Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 145: Thái tử phi tương lai




Có người ở đây theo dõi nàng. Nhạc Thiên Tuyết nhưng lại một chút cũng không sợ. Thật sự của nàng là bị bệnh truyền nhiễm. Căn bản là không có nói dối.

Những cung nữ kia ở tại chỗ này mà nói. Chỉ biết tự tìm phiền toái cho mình.

Dù sao lời của nàng đã bày ở chỗ này rồi. Về phần người khác có nghe hay không cũng là cùng nàng không quan hệ.

Chỉ đầy không đến một buổi chiều. Những cung nữ kia mặt liền sưng lên. Tuy rằng còn không có nhiều nốt đổ. Bất quá đây đã là bị lây bệnh rồi.

Cung nữ cũng bất chấp phải chiếu cố Nhạc Thiên Tuyết. Vội vàng chính là cho người ta đi tìm thái y.

Thái giám nhìn thấy như vậy cũng là lòng tràn đầy kinh ngạc. Vốn là muốn xem rõ ràng. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết thời điểm này xuất hiện."Thái y. Bệnh này không thể trực tiếp động vào. Bằng không thì ông cũng sẽ bị lây bệnh đấy."

Thái y lập tức chính là rút tay về. Không dám bắt mạch nữa.

Mặc cho hai cung nữ kai khẩn cầu thế nào. Đó cũng là không có ai đến trị liệu.

Vấn đề này lại là truyền đến tai Hoàng Đế. Hắn tuy rằng cũng là có chút không tin. Bất quá muốn đến muốn đi cũng là không sao cả.

Ngày đại điển chọn phi đúng hạn tiến hành. Mà Nhạc Thiên Tuyết thì lại nghỉ ngơi trong Thanh Vũ Viện của mình.

Hai cung nữ kia cũng la không có ai chữa bệnh. Tuy rằng sẽ không mất mạng. Bất quá qua vài ngày nữa gương mặt sẽ bị hủy.

Hôm nay là ngày đại điển chọn phi. Nhạc Thiên Tuyết cho người đi nghe ngóng. Cuối cùng là ai trúng tuyển nàng là vẫn muốn biết.

Nhớ tới Ngọc Cô Hàn muốn tuyển chọn một chính phi. Mộc Nhu chắc tức chết rồi.

Nghĩ như vậy. Trong nội tâm lại là có chút cao hứng. Tốt nhất chính là dương Nịnh. Hai người đấu đi đấu lại. Đó mới là có trò hay.

Ai biết được là ngày đại điển chọn phi lại không truyền ra một chút tin tức nào. Nhạc Thiên Tuyết không khỏi buồn bực. Lúc này đây làm sao lại làm thần bí như thế được.(không biết ai trúng tuyển).

Những nử tử kia cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì trong ngày đại điển chọn phi đó. Từng hoàng tử nếu là đem Ngọc Như ý trong giao cho nữ tử chính là chứng minh trúng tuyển.(được chọn)

Thế nhưng là hết lần này tới lần khác Ngọc Cô Hàn không có chọn. Ngọc Hàn Phi liền càng không cần phải nói. Hai ngày trước bị những nữ nhân xấu xí như ma chê quỷ hờn dầy vò đến không giống hình người. Trong tay Ngọc Như Ý đều không cầm chắc. Liền làm rơi trên mặt đất.

Mà Ngọc Chỉ Dương cùng Ngọc Nam Phong cũng là không có chọn. Nói cách khác. Bốn người đều là không đưa cho ai một cái Ngọc Như Ý.

Cái này nhưng lại là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy. Lão Hoàng Đế trầm mặt. Lại để cho một đám tú nữ đi ra ngoai. Sau đó liền khiển trách bọn họ.

Bất quá nội dung là cái gì. Người ngoài tự nhiên là không đã được biết đến.

Tú nữ một người cũng không trúng tuyển. Thế nhưng không được ra khỏi cung. Cái này đã có người hoài nghi. Chẳng lẽ còn chọn một lần nữa. Cho nên Từng người Tú nữ trong hai ngày này bộc lộ hết thẩy mọi tài năng của mình có. Hy vọng chính mình trúng tuyển.

Mà hai ngày này đi qua. Tại Nhạc Thiên Tuyết cẩn thận bảo dưỡng giữ gìn. Làn da của nàng đã tốt nên rất nhiều. Mặt đã là bớt sưng. Tuy rằng làn da còn có dấu đỏ chưa mất. Bất quá đây cũng là không sao. Nên hai ngày nữa sẽ khỏi.

Hiện nay bệnh của nàng sẽ không lây được cho người khác nữa. Tại Thanh Vũ viện nhẫn nhịn nhiều ngày như vậy. Nàng liền định đi ra ngoài một chút.

Vừa có chưa đi ra được khỏi cửa. Liền xa xa nhìn thấy Trần công công đang đi đến.

Nhạc Thiên Tuyết có chút kỳ quái. Trần công công tại sao lại đến. Hắn đến khẳng định chính là không có chuyện tốt.

Trần công công tại sân nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết. Khỏi phải nói là rất cao hứng.

Hắn lập tức đã nói: "Nhạc đại tiểu thư. Chúc mừng chúc mừng. Người đến tiếp chỉ."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn thánh chỉ trong tay hắn. Đã là có dự cảm không tốt."Đó là thánh chỉ gì."

Nàng làm sao lại không có nghe nói qua lão Hoàng Đế ra thánh chỉ. Người nằm vùng của nàng làm việc cũng quá không chuyên nghiệp rồi.

Trần công công nói: "Đây là đại hỷ sự. Nhạc đại tiểu thư vẫn là trước nên quỳ thì hơn."

Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Bất quá cũng không nên lại hỏi tiếp. Liền quỳ xuống tiếp chỉ rồi.

Trần công công nói cái gì nàng cũng là không nghe rõ ràng. Dù sao cái kia thánh chỉ biết nói tốt mấy cái về nàng. Nhưng mà có một câu nàng là nghe rõ ràng

Nàng trừng to mắt. Trong đầu thủy chung là vang trở lại một câu nói kia. Nay. Phong Đích nữ phủ Tướng quân là Thái Tử chánh phi

Làm sao có thể.

Nhạc Thiên Tuyết thế nhưng là không để ý tới Trần công công đã nói xong chưa. Nàng liền thoáng cái bò lên đứng dậy. Đem Trần công công đẩy ra. Cái thánh chỉ kia cũng là rơi vào trong tay của nàng.

Nàng sắc mặt cực kỳ âm trầm. Cái kia chu sa ghi chữ cũng là đặc biệt rõ ràng.(mọi người xem phim Trung tự nghĩ tên của nó nhé)

Trần công công còn tưởng rằng nàng là vuii mừng quá. Chính là nói: "Chúc mừng Thái Tử Phi tương lai. Đây chính là Hoàng Thượng cố ý ban cho nhân duyên đây."

Nhạc Thiên Tuyết tiện tay đem cái thánh chỉ kia ném trên mặt đất. Lập tức. Tất cả mọi người là kinh hãi. Không thể tưởng được Nhạc Thiên Tuyết lại có thời điểm bốc đồng như vậy. Bất quá đây cũng không phải là tùy hứng. Mà là không muốn sống nữa.

Nhạc Thiên Tuyết liền cười lạnh liên tục. Không thể tưởng được lão Hoàng Đế chọn Nữ Tú không thành. Liền trực tiếp tứ hôn rồi.

Xem ra lão Hoàng Đế cùng Ngọc Cô Hàn là sớm đã tính toán nàng rồi. Vậy còn nói cái gì đại điển chọn phi đây. Chẳng qua là mở một cái sân khấu mà thôi(đã định sẵn rồi cần gì lấy lý do mở đại điển chọn nữa).

Cái này tưởng rằng mình đã không bị chọn. Hiện tại thì hay rồi. Còn lãng phí một cách vô ích thời gian mấy ngày nay .

Trần công công liền tranh thủ nhặt cái thánh chỉ kia nên. Liền đối với Nhạc Thiên Tuyết nói: "Chưa tới ngày sắc phong là thái tử phi sợ lúc đó chắc còn vui mừng quá mà hỏng mất. Nhanh lên tiếp thánh chỉ. Nếu là ném đi. Chưa là thái tử phi đã bị trách phạt đấy."

Nhạc Thiên Tuyết tỉnh táo lại. Trần công công là ở hảo ý nhắc nhở chính mình.

Nàng hiện tại công nhiên phản kháng Hoàng Đế. Vậy là tìm cái chết.

Sắc mặt nàng cũng liền nhàn nhạt. Liền đem thánh chỉ cầm lại. Không có vứt bỏ đi nữa.

Bất quá nàng lại hỏi: "Hoàng Thượng liền cho ta một hôn sự."

Trần công công gật đầu. "Đúng vậy a. Vốn Hoàng Thượng là muốn trước mặt mọi người tuyên bố nhưng mà Tiểu Thư bị bệnh. Hơn nữa thái tử điện hạ không nhìn thấy ngươi. Đều không chọn những người khác. Liền hướng Hoàng thượng cầu xin."

Nhạc Thiên Tuyết khẽ cắn môi. Ngọc Cô Hàn là Thái Tử. Đoán chừng lão Hoàng Đế cũng sẽ nói cho hắn biết một ít chuyện. Thân phận kia của nàng chắc cũng không giấu được.

Nàng bắt Viên phong rời đi. Lão Hoàng Đế mặc dù là không truy cứu. Nhưng mà Ngọc Cô Hàn cũng hẳn là biết rõ. Như thế. Tại sao phải cầu tứ hôn. Chẳng lẽ là vì báo thù.

Trước kia Ngọc Cô Hàn đã nghĩ lấy mình. Nàng cũng là nghĩ mãi mà không rõ. Ngọc Cô Hàn cái loại người này. Quả quyết sẽ không thích mình đấy.

Trong lúc nhất thời. Nhạc Thiên Tuyết lại đang suy nghĩ rất nhiều. Trần công công hô nàng vài tiếng nàng cũng là không có nghe thấy.

Bất quá Trần công công đưa nàng đến một bên. Nhạc Thiên Tuyết cũng là bị ép cho lấy lại tinh thần.

Trần công công nhẹ nói; "Lão nô biết rõ tiểu chủ người hiện tại nhất định là không có vui mừng lắm. Nhưng đây là ý chỉ của hoàng thượng. Người cũng đừng có cãi lời rồi. Hơn nữa ngày đại điển chọn phi một chút tin tức cũng không có truyền đi. Đây là vì cái gì. Cũng là bởi vì thái tử điện hạ cầu xin hoàng thượng tứ hôn cho người và thái tử điện hạ. Tứ Hoàng Tử liền mở miệng cầu xin nữa. Hoàng Thượng giận dữ. Lập tức liền đem Tứ Hoàng Tử cho về ddienj suy nghĩ. Rồi tứ hôn cho tứ hoàng tử một người. Người đó chính là muội muội của tiểu thư cho Nhạc Linh Vy làm thị thiếp, "

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Đây không phải a. Nhạc Linh Vy vu hãm hoàng tử. lại còn có thể làm một thị thiếp.

Bất quá Ngọc Nam Phong cũng là bia ngắm. Lão Hoàng Đế rõ ràng chính là thiên vị cho Ngọc Cô Hàn.

Cái này cũng khó trách. Ai bảo lão Hoàng Đế thích Hoàng Hậu trước. Cái kia tự nhiên là che chở cho con trai của Hoàng Hậu trước sinh ra.

Vừa nghĩ như thế. Nàng liền gật gật đầu."Con hai hoàng tử nữa thì sao."

Trần công công nói: "Nhị hoàng tử liền chọn đích nữ tiểu thư phủ Trang vương . Nhưng mà Tam hoàng tử liền không có chọn."

Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày."Cái kia Hoàng Thượng cũng là không có nói cái gì sao."

"Hoàng Thượng biết rõ Tam hoàng tử luôn luôn như thế. Cho nên cũng liền không miễn cưỡng." Trần công công nói."Tiểu chủ người bây giờ là chưa phải là thái tử phi. Người cần phải chú ý nhiều hơn đấy."

Nhạc Thiên Tuyết cũng chỉ là ân một tiếng. Hiện nay nàng cũng không có biện pháp. Hay vẫn là đợi Nhạc Tướng quân về bàn bạc.

Trần công công đi rồi. Nhạc Thiên Tuyết cũng là không có hào hứng đi ra ngoài. Lúc này trong phòng. Sắc mặt của nàng chính là một mực bình tĩnh. Hoa Đào cũng không dám nói lời nào. Sợ là lại để cho Nhạc Thiên Tuyết tức giận.

Nhạc Thiên Tuyết thỉnh thoảng nhìn xem cái thánh chỉ kia. Sắc mặt cũng là không một chút biến đổi. Cuối cùng. Nàng cũng là không thể nhin được nữa. Liền đứng lên.

Nếu như nàng là không có biện pháp. Vậy đem Ngọc Cô Hàn đầu độc cho chết. Mình coi như là thủ thân cũng là không gả cho ai nữa.

Hoa Đào lúc này liền một cái giật mình."Tiểu thư. Người đi đâu vậy."

"Chớ có nhiều chuyện." Nhạc Thiên Tuyết nói.

Hoa Đào quả nhiên là im lặng. Không dám nói lời nào.

Chẳng qua là Nhạc Thiên Tuyết rời đi hai bước. Lại là dừng lại. Cái này đều muốn hạ độc chết Ngọc Cô Hàn nhưng lại không dễ dàng như vậy. Nếu là Ngọc Cô Hàn xảy ra chuyện gì. Lão Hoàng Đế biết rõ nàng là quỷ y. Nhất định là bắt nàng cứu chữa. Nếu là cứu không sống. Lại là giận chó đánh mèo đến trên người mình rồi.

Ai lại để cho mình bây giờ một cái chỗ dựa cũng không có. Phải xem sắc mặt Hoàng Đế .

Ngày hôm nay. Nhạc Thiên Tuyết tâm tình cũng là không được tốt. Tin tức Nàng sẽ trở thành Thái Tử Phi cũng là truyền khắp toàn bộ Kinh Thành. Ai cũng không nghĩ ra. Từng là một cái đích nữ ngu dại hôm nay đã bay nên đầu cành rồi.

Chạng vạng tối. Ngọc Chỉ Dương liền đến thăm nàng. Hắn còn màng đến hai bình rượu ngon. Tựa hồ là muốn chúc mừng cho Nhạc Thiên Tuyết.

Nhạc Thiên Tuyết vốn là không muốn gặp hắn. Nhưng hắn chính là đã xông vào.

"Thế nào. Lại mất hứng." Ngọc Chỉ Dương nói qua. Cầm một cái ly. Đem rượu rót vào."Cái này có cái gì mất hứng đây”