Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 152: Sinh hoạt vợ chồng




Nhạc Thiên Tuyết lại là vội vàng nhìn nhìn quần áo của mình. May mắn là nguyên vẹn.

Thấy cử động này của nàng. Chiến Liên Thành liền có chút nhíu mày. Nàng coi hắn trở thành người nào rồi. Chẳng lẽ coi mình là ngươi dậu đổ bình leo.(lợi dụng người ta ko để ý chiếm lấy)

Mặc dù là hắn vừa rồi thật có ý tưởng như vậy...

Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Ta không phải nằm chỗ sấp ngủ rồi sao."

"Sợ ngươi cảm lạnh." Chiến Liên Thành nói."Liền đem ngươi ôm đến."

"Cảm lạnh. Bây giờ khí trời còn nóng như vậy. Ta làm sao sẽ cảm lạnh." Nhạc Thiên Tuyết trừng mắt hắn một cái. Cái này người nói chuyện cũng là không có chút thông minh gì cả.

Chiến Liên Thành cũng là không đỏ mặt. Nói tiếp."Sợ ngươi ngủ lệch cổ. Ngươi đây còn không hiểu mà cảm kích. Còn ở đằng kai ghét bỏ ta..."

Nhạc Thiên Tuyết liền ngậm miệng lại. Được rồi. Thật sự là nàng nói quá nhiều rồi.

Bất quá nàng từ trước đến nay chưa từng trải qua chuyện này. Nàng bây giờ còn là rất đói nữa.

Nàng không biết thiên kim lầu có còn ai nấu đồ ăn không. Bất quá bây giờ đều đã trễ như vậy. Khả năng thiên kim lầu cũng là không còn ai nữa.

Chiến Liên Thành cái này người liền không cần phải nói. Hắn luôn luôn là ưa thích ở đâu thì ở luôn tại đó. Hiện tại hắn bị thương. Cũng là không nên di động.

Nàng nắm bắt ngón tay. Chẳng lẽ muốn chính mình đi làm. Nhưng mà nàng lại không có khả năng trù nghệ(nấu ăn). Trước kia nàng nghiên cứu y thuật. Đối với món ăn chỉ có chút hứng thú mà thôi. Hiện tại nàng mặt đã khỏi hẳn rồi. Nàng cũng không biết cách chế biến thức ăn.

Nếu dùng nước sôi nấu mà nói. Hương vị khẳng định là rất khó ăn

Nhạc Thiên Tuyết còn đang suy nghĩ chuyện này. Chiến Liên Thành thấy nàng như vậy bộ dạng rất nghiêm túc. Lại hỏi: "Nghĩ gì thế."

"Muốn ăn." Nhạc Thiên Tuyết thốt ra.

Chiến Liên Thành biết rõ nàng vừa rồi không ăn cái gì. Hiện tại cũng nửa đêm. Vậy nhất định là đói bụng.

Cũng trách hắn không có cẩn thận nghĩ đến cái này. Hắn chính là đứng dậy. Động tác kia cũng rất ưu nhã.

Nhạc Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn hắn."Ngươi đi đâu vậy."

"Làm chút đồ ăn cho ngươi ăn." Chiến Liên Thành nói.

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Ngươi còn có thể làm đồ ăn."

Đây tuyệt đối là ngạc nhiên a.

đệ nhất Vương gia triều Thiên Long vương lại là biết làm cơm đấy. Đây chính là một tin tức lớn.

Chiến Liên Thành dứt khoát đã nói: "Đối với ngươi. Thì làm. Đối với người khác. Sẽ không."

Nhạc Thiên Tuyết mặt đỏ lên. Cảm thấy nàng là đặc biệt so với người khác trong lòng hắn.

Bất quá nàng thấy Chiến Liên Thành muốn đi ra ngoài rồi. Nàng tựu vội vàng nói: "Trên người của ngươi còn có vết thương. Ngươi tại sao có thể xuống bếp."

Chiến Liên Thành suy nghĩ một chút. Cái này xác thực cũng đúng. Bất quá động tác nhỏ thì cũng không có vấn đề gì

Hắn nói: "Vậy ngươi liền là tay chân cho ta."

Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu. Dù sao cũng là do nàng muốn ăn. Điều này làm cho Chiến Liên Thành một người đi làm cũng là không được tốt.

Lúc này đã đến phòng bếp thiên kim lầu. nguyên liệu nấu ăn gì cũng có. Hơn nữa cái phòng bếp còn là rất lớn.

Trước kia đây là do ân Tô Tô quản lý. Nhạc Thiên Tuyết đối với nơi này cũng là có chút quen thuộc.

Nàng tìm đi tìm lại. Đều muốn tìm mì sợi. Bất quá lại đột nhiên phát hiện đây là Cổ Đại. Nào có các lọa mì ăn liền. Nếu là muốn ăn mì. Đây chính là mình phải từ làm.

Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt như tro. Vậy thì thật là thương tâm.

Mà Chiến Liên Thành nhìn nguyên liệu nấu ăn. Liền cũng là chọn lấy mấy thứ. Đã nói: "Đến. Giúp ta chuẩn bị một chút nguyên liệu nấu ăn."

Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới lấy lại tinh thần. Không có mì ăn liền không sao. Nàng còn có một Trù thần Vương gia đây.

Bận rộn hơn nửa canh giờ. Nhạc Thiên Tuyết bụng đã đói đến sắp kêu nên rồi. Mà Chiến Liên Thành tay lại làm không được tốt. Cái này tất cả đều là do Nhạc Thiên Tuyết động thủ.

Bất quá Chiến Liên Thành ở một bên thế nhưng là hò hét không ít...

"Động tác nhanh lên. Hồ rồi hồ rồi."(nhào bột đó)

"giờ Thêm củi lửa. Không lửa ngươi nấu kiểu gì. Cái kia đồ ăn vẫn không thể làm xong. Mà nồi kiêu còn chưa có nấu được."

"Sao ngươi lại cho nhiều muối như vậy. Đợi lát nữa liền mặn chết rồi."

Nhạc Thiên Tuyết đầu đầy mồ hôi. Cái này bị Chiến Liên Thành như vậy tra tấn. Trong nội tâm đều là mắng hắn hơn chục lần khắp nơi.

Nàng chẳng qua là đều muốn ăn một chút mà thôi. Tại sao phải làm nhiều thức ăn như vậy. Thật sự là mệt chết mình rồi.

Xem ra cái này nấu cơm cũng là khó đấy. May mắn nàng là sinh ra ở Đường Môn thế gia mà không phải nấu nướng thế gia đây (quán cơm, nhà hàng). Bằng không thì nàng thật đúng là muốn khóc chết rồi.

Cuối cùng. Nhạc Thiên Tuyết liền làm rất nhiều đồ ăn. Có Chiến Liên Thành chỉ đạo (hướng dẫn). Món ăn kia có thể nhìn thấy tạm được.

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm vui thích. Cũng là quẫn bách muốn ăn.

Bất quá bên ngoài bỗng nhiên có người đi vào. Đó là tiểu nhị trong tiệm."Chuyện gì xảy ra a. Nửa đêm có chuột sao."

Nhưng lại hắn vừa nhìn thấy. Chính là vội vàng quỳ xuống."Tham kiến chiến Vương gia."

Chiến Liên Thành cũng chính là nhàn nhạt nói ra: "Đứng dậy đi."

Tiểu nhị kia cũng liền đứng dậy. Nhưng lại hắn vừa thấy. Lại là kinh hoảng. Nói ra: "Vương gia gọi tiểu nhân. Tiểu nhân lại là nghe không được. Mời chiến Vương gia thứ tội."

Bởi vì hạo Nguyệt sớm đã là dặn dò qua tiểu nhị ở đây. Nếu là Chiến Liên Thành đều muốn ăn cái gì đều phải lập tức đi làm.

Nhưng bây giờ lại là Chiến Liên Thành tự mình động thủ. Xem ra hắn cái đầu này cũng là giữ không được.

Chiến Liên Thành tâm tình tựa hồ cũng không tệ lắm. Đã nói: "Bổn vương không bảo ngươi. Đi ra đi."

Tiểu nhị run run khắc khắc. Như cũ là có chút kinh hãi. Bất quá thấy Chiến Liên Thành sắc mặt là không được tốt rồi. Hắn tựu vội vàng lui ra ngoài. Cảm tình hắn là ở chỗ này cũng là gây trở ngại rồi.

Nhạc Thiên Tuyết thấy người rời đi. Liền trừng mắt Chiến Liên Thành."Rõ ràng đã có người nấu đồ ăn đấy. Ngươi vì cái gì muốn chính mình làm. Ta đã biết. Ngươi nhất định là nghĩ đến ta sẽ không để cho ngươi xuống bếp. Cho nên liền đến thúc giục ta."

"Ta nhưng lại không nghĩ như vậy. chỉ có ngươi nghĩ như vậy mà thôi." Chiến Liên Thành nói.

Nhạc Thiên Tuyết hận đến nghiến răng nghiến lợi. Cái này quả thật là không thể tin tưởng Chiến Liên Thành.

bề ngoài phẫn nộ. Nàng cơ hồ là đem thức ăn quét sạch. Hơn nữa nàng còn là lần đầu tiên phát hiện mình làm đồ ăn nhưng lại coi như không tệ lắm.

Thấy nàng như vậy một bộ dạng dạo dực. Chiến Liên Thành cũng là không tốt đả kích nàng. Đã nói: "Ngươi không bằng ngẫm lại. Mới vừa rồi là ta một mực dạy ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết hừ một tiếng."Nhưng lại đó cũng là do ta làm. Ngươi ít đắc ý đi."

Chiến Liên Thành liền cười cười. Nhạc Thiên Tuyết tay kia mười ngón tay rất đẹp. Hắn thật đúng là không muốn lại để cho Nhạc Thiên Tuyết xuống bếp đây.

Nàng tay kia. Chính là dùng để chữa bệnh cho người.

Sau khi ăn lo đồ ăn này. Nhạc Thiên Tuyết lại là buồn ngủ. Bất quá vừa ăn no cũng là không ngủ được.

Trở lại trong sương phòng. Nhạc Thiên Tuyết thấy Chiến Liên Thành ngồi tại cái bàn nhỏ gần cửa sổ. Nàng lại hỏi: "Đây đều là cái gì."

Cái này thoạt nhìn không giống tấu chương của triều đình.

Chiến Liên Thành lên tiếng: "Đây là tin tình báo, do thuộc hạ thông báo. Bao hàm rất nhiều tin tức."

Hắn liền lấy lên một quyển cho Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn."Đây vốn tin tức của kinh thành Lương Tấn quốc."

Nhạc Thiên Tuyết mở ra vừa nhìn. Phát hiện bên trong có nhiều tờ giấy dính dán cùng một chỗ. Chữ viết không phải cảu một người.

Nàng nhìn. Liền cau mày: "tin tức của Lương Tấn quốc tin kia Bát hoàng tử giết cha đoạt vị."

Chiến Liên Thành ân một tiếng."Tin tức của ta có thể so với triều đình nhanh một chút. Muốn đến không bao lâu nữa. Lão Hoàng Đế cũng sẽ biết rồi."

"Cái kia... Lương Tấn quốc cũng không tính là quốc gia cường thịnh..." Nhạc Thiên Tuyết liền giận tái mặt."Bất quá ta nghe nói. Bát hoàng tử kia trời sinh tính tình tàn bạo. Hắn mặc dù là con thứ tám. Nhưng mà đã giết mấy ca ca của chính mình rồi. Miễn cho người khác cùng hắn đoạt ngôi vị hoàng đế đây."

Việc này nhưng lại truyền ra. Tất cả mọi người nói bát hoàng tử Lương tấn quốc vô cùng tàn nhẫn. Liền thân huynh đệ đều hạ thủ được.

Hiện tại giết cha đoạt vị. Đó cũng là không cảm thấy kỳ quái.

Bất quá Chiến Liên Thành đã nói: "Bát hoàng tử Tử dạ là một nhân vật khó giải quyết. Lão Hoàng Đế đối với hắn cũng là rất có kiêng kị. Nếu như lương Tấn quốc có hắn làm Hoàng Đế. Cái kia nhất định sẽ uy hiếp được Thiên Long Quốc. Nhưng bây giờ. Điều Lão Hoàng Đế lo lắng rút cuộc đã xảy ra."

Nhạc Thiên Tuyết đã nói: "Tử Dạ... Danh tự thật đúng là có điểm đen tối. Vậy ngươi sao không thừa cơ tránh sang một bên. Để cho bọn họ đấu đá đứng bên ngoài làm ngư ông đắc lợi."

Chiến Liên Thành ngược lại là nở nụ cười. Nói: "Cái kia ngươi cũng đã biết Tử Dạ là người vô tâm với thiên hạ (không quan tâm với việc thống nhất với thiên hạ). Hắn đoạt quyền. Ngươi biết tại sao không."

Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi. Lại để cho hắn nói tiếp.

Chiến Liên Thành nói: "Hắn muốn cùng ta phân cao thấp. Phân thắng bại."

Nhạc Thiên Tuyết thiếu chút nữa là bị sặc. Nàng ho khan hai tiếng. Đã nói: "Đây không phải a. Ngươi cùng hắn lúc nào có một đoạn nhân duyên. Đây cũng là làm cho ta khó tiếp thu..."

Chiến Liên Thành cũng là không nói gì. Lên tiếng: "Ngươi nghĩ gì thế. Ta cùng với hắn đều là nam tử. Có thể làm ra đến cái gì. Chẳng qua là Tử Dạ người nọ có chút kỳ quái. Hắn không tham quyền. Nhưng lại hắn ưa thích làm đệ nhất thiên hạ. Hắn không thích người khác nói ta là chiến thần. Hắn liền tuyên bố nói không thể không đánh bại ta."

"Hặc hặc. Cái kia lão Hoàng Đế thế nhưng là hận ngươi chết đi được. Rõ ràng trêu chọc đến Tử Dạ." Nhạc Thiên Tuyết cũng là nhịn không được. Nở nụ cười."Đây cũng là mà thôi. Hiện tại hắn làm Hoàng Đế. cũng không đến bao lâu. Hắn nhất định là sẽ đến làm phiền ngươi đấy."

Chiến Liên Thành cũng không phải sợ. Đã nói: "Hắn có gan liền đến. Đừng chết rồi lại là oán hận ta."

Nhạc Thiên Tuyết nghe thấy khẩu khsi của hắn lớn như vậy. Cũng là bội phục.

Nàng liền chậm rãi từ từ nói: "Ngươi vừa cao ngạo cái gì. Hiện tại ngươi còn không thể phản lại lão hoàng đế."

Chiến Liên Thành ngược lại là thản nhiên. Nói: "Bây giờ còn chưa đến lúc đó. Ta hiện tại không muốn động đến lão Hoàng Đế. Nhưng lại lão Hoàng Đế cũng sẽ không dám đụng đến ta."

Nhạc Thiên Tuyết nghe xong. Cũng hiểu được là phải. Cái này chuyện của triều đình thật đúng là có chút phức tạp. Chiến Liên Thành hiện tại trong triều đình lăn lộn nhiều năm như vậy. Hắn tất nhiên so với nàng rõ ràng hơn. Hơn nữa còn có kế hoạch chu đáo.

Nàng lại nhìn nhìn. Sự tình Lương Tấn quốc nhìn khống có cái gì tốt cả.

Bất quá nàng mắt sắc. Ngược lại là thoáng nhìn một hàng chữ cuối cùng.

"Oa. Nguyên lai ngươi có tiền như vậy." Nhạc Thiên Tuyết thoáng cái sửng sốt.

Chiến Liên Thành nhìn nhìn. Trong lòng cũng là thản nhiên. Hắn sáng sớm đã nói rồi. Hắn là có đủ tiền cho Nhạc Thiên Tuyết tiêu sài.

Bằng không thì nàng động một chút lại muốn thu một vạn lượng. bạc kai là đến từ đó đấy.

Nhạc Thiên Tuyết tính một cái. Đã nói: "Ở Lương Tấn quốc ngươi có không ít cửa hàng. Cái này nhưng lại so với Nhan gia có phần vượt trội hơn. Ngươi là phú hào thứ hai trong thiên hạ."

Chiến Liên Thành tám năm khổ tâm kinh doanh. Tự nhiên là có điểm thành tựu đấy.

Hắn liền sờ lên đầu của nàng. Nói: "Nhan gai cơ nghiệp trăm năm. Có quan hệ. Đây không phải là ta có thể so được. ta đây cũng tốn nhiều tiền lợi nhuận thu được để. Nuôi dưỡng thuộc hạ."

Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu. Hỏi: "Cái kia hạo Nguyệt một tháng nguyệt ngân được bao nhiêu."(thu lao)

Chiến Liên Thành nói: "Hạo Nguyệt cùng Truy Tinh hai người là ta người hầu thân cận. bạc lợi nhuận từ các cửa hàng cũng là do họ đi thu và phân chia. Ta cũng lại để cho hai người bọn họ quyết định nguyệt ngân của chính mình(tự quyết định tiền lương). Vốn bọn họ là nghĩ đến mỗi người cầm năm trăm lượng cũng là đủ rồi. Ta biết rõ về sau. Liền trực tiếp nói cho bọn hắn một người năm ngàn lượng."

Nhạc Thiên Tuyết sửng sốt. Cái này hoàn toàn thật là một ông chủ tốt. chủ tử tốt.