Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 150: Một cái một vạn lượng




Nhạc Thiên Tuyết cũng chính là dừng một chút. Nhìn nhìn thần sắc Hạo Nguyệt . Hạo Nguyệt hiện nay tràn đầy lo lắng. Chẳng qua là dựa vào lòng mình mà nói ra.

Nàng liền rủ xuống con mắt. Cũng không đáp lời.

Hạo Nguyệt cũng là hít một tiếng."Vốn Vương gia còn có thể cầm giữ được. Nhưng mà biết rõ ngươi trở thành thái tử phi. Hắn liền cầm giữ không được nữa."

Nhạc Thiên Tuyết trong đáy lòng cũng là một hồi phiền muộn. Nàng cũng là không muốn gả cho Ngọc Cô Hàn. Nhưng hiện tại cũng không phải là xã hội tự do yêu đương. Ngươi không muốn gả. Vậy cũng không có cửa. Trừ phi ngươi so với hoàng thượng quyền còn mạnh hơn.

Nàng đã nói: "Vậy cũng không có biện pháp."

Hạo Nguyệt nói: "Làm sao sẽ không có biện pháp. Vương gia nếu như nhịn không được tìm ngươi. Cái kia chính là có biện pháp. Chẳng qua là Vương gia hiện tại làm việc nhưng lại là suy nghĩ cho ngươi. Sợ ngươi giận chó đánh mèo hắn. Cho nên trước muốn cầu xin ngươi tha thứ."

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm có gì đó dao động. Cái này không phải là Hạo Nguyệt thay Chiến Liên Thành nói chuyện sao. Chiến Liên Thành nhưng lại không thời điểm thông cảm như vậy.

Bất quá Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy Chiến Liên Thành tiêu hao nội lực rất nhiều. Cũng chính là đều muốn điều phối đan dược cho Chiến Liên Thành rồi.

Nàng lại để cho Hạo Nguyệt đi báo cho Hoa Đào. Đồng thời để Hạo Nguyệt đi mua một ít dược liệu trở về.

Hạo Nguyệt thấy Nhạc Thiên Tuyết trên người có vết máu. Cái kia khóe môi cũng vẫn còn dính chút máu. Nàng thì có điểm lo lắng rồi: "Nhạc tiểu thư. Vương gia công lực thâm hậu. chỉ cần từ tư tu dưỡng vài ngày. Liền không có việc gì. Mà ngươi nhưng là không giống vậy. Ngươi bây giờ hao tổn tinh lực. Chỉ sợ là đối với ngươi không tốt."

Nhạc Thiên Tuyết nói; "Cái này không có gì đáng ngại. Ta sẽ không để cho chính mình gặp chuyện không may đâu."

Hạo Nguyệt nghe nàng nói như vậy. tâm liền cũng hạ xuống.

Hoa Đào mang dược đinht đến. Sau đó Hạo Nguyệt cũng là đem dược liều mua về đưa cho.

Hạo Nguyệt trông thấy cái dược đỉnh kia. Ngược lại là có chút hiếu kỳ."Nhạc tiểu thư. Ta đã khá nhiều lò đan dược lớn. Còn chưa thấy cái nhỏ như vậy."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Tự nhiên. Thiên hạ này đoán chừng cũng chỉ có một mình ta có mà thôi."

Nàng vừa sờ cái đan đỉnh kua. Đan đỉnh liền có biến hóa. Phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt. Cùng nàng đã có cảm ứng.

Hạo Nguyệt càng là lấy làm kỳ quái. Xem ra Nhạc Thiên Tuyết sưng danh là quỷ y cô nương cũng không phải là tùy tiện mà có. Người có được công năng dị biệt này chắc cũng chỉ có mình nàng có.

Nàng mãnh liệt tưởng tượng."đan dược cho cô nương nhà ta dùng cũng là Nhạc tiểu thư luyện chế ra."

Nhạc Thiên Tuyết cũng liền gật gật đầu. Nàng đem dược liệu số lượng đều khống chế tốt. Chuẩn bị luyện dược.

Hạo Nguyệt đã nói: "Khó trách a. Dược Vương Cốc không am hiểu dùng đan dược. Ta liền kỳ quái Nguyên Thần y tại sao có thể có nhiều đan dược như vậy cho. Hơn nữa các đan dược kia hiệu lực đều không tầm thường."

Lúc này. Hoa Đào liền ngăn lại trước mặt Nhạc Thiên Tuyết. Tựa hồ là không muốn cho Hạo Nguyệt trông thấy.

Hạo Nguyệt nhíu mày: "Ngươi làm gì."

Hoa Đào hộ chủ. Đã nói: "Tiểu thư nhà ta thời điểm luyện dược. Ai cũng không thể nhìn."

Hạo Nguyệt cũng là nhịn không được cười lên. Bất quá kỹ năng bậc này cũng không thể cho người ta chông thấy. Dù sao ai cũng muốn mình là thiên hạ độc nhất vô nhị.

Nhạc Thiên Tuyết đem dược liệu để vào trong đan đỉnh. Đã nói: "Hoa Đào. Kỳ thật Hạo Nguyệt muốn học cũng không học được. Đỉnh lô kia không phải ai cũng có thể dùng. Nếu đến trong tay Hạo Nguyệt. Chỉ sợ cũng là một đống sắt vụn mà thôi. Một chút tác dụng đều không có."

Hoa Đào cũng là khẩn trương. Nói: "Tiểu thư. Nhưng mà người không thích người khác quấy rầy người."

Nhạc Thiên Tuyết liền cũng là cười cười: "Cái này ngược lại là. Các ngươi đợi ở một bên đi. Nói chuyện đừng lớn tiếng. Động tác cũng đừng lớn như vậy."

Hoa Đào lập tức chính là dùng ánh mắt đem Hạo Nguyệt mời qua một bên. Hạo Nguyệt cũng là đối với Hoa Đào có chút không nói gì. Bất quá đây là nha hoàn của Nhạc Thiên Tuyết. Cũng là không sai. Ngoại trừ võ công không có.(đoạn này khó hiểu chút)

Nhạc Thiên Tuyết đem dược liệu cho vào trong lò. Hạo Nguyệt có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ Nhạc Thiên Tuyết không cần lửa à. Nàng thấy người khác luyện đan đều cần lửa.

Nhưng mà ai biết Nhạc Thiên Tuyết không có làm như thế. Hai tay bao trùm trên đỉnh lô. Trên đỉnh lô có lớp sương mù bốc nên

Hạo Nguyệt rất là ngạc nhiên. Cũng là nhịn không được đứng lên nhìn.

Cái kia rõ ràng chính là không có lửa. Nhưng mà dược liệu lại từ từ hòa tan.

Nhạc Thiên Tuyết thần sắc lạnh nhạt. Lại là dựa theo trình tự đem đem dược liệu cho vào.

Đây bất quá là mất một chút thời gian. Nhạc thiên tuyết trên trán đều dịn mồ hôi. Nhìn ra được . Nhạc Thiên Tuyết không phải sử dụng nội lực của mình. Nàng đang dùng tinh lực của mình mỗi mình nàng có thể làm được.

Mà tinh lực này. Người bên ngoài không có. Cũng chỉ có mỗi mình Nhạc Thiên Tuyết có mà thôi.

Hạo Nguyệt trước sau suy nghĩ một chút. Nàng từ trước đến nay nghe qua thiên hạ nói cũng chưa từng ai nói có cách luyện dược như vậy.

Hơn nữa. Nhạc Thiên Tuyết một thân này học bản lĩnh từ ai. Rõ ràng là lợi hại như vậy.

Mất nửa canh giờ. Trong dược đỉnh các miếng đan dược đang từ từ hình thành.

Nhạc Thiên Tuyết thủ pháp biến đổi. Chậm rãi trở nên nhu hòa.

Cho đến lúc đan dược chính thức thành hình. Nàng liền phóng hạ rảnh tay. Nàng nhẹ nhàng thở ra. Hơn nữa cũng là lau mồ hôi đang chảy

Bất quá Hoa Đào là lập tức qua. Cầm lấy khăn cho Nhạc Thiên Tuyết lau mồ hôi. Cái kia phục vụ thế nhưng là cực kỳ đúng chỗ .

Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn. Có bốn viên đan dược. Mỗi một viên đều là thượng phẩm. Nàng hao tốn không ít tinh lực. Đây cũng là thật tốt rồi.

Hạo Nguyệt cầm lấy đến nhìn nhìn. Thật không nghĩ tới thiên hạ này rõ ràng còn có người luyện dược như vậy đấy.

"Nhạc tiểu thư. Ngươi công phu luyện dược này là ai dạy cho." Hạo Nguyệt hỏi.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Đừng hỏi ta. Gia sư không cho truyền ra bên ngoài."

Kỳ thật nàng cũng là bịa đặt lung tung một chút. Dù sao nàng thế nhưng là xuyên qua đến đây. Hơn nữa còn là mang theo dược đỉnh Đường gia. Cái này nói ra cũng là không thể tưởng tượng nổi. Nói ra cũng không có ai tin.

Vừa nói như vậy. Hạo Nguyệt cũng chính là không hỏi nữa rồi.

Hạo Nguyệt còn nói: "Những dược liệu kia dùng luôn không được sao. Cần phải luyện thành đan dược. Đây không phải là càng tiêu hao thời gian à."

Nhạc Thiên Tuyết giải thích: "Đan dược của ta so với chén thuốc bình thường k[ị hại hơn gấp ba bốn lần. mà dùng đan dược rất khác so với dùng thuốc kia. : "

Bằng không thì đan dược của nàng làm sao bán được giá cao như vậy. Kỳ thật dùng dược liệu cũng không phải rất quý báu. Nhưng nàng dùng nhiều tinh lực luyện thành nên mới phải dùng tiền đấy.

Dược liệu hòa tan trong đan đỉnh. Hấp thu linh khí trong đan đỉnh. Cái này không tầm thường rồi. Cho nên cái đan đỉnh này là bảo bối của đường môn.

Hạo Nguyệt suy nghĩ một chút. Lúc trước Nhạc Thiên Tuyết tại tửu lâu bán đan dược. Khi đó đan dược đắt vô cùng.

Xem ra lời Nhạc Thiên Tuyết đều là sự thật. Hạo Nguyệt cũng chính là ừ một tiếng."Thật đúng là thần kỳ. Nhạc tiểu thư. Vậy bây giờ muốn lại để cho Vương gia ăn vào à."

Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Nói: "Dùng nước làm tan ra. Cho vào trong miệng hắn."

Cái này đương nhiên là Hạo Nguyệt đi làm. Bất quá Hạo Nguyệt còn không cho ăn được. Liền ai oán lên tiếng."Nhạc tiểu thư. Người cũng tới đi."

Nhạc Thiên Tuyết hiện nay hơi mệt. Nghe thấy Hạo Nguyệt nói như vậy. Nàng liền cau mày."Làm sao vậy."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn sang. Thấy Chiến Liên Thành lại là tỉnh. Xem ra hắn nội tình còn chưa có tệ lắm.

Chiến Liên Thành nhìn nàng. Ánh mắt kia không phải lạnh lùng rồi. Hơn nữa còn là dị thường nóng rực.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ngươi nhìn ta làm gì vậy. Hạo Nguyệt cho ngươi uống thuốc. Tranh thủ thời gian đi. Sĩ diện hão cái gì."

Chiến Liên Thành cũng không nói chuyện. Nhưng lại hắn cũng không uống thuốc.

Hạo Nguyệt tay kia đều có điểm cứng. Nàng càng là bất đắc dĩ. Như thế nào hai người bực bội lại dây đến nàng đây. Nàng thế nhưng là vô tội.

"Nhạc tiểu thư. Ngươi..."

Ai biết Nhạc Thiên Tuyết cũng đừng quá mức. Căn bản là không nhìn Chiến Liên Thành rồi.

Chiến Liên Thành ánh mặt liền hạ xuống. Cuối cùng. Tựa như là ao tù nước đọng. Một chút cũng không có tức giận.

Hạo Nguyệt có chút sốt ruột rồi. Vội vàng nói: "Nhạc tiểu thư. Coi như ta van ngươi..."

Nàng thủy chung là hướng về Chiến Liên Thành đấy. Cái kia tự nhiên là đều muốn cho hai người làm hòa.

Huống chi Chiến Liên Thành hiện tại đau khổ quá nhiều rồi. Nàng không muốn làm cho Chiến Liên Thành lại bị thêm nỗi khổ tương tư nữa.

Hạo Nguyệt thấy Nhạc Thiên Tuyết vẫn là không động. Hầu như đều muốn quỳ xuống.

"Nhạc tiểu thư..." Hạo Nguyệt vẫn là đau khổ cầu khẩn.

Nhạc Thiên Tuyết vẫn là bất vi sở động.(không động đậy)

Hạo Nguyệt liền khẽ cắn môi. Liền đứng lên lạy xuống.

Nhạc Thiên Tuyết lập tức đã nói: "Ngươi làm gì thế."

Mà Chiến Liên Thành cũng là một tay vịn chặt Hạo Nguyệt. Không cho nàng quỳ xuống.

Hạo Nguyệt theo sau hắn. Từ trước đến nay đều không có ăn nói khép nép. Hiện tại hắn cũng là không muốn Hạo Nguyệt như thế.

Hai người phản ứng ngược lại là trong cùng một lúc. Hạo Nguyệt có chút mơ hồ.

Nhạc Thiên Tuyết thấy Chiến Liên Thành triển khai. Cũng liền trừng mắt liếc hắn một cái.

Chiến Liên Thành đã nói: "Chuyện này chuyện của bổn vương. Không cần ngươi nói."

Hạo Nguyệt không có cách nào. Đành phải là thối lui sang một bên.

Chiến Liên Thành cầm lấy cái chén nhỏ kia. Sắc mặt có chút xanh trắng. Đã nói: "Ngươi qua đây, ."

Thấy hắn vẫn là ngữ khí như vậy. Nhạc Thiên Tuyết cũng là kìm nén bực bội. đấy chính là tình tình của hắn. vẫn Bá đạo như vậy.

Nhạc Thiên Tuyết chính là nói: "Không qua."

Chiến Liên Thành bỗng nhiên liền thanh âm mềm mại."ta van ngươi qua đây. Cho ăn một miếng một vạn lượng."

Rõ ràng dùng tiền để hấp dẫn nàng.

Hạo Nguyệt cũng là ngây người. Tuy rằng Chiến Liên Thành là có tiền. Còn có tiền cũng không phải dùng như vậy đấy.

Bất quá suy nghĩ một chút. Vậy đối với Nhạc Thiên Tuyết. Đây cũng là không giống nhau.

Dù sao Nhạc Thiên Tuyết nhưng lại là rất khó mời được đến đây. Chỉ có điều Hạo Nguyệt tiếp theo cằm sút nữa rơi trên mặt đất. Bởi vì Nhạc Thiên Tuyết chính là đi tới. Đem cái chén nhỏ kia cầm lấy.

Nhạc Thiên Tuyết cũng không khí tiết thanh cao. Nói thẳng: "Một cái một vạn lượng. Giữ lời nói. Xem ta còn không cho ngươi ăn một cái hơn mười miếng."

Chiến Liên Thành khóe miệng co quắp. một chén nho nhỏ như vậy. Có thể cho ăn hơn mười miệng. Chẳng lẽ là muốn cho hắn phá sản rồi.

Bất quá đây đã là nói ra. Chiến Liên Thành tự nhiên sẽ thực hiện lời hứa.

Hắn ừ một tiếng. Nói: "Giữ lời. Ngươi muốn là cho ăn một cái hơn mười miếng. Ta để ngân phiếu dưới đầu giường đều mang ra cho ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết nhịn cười không được lên tiếng. Liền cho Chiến Liên Thành cho uống thuốc. Bất quá nàng ngược lại là không có cho ăn hơn mười miếng. Đó cũng là năm sáu miệng mà thôi.

Nhưng như vậy tính xuống. Chiến Liên Thành cũng đã cấp cho Nhạc Thiên Tuyết sáu vạn lượng. Đây đối với người khác mà nói không phải số lượng nhỏ. Bất quá Chiến Liên Thành ngược lại là không sao cả. Chỉ có thể bốc đồng nói. Hắn có tiền. Tùy ý xài như thế nào cũng được.

Chẳng biết lúc nào. Hoa Đào cùng Hạo Nguyệt đã là lui ra ngoài.

Chiến Liên Thành thân trên hở ra. Cái kia tóc cũng là có chút điểm tán loạn. Hắn hiện tại liền nằm ở trên giường. Bộ dáng kia đã làm cho nhiều người mê rồi.

Nhạc Thiên Tuyết hừ một tiếng. Nói: "Mặc xong quần áo. Chớ bán thịt."

Chiến Liên Thành khó hiểu."Như thế nào bán thịt. Kia hình như là ngươi cởi áo cho ta."

vết thương được băng bó kỹ rồi. Cái kia tất nhiên là Nhạc Thiên Tuyết làm.

Đột nhiên. Hắn ngược lại là cảm giác mình bị thương cũng là có giá trị.

Hắn nhẹ nhàng cười cười. Tự nhiên là khuynh quốc khuynh thành.