái giám từ hành cung Thái đi tới.

Thái giám kia cũng là người thân cận bên cạnh hắn. Chẳng qua là ở hành cung thái tử quản lý hết các việc lớn nhỏ.

"Thái tử điện hạ." Thái giám kia đã đến trước mặt Ngọc Cô Hàn.

Ngọc Cô Hàn không kiên nhẫn nói ra: "Chuyện gì đó. Ngươi tiến cung làm cái gì. Bổn cung hôm nay rất bận rộn."

thái giám kia thanh âm có chút run rẩy. Đầu nói một câu: "Cái kia... Cái kia sào huyệt bị người ta phát hiện rồi. Có người đưa thư đến”

Ngọc Cô Hàn cả kinh. Gầm nhẹ một tiếng: "Cái gì. Là ai. ."

Thái giám đưa thư nên. Ngọc Cô Hàn vội vàng mở ra. Đồng tử co rút nhanh. Tay cũng là run rẩy đứng dậy.

Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía kia ngự thư phòng. Xa xa còn chứng kiến thân ảnh Chiến Liên Thành.

Ngọc cô Hàn thất vọng đau khổ kinh sợ không thôi. Nhưng chưa có hồi phục lại. Chiến Liên Thành ở bên trong. Nếu là hắn hiện tại tố giác chính mình. Cái kia ngôi vị thái tử của mình sẽ không giữ được

Thái giám hỏi: "Thái tử điện hạ. Thế nào. Thế nhưng là phái người đi."

Ngọc Cô Hàn đưa tay. Lại để cho thái giám kia không nói chuyện nữa.

Hắn trước sau suy nghĩ một chút. Đã nói: "Án binh bất động. Người nọ khó đối phó. Nếu là gây chiến. Cái sào huyệt kia nhất định là bị phụ hoàng đã biết."

Thái giám gật đầu. Cũng liền không dám nói cái gì.

Ngọc Cô Hàn khẽ cắn môi. Không nghĩ đến Chiến Liên Thành làm chuyện này lại quyết liệt như thế. Xem ra Nhạc Thiên Tuyết là có giá trị lợi dụng. Rõ ràng lại để cho Chiến Liên Thành làm chuyện như vậy.

Bất quá hắn cũng là một mực xem thường Chiến Liên Thành. Cho là hắn là một người thọt. Coi như là có binh quyền đó cũng chẳng khác gì một người bị hoạn. Nhưng lại không nghĩ đến Chiến Liên Thành trong tay nắm giữ lấy nhiều tin tức như vậy .

. . .