Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 10: Nhạc linh vy




Xem ra đối đầu với Chiến Liên Thành vẫn là không thể nào, nàng vừa mới đến không lâu, thế lực căn bản là không có, so với Chiến Liên Thành là hoàn toàn không giống nhau, hắn tám năm trước đã được phong làm Chiến Vương, địa vị trong triều là vô cùng lớn.

"Cô nương." Đằng sau, tên nam tử bị nàng giựt áo choàng rốt cục cũng lên tiếng, "Ngươi đây là có ý gì?"

Nhạc Thiên Tuyết quay đầu lại, nhìn thấy đó là một nam tử mặc áo màu xanh, mái tóc đen nhánh được kim quan vén lên thật cao, để lộ một đôi mày kiếm sắc sảo nhưng phía dưới lại là đôi mắt dài hình hoa đào, ánh mắt mê ly đến hút hồn, khiến người ta không cẩn thận nhìn vào sẽ đắm chìm trong đó, mà đôi môi đỏ rực không mỏng không dày của hắn lại đang nở nụ cười xấu xa.

Nàng mượn áo choàng của hắn như vậy, quả thực là có chút xấu hổ.

Nàng lục lọi trên người mình một lượt, phát hiện mình căn bản là không có mang bạc.

Nam tử kia động tác này của nàng, không khỏi có chút buồn cười liền mở miệng nói một tiếng, "Nghe người của Chiến Vương phủ nói, ngươi họ Nhạc?"

Trong kinh thành này, quân phủ cũng chỉ có mỗi họ Nhạc, hơn nữa địa vị cũng không thấp.

Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu, rút ra từ trong người một cây ngân châm, đưa cho nam tử kia, nói: "Áo choàng này của ngươi ta mua, thế nhưng ta không mang tiền, ngươi cầm tạm ngân châm này đi, ngày mai mang đến phủ tướng quân lấy tiền."

Nam tử cầm lấy ngân châm từ tay Nhạc Thiên Tuyết, vật này trông không giống ám khí, cũng chẳng giống ngân châm thông thường.

Hắn đáp một tiếng: "Được rồi, Nhạc tiểu thư đừng quên."

Nhạc Thiên Tuyết lại khẽ liếc mắt nhìn hắn, dung mạo hơn người như vậy thì nàng quên thế nào được?

Hơn nữa nhìn vào trang phục của hắn, cũng thấy gia thế không tồi, chỉ là không biết hắn là công tử nhà ai, nàng chưa từng thấy bao giờ.

Bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ, nàng cũng lười nghĩ ngợi, về tới phủ tướng quân, nàng liền gọi Tiểu Hoa lấy hòm thuốc ra.

Tiểu Hoa thấy cánh tay Nhạc Thiên Tuyết bị thương, hơi kinh hãi, tay chân luống cuống cầm hòm thuốc đem ra, muốn giúp Nhạc Thiên Tuyết băng bó.

Chỉ có điều Tiểu Hoa luống cuống như vậy, thì xử lý tốt vết thương sao được.

Nhạc Thiên Tuyết khoác khoác tay: "Thôi, ngươi sang một bên đi, ta tự mình làm cũng được."

Tiểu Hoa ánh mắt hơi thương tâm, nói: "Tiểu thư, người làm gì mà lại ra nông nỗi này ạ?"

Tiểu thư nàng sau khi khỏi bệnh rồi thì có chút kỳ quái, có lúc sẽ bị thương mà quay về, Tiểu Hoa căn bản không biết Nhạc Thiên Tuyết rốt cuộc ở bên ngoài làm cái gì.

"Không cần kinh ngạc như vậy." Nhạc Thiên Tuyết nói, "Nhanh, mau giúp ta buộc lại."

Nàng có thể một tay bôi thuốc, nhưng không thể một tay mà băng bó cẩn thận được.

Tiểu Hoa vội vàng giúp Nhạc Thiên Tuyết băng bó cẩn thận, sau đó mới nói: "Tiểu thư, nô tỳ nghe nói bên ngoài đang lùng bắt Quỷ Y cô nương, Quỷ Y đó... Là người phải không ạ?"

Tiểu Hoa vốn dĩ không biết thân phận trong bóng tối của Nhạc Thiên Tuyết, thế nhưng nàng đã sớm có hoài nghi.

Nàng từ nhỏ lớn lên cùng Nhạc Thiên Tuyết, ban đầu là mẫu thân của tiểu thư thu nhận giúp đỡ Tiểu Hoa, vì thế mà Tiểu Hoa nguyện trung thành tuyệt đối, cho nên có thể tin tưởng.

Nhạc Thiên Tuyết cũng không muốn gạt Tiểu Hoa làm gì: "Không sai, là ta, ngươi hẳn phải biết chuyện này không được tiết lộ ra ngoài."

Tiểu Hoa vội vã che miệng mình, gật gật đầu, bảo đảm mình tuyệt đối sẽ giữ bí mật.

Nhạc Thiên Tuyết những năm gần đây đều bị người ngoài gán cho cái danh hoàn khố vô độ, là một tiểu thư ngu ngốc, đương nhiên không thẻ ngờ được nàng chính là Quỷ Y cô nương.

"Không cần sợ sệt như thế, ngươi đi lấy dược đỉnh của ta ra đây." Nhạc Thiên Tuyết cười nói.

Tiểu Hoa cấp tốc đi lấy được đỉnh ra , đã nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết đang chuẩn bị dụng cụ chế thuốc.

Nàng cũng là hiếu kì nên đứng sang một bên nhìn ngó một chút.

Nhạc Thiên Tuyết đem những dược liệu cần thiết cho vào dược đỉnh, sau đó lấy ra một cánh hoa, vừa nãy nàng nhanh tay lấy ra, đem cánh hoa này giấu trong lòng bàn tay, động tác gọn gàng đến mức chỉ sợ Chiến Liên Thành lúc đó cũng không phát hiện được.

Chiến Liên Thành có nhanh trí bao nhiêu thì nàng chính là khôn khéo bấy nhiêu a.

Nhạc Thiên Tuyết bận rộn một đêm, hao tốn hai canh giờ, cuối cùng luyện được thuốc tốt!

Bên ngoài kinh thành ầm ĩ cả một đêm, bất quá Nhạc Thiên Tuyết không để ý chút nào, lúc trời đã tờ mờ sáng, Nhạc Thiên Tuyết mới đi nghỉ ngơi, hiện nay người ra vào kinh thành đều phải khám xét, đâm ra khiến người dân toàn bộ kinh thành đều hoang mang.

Truy Tinh tự mình dẫn người truy tìm tới hai ngày, cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì, Quỷ Y cô nương giống như là biến mất khỏi thế gian này, không thấy tung tích đâu cả.

Cho nên Truy Tinh không có cách nào khác, đành phải thả Ân Tô Tô ra, dù sao Quỷ Y cô nương kia chỉ là trọ lại Tựu Hoa lâu, cùng Ân Tô Tô không có quan hệ đặc biệt gì.

Nhạc Thiên Tuyết nghỉ ngơi liên tục mấy ngày, vết thương ở cánh tay cũng đã phục hồi rồi, chỉ là không biết Chiến Liên Thành dùng loại ám khí gì mà khi miệng vết thương khép lại liền để lại một vết thẹo đặc biệt.

May là có tay áo dài che chắn, bằng không thì cũng rắc rối.

Nàng ở nhà buồn chán đến mấy ngày, hôm nay định đi ra ngoài hít thở khí trời một chút.

Nhưng vừa đi tới cửa Tình Vũ viện, nàng đã nhìn thấy tiểu muội Nhạc Linh Vy vốn ở trong cung thư đồng nay đã trở về rồi.

Nhạc Linh Vy mới có mười lăm nhưng tướng mạo đã cực kì đẹp, hơn nữa lại cầm kỳ thư họa tinh thông mọi thứ, có thể nói là tài nữ đích thực.

"Tứ hoàng tử, ngài đưa thần thiếp đến đây là được, lỡ lát nữa mà gặp tỷ tỷ thì cũng không hay." Nhạc Linh Vy nói khéo.

Bởi vì khoảng cách quá xa, nên Nhạc Thiên Tuyết cũng không biết tiểu muội đang nói cái gì.

Chỉ thấy một nam tử đứng bên cạnh Nhạc Linh Vy, hắn mặc trên người hoàng bào màu xanh thẫm, trang phục như vậy thì phải là hoàng tử rồi.

Nàng nhìn thấy rất nhìn quen mắt nhưng lại không thể nhớ ra được là ai.

Tứ hoàng tử Ngọc Nam Phong không hề nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết, hắn là một mực ánh mắt thâm tình mà nhìn Nhạc Linh Vy: "Linh Vy muội muội, nàng là đang sợ tỷ tỷ Nhạc Thiên Tuyết sao?"

"Thần thiếp không sợ tỷ tỷ mà là sợ Tứ hoàng tử sẽ bị tỷ ấy quấy rầy." Nhạc Linh Vy dáng vẻ hiền lành nhỏ nhẹ nói, không khỏi khiến người ta cảm thấy thương tiếc.

Nhạc Thiên Tuyết vốn nghĩ sẽ đi vòng qua bọn họ để tránh làm gián đoạn đôi nam nữ si tình ấy nhưng đúng lúc này Tiểu Hoa lại đuổi theo, hô to một tiếng: "Tiểu thư, hôm nay sắc trời không được tốt, e rằng sẽ có mưa, tốt nhất người nên mang theo cây dù đi ạ."