Quỷ Y Thập Tam

Chương 59: Nguyên Nhân Chết






"Ngoại công, sẽ có chuyện ngoài ý muốn sao?" Sở Phi cảm thấy phía sau lời này của Lưu Anh Đường còn cất giấu chuyện gì đó.

"Có một số việc, ta cũng không muốn gạt con.

Không phải con luôn muốn biết chuyện của mẫu thân con sao? Nói cho con biết cũng không sao.

Năm đó, cung chủ Minh Phượng cung Thương Trưng Vũ cướp mẫu thân con đi.

Ta vốn tính toán đi đòi người lại, nhưng ta biết Thương Trưng Vũ người này tuy rằng tâm ngoan thủ lạt*, nhưng tuyệt đối không lăng nhục kẻ yếu thế.

Thụ Doanh không biết võ công, không có tâm kế, coi như nàng là nữ nhi của ta, Thương Trưng Vũ cũng nhất định sẽ đối xử tử tế.

Mà ta đang bị cừu gia trả thù tới cửa, đang lo không ai có thể bảo vệ tốt Thụ Doanh, liền tương kế tựu kế.

Sau đó Tào Khôn ra mặt giúp ta đối phó cừu gia, chúng ta kết thành đồng minh, Bạch Hổ Bang mới bắt đầu cường đại lên." Lưu Anh Đường cùng Sở Phi chậm rãi tiến vào một gian phòng yên lặng, mới nói tiếp, "Sau khi đón Thụ Doanh về, ta mới phát hiện nàng và Thương Trưng Vũ lui tới chặt chẽ."
* thủ đoạn ngoan độc
"Ân? Nghe nói mẫu thân cầm kỳ thư họa không gì không giỏi, các nàng hẳn là thực hợp ý." Sở Phi gật đầu, mặc dù có điểm bất ngờ, nhưng mà cũng có thể chấp nhận.

Lăng Giáng Hồng cũng chưa nói với Sở Phi quan hệ của Thương Trưng Vũ và mẫu thân nàng, vì vậy nàng không biết mối quan hệ này.

"Không!" Lưu Anh Đường lắc đầu, "Ta nói không phải cái này, mà là...!Mà là mẫu thân con thế nhưng lại thích Thương Trưng Vũ, loại thích như tình yêu nam nữ."
Sở Phi há to miệng, nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần, mẫu thân thích Thương Trưng Vũ?
"Con cũng rất kinh ngạc đi, có nam nhân tốt nàng không thương, cố tình yêu một nữ nhân đã có phu quân, hơn nữa Thương Trưng Vũ cũng đã có nữ nhi." Lưu Anh Đường nói tới chỗ này, thật là vẻ mặt vô cùng đau đớn.

Hắn cũng thật hối hận muốn chết, nếu không phải hắn đem Lưu Thụ Doanh đặt ở chỗ Thương Trưng Vũ, cũng không trở thành như vậy.


"Ách..." Sở Phi kinh ngạc không phải vì mẫu thân mình thích Thương Trưng Vũ, mà là nàng cũng thích Lăng Giáng Hồng, đây cũng quá...!Trùng hợp đi, "Sau đó thì sao?"
"Thập Tam, chuyện này nói thì dài dòng...!lúc ta còn không có liên minh vào tứ đại bang phái, Tào Khôn cũng là thay người khác làm việc, con đoán người này là ai vậy?"
"Lăng Chính?" Lăng Giáng Hồng nói, người độc chết mẫu thân chính là Lăng Chính.

Lăng Chính là trượng phu của Thương Trưng Vũ, nếu Thương Trưng Vũ cùng mẫu thân yêu nhau, Lăng Chính hẳn là rất tức giận.

Xem thái độ Thương Trưng Vũ đối với Lăng Chính, cũng có thể là có quan hệ với chuyện này.

"Đúng." Lưu Anh Đường tán dương gật đầu, "Lăng Chính và hoàng đế hiện tại, Bộc Dương Vinh Thánh, ở trong triều là đối đầu nhau.

Vì mở rộng thế lực ở giang hồ của mình, hơn nữa Minh Phượng cung đã bắt đầu không thể tín nhiệm, Lăng Chính liền lặng lẽ bồi dưỡng Tào Khôn làm bàn đạp của mình để nhập chủ giang hồ, còn sai khiến mượn sức những bang phái khác.

Lúc ấy Tào Khôn coi trọng Bạch Hổ Bang chúng ta.

Sau đó Lăng Chính và ta phát hiện chuyện của Thương Trưng Vũ cùng Thụ Doanh, Lăng Chính liền bày mưu tính kế, tính toán đưa Thụ Doanh vào cung.

Con có biết, Lưu gia chúng ta kỳ thật luôn muốn quay về triều đình, nếu Thụ Doanh vào cung, chẳng những thân phận lập tức trở nên tôn quý, cẩm y ngọc thực*, từ nay về sau sẽ có cuộc sống tốt, mà Bạch Hổ Bang cũng có thể từ giang hồ trở thành hoàng thân quốc thích."
* áo bằng gấm, đồ ăn bằng ngọc, ý nói cuộc sống giàu sang
"Nhưng mà không có thành công đúng không?" Trong lòng Sở Phi có chút tức giận, bọn hắn tự cho là đúng cho rằng mẫu thân vào cung còn có ngày lành để trôi qua.

Nàng đọc sách không nhiều lắm, nhưng cũng biết vào cửa cung sâu như biển.

Lấy tính tình của mẫu thân mình, đi vào đó sẽ không hạnh phúc.

"Mẫu thân con chết sống không chịu, hơn nữa Thương Trưng Vũ cũng âm thầm quấy rối.

Càng về sau, mẫu thân con lại làm trò cười trước mặt rất nhiều người, nàng thừa nhận nàng đã là người của Thương Trưng Vũ..." Lưu Anh Đường hơn nữa ngày mới có thể áp chế một cỗ ấm ức trong lòng, "Lúc ấy người biết tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mẫu thân con như vậy nhất định là không vào cung được.


Vân quốc luôn có tiền lệ thích nữ sắc, cho nên dù chỉ là giữa nữ tử thân mật, cũng bị coi là bất trinh, như vậy Thụ Doanh liền không thể vào cung."
"Vậy vì sao mẫu thân vô cớ mất tích, lại gả vào Bạch Thỉ tiêu cục?" Sở Phi vội vàng hỏi, toàn bộ đáp án được miêu tả sinh động.

Thương Trưng Vũ vì sao giết cả nhà Sở Hàn Hiền, vì sao nhận nuôi mình...!
"Lăng Chính bị Thương Trưng Vũ bức đến điên rồi, Thương Trưng Vũ đem hắn bức tới biên cảnh, hơn nữa đối với hắn không nể tình cảm phu thê, âm thầm giúp người khác đối phó hắn.

Suy nghĩ một cái kế sách, nếu Thụ Doanh giúp hắn đối phó Thương Trưng Vũ, thì sẽ không tiếp tục bức Thụ Doanh vào cung." Lưu Anh Đường thở dài, "Không nghĩ tới tính khí Thụ Doanh quật cường như vậy, chết sống cũng không chịu đi hại Thương Trưng Vũ, còn đem độc Lăng Chính đưa tự mình uống hết."
"Chất độc kia, chính là Thập Tam đi..." Sở Phi minh bạch tất cả rồi, chất độc này là Lăng Chính lấy ra để độc Thương Trưng Vũ, chính là bị mẫu thân uống, "Sau đó đâu?"
"Ân, Thập Tam.

Sau đó ta rất nóng nảy, độc này là Lăng Chính từ Quỷ Y môn mang tới, chỉ có như vậy, loại độc chất này trong truyền thuyết đã tuyệt tích.

Hơn nữa luôn không tìm được giải dược, chúng ta đem mẫu thân con an bày ở biệt viện, muốn đi Quỷ Y môn nghĩ biện pháp, nhưng không biết sao lại thế này, mẫu thân con mất tích.

Xem tình hình là chính nàng bỏ chạy...!Sau đó luôn không có tin tức của nàng, thẳng đến hiện tại." Lưu Anh Đường nhìn Sở Phi một hồi, nhắm mắt lại, "Tiếp tục sau đó, chính là con xuất hiện."
Sở Phi khép hờ hai mắt, sự tình phía sau, Lưu Anh Đường giống như cũng không biết.

Bọn người Xích Tiễn nhất định cùng Tào Khôn có quan hệ gì đó không muốn người khác biết.

Sở Phi có dự cảm, việc này Lăng Giáng Hồng và Thương Trưng Vũ nhất định cũng biết, người bị gạt chỉ có nàng.

Lăng Giáng Hồng có lẽ đã sớm biết quan hệ gữa mẹ ruột của mình và Thương Trưng Vũ, nhưng mà vì cái gì không nói cho nàng? Vẫn là nói không muốn nàng có gánh nặng? Có lẽ tất cả chuyện này, phải về Quỷ Y môn mới có thể rõ ràng.

"Thập Tam, ta cho con biết nhiều như vậy, đơn giản là muốn cho con biết Bạch Hổ Bang, Quỷ Y môn, hay Minh Phượng cung đều là nơi thị phi, ba chỗ này con đều bị cuốn đi vào, hoặc là con đem ba chỗ này đều khống chế ở trong tay con, hoặc là, con nhất định sẽ bị người lợi dụng, bị người hãm hại.


Ta thừa nhận ta có tâm tư khác, nhưng mà thân phận của con như vậy, Bạch Hổ Bang truyền lại cho con cũng là lựa chọn tốt nhất không phải sao? Con xem gần đây giang hồ yên tĩnh không có phong ba, trong triều hoà thuận vui vẻ, kỳ thật cực kỳ nguy hiểm, sóng ngầm mãnh liệt khắp nơi.

Cũng sắp thay đổi cục diện rồi, nên làm như thế nào có lẽ là dựa vào ý niệm của con." Lưu Anh Đường nhìn chằm chằm Sở Phi, "Ta nói ta có thể xảy ra sự cố, là chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, chỉ cần ta còn còn sống, cũng sẽ không đem trách nhiệm nặng nề này giao cho con."
"Ngoại công, cám ơn người." Sở Phi biết Lưu Anh Đường là thật lòng quan tâm nàng, nàng bắt đầu dần dần hiểu được mỗi người đều có khó xử và một chuyện không thể không làm.

Huyền Minh thu mình làm đồ đệ, cho mình làm chưởng môn.

Lăng Giáng Hồng lợi dụng nàng, làm nàng bị thương.

Lưu Anh Đường cũng muốn đem Bạch Hổ Bang truyền cho nàng.

Những thứ người khác ngấp nghé, muốn nắm giữ, kỳ thật đều là khoai lang nóng hổi sẽ làm phỏng tay, không phải là trách nhiệm mà ai cũng có thể đảm nhận.

Không phải ai có thể ngồi trên vị trí này đều giống nhau, nhưng mà người dựa vào vị trí này đều giúp nhiều người khác sinh tồn không phải sao? Bạch Hổ Bang bị hủy, thuỷ vận sẽ loạn, rất nhiều người sẽ đói chết, Quỷ Y môn bị hủy rất nhiều người bị bệnh ngay cả thầy thuốc cũng không tìm được, đến lúc đó có thể lại sẽ bùng nổ vô số ôn dịch và nhân họa.

Minh Phượng cung bị hủy, vô số người cô nhi sống lang thang giống Dịch Dung các nàng, còn có rất nhiều phụ nữ và trẻ em yếu đuối sẽ không có người nhận nuôi hoặc là bảo hộ.

Đều nói giang hồ hiểm ác, mà những người này, đều bảo hộ nơi mọi người có thể dựa vào.

Đây mới là mấu chốt nhất, Sở Phi minh bạch trách nhiệm của nàng rồi, không phải giúp ai đi đối phó ai, mà là cần tại thế cục lung tung này bảo hộ mọi người.

Khó trách Huyền Minh nói, sẽ khó xử cho mình, chuyện như vậy đối với Sở Phi mà nói, quá khó khăn.

Sau này mỗi một bước, nàng nhất định phải thật cẩn thận, một chút sai lầm cũng không thể có.

"Không có việc gì, là tại vì ta khó xử con mà thôi." Lưu Anh Đường nhìn chăm chú vào Sở Phi, "Ta biết, con luôn luôn để ý nguyên nhân mẫu thân con chết, ta biết chỉ có như vậy, độc của Lăng Chính là từ Quỷ Y môn, bất quá lấy được từ trong tay ai ta cũng không biết.

Con là chưởng môn Quỷ Y môn, nhưng mà kế nhiệm không lâu, rất nhiều chuyện chỉ sợ con là người không biết, lần này trở về, đám người kia nhất định sẽ có hành động gì đó, con nên cẩn thận tất cả mọi chuyện mới tốt"
"Ta hiểu." Sở Phi gật đầu, "Sau này trở về ta sẽ chuyên tâm điều tra chuyện này, cảm giác sau lưng chuyện này có âm mưu rất lớn.


Nếu trước khi sự tình phát sinh có thể ngăn cản, có lẽ tất cả mọi người không cần lo lắng."
"Hi vọng là như thế." Lưu Anh Đường chậm rãi rời khỏi phòng.

Sở Phi nhìn bóng lưng Lưu Anh Đường, trước khi đi có phải hay không hẳn là nên đi gặp Lăng Giáng Hồng một lần nữa? Vừa nghĩ tới Lăng Giáng Hồng, khóe miệng Sở Phi bắt đầu không tự giác vương lên, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Nghĩ đến bộ dạng Lăng Giáng mặt đỏ tức giận vì lúc trước mình đột nhiên rời nhà đi, kỳ thật khi đó, hơn phân nữa là âm thầm vui sướng, bởi vì được người khác lo lắng, quan tâm có cảm giác tốt lắm.

"Nương, làm sao người tự mình đến Tiên giang?" Lúc Lăng Giáng Hồng thấy Thương Trưng Vũ xuất hiện, phi thường bất ngờ, nàng nơi này không xảy ra sự tình gì nha.

"Có một số việc, muốn tự mình thương lượng với con." Thương Trưng Vũ đạm mạc nhìn lướt qua Lăng Giáng Hồng, "Gần đây Phi nhi được chứ?"
Chân mày Lăng Giáng Hồng nhúc nhích, lại dấu diếm thanh sắc của mình: " Thương thế của Phi nhi đã tốt lên bảy tám phần rồi"
"Ân." Thương Trưng Vũ gật đầu, "Trước đó vài ngày, Mộ Phi tìm đến ta."
"Nương?" Lăng Giáng Hồng vó trực giác nhất định không phải là chuyện tốt.

"Chúng ta thống nhất một cái hiệp thương(giao dịch)." Lập tức, Thương Trưng Vũ đem sự tình từ đầu đến cuối đều nói cho Lăng Giáng Hồng.

Lăng Giáng Hồng lặng lẽ thở dài một hơi, như vậy đối với Minh Phượng cung là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà Sở Phi làm sao đây? Nàng còn không có chuẩn bị để đứng ở phía đối lập với Sở Phi, nàng nên nói với Sở Phi như thế nào đây? Quỷ Y môn nhất định phải diệt? Lấy tính cách của Sở Phi, nhất định sẽ ngăn cản mình, khi đó làm sao mình còn có thể hạ thủ được, nàng đã tổn thương Sở Phi một lần rồi.

"Giáng Hồng?" Thương Trưng Vũ gọi Lăng Giáng Hồng đang để thanh âm ngoài tai, "Như thế nào không yên lòng như vậy, con đang suy nghĩ gì?"
"Phi nhi, nương, Phi nhi làm sao bây giờ?" Lăng Giáng Hồng nhíu mi hỏi.

"Giáng Hồng?" Thương Trưng Vũ nhìn chằm chằm Lăng Giáng Hồng, phảng phất liếc mắt một cái nhìn nàng, "Con là làm sao vậy, con đã nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên là nhất định phải sắp xếp bước tiếp theo nên làm thế nào mới đúng, con bây giờ, thế nhưng tâm tâm niệm niệm hỏi ta Phi nhi làm sao bây giờ? "
Lăng Giáng Hồng có chút chột dạ, biết mình phạm vào sai lầm không nên phạm nhất, vấn đề tồn vong của Minh Phượng cung là quan trọng nhất, mình không thể có một chút ít do dự: "Nương, thực xin lỗi, là lỗi của con."
"Con...!Làm sao vậy?" Thương Trưng Vũ rất thông minh, lại rất mẫn cảm, nàng một chút cũng không hi vọng suy đoán của mình là chính xác, nếu như vậy sẽ thực phiền toái.

"Nương...!Con..." Lăng Giáng Hồng do dự một chút, quyết định nói ra, dù sao có thể lừa được nhất thời, lừa không được một đời, "Con cùng Phi nhi cùng một chỗ, tựa như người cùng Lưu cô cô."
"Con lặp lại lần nữa?" Thương Trưng Vũ đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm ánh mắt Lăng Giáng Hồng, chuyện này rất hoang đường.

"Nương, con thích Phi nhi, Phi nhi cũng thích con." Trong tay Lăng Giáng Hồng có lợi thế, sở dĩ nàng áy náy, hoàn toàn là từ thân tình đối với Thương Trưng Vũ, mà không phải là vì nàng sợ hãi, "Phi nhi còn không biết quan hệ của người và Lưu cô cô, con cũng không tính nói cho nàng biết."
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: A...!Nguyên nhân năm đó rốt cục đều giải thích rồi....