Edit: Delia Trần
"Hắn là người ta muốn tìm." Liễu Hồ Nguyệt hướng mắt về chỗ cái cây to kia, nam nhân này đang cúi đầu nhìn Liệt hoả báo, tựa hồ muốn leo xuống, nhưng vì quá cao, hắn cũng không liều lĩnh mà nhảy xuống.
Đồng tử nàng đột nhiên co rút lại một cái, nàng đột nhiên nghĩ ra một biện pháp rất hay để thử xem, người này là ngu thật hay ngu giả.
" Liệt hỏa, ngươi dùng toàn lực tấn công nam tử kia cho ta, nhớ là đừng động vào điểm yếu của hắn."
Liệt hỏa báo khóc không ra nước mắt: " Chủ nhân, vừa dùng toàn lực, nhưng không phải chỗ yếu, ngài....?"
Khoé miệng của Hồ Nguyệt khẽ cong lên, tạo thành một nụ cười nhẹ: "Bên cạnh ta có một thần vương cấp bậc triệu hồi sư, người hẳn biết, huyễn thú của hắn không hề kém cạnh ngươi."
Liệt hỏa báo mềm nhũn cả thân hình to lớn, Liễu Tường Phong kg đã đè lại hơi thở của mình, cho nên nó mới không cảm nhận được khí tức của ông.
" Chủ nhân, ngài đừng đùa ta nữa." Nó biết rõ thần vương cấp bậc triệu hồi sư kí khế ước phải là một ma thú rất mạnh mẽ.
" Liệt hoả, ta chỉ muốn thử Nam nhân trên cây kia, ngươi hẳn đã biết nên làm thế nào rồi nhỉ?" Nàng bất đắc dĩ nâng trán, nói rõ ràng đến thế, nó tự biết tiến lùi.
Liệt hỏa báo nghe xong, hiểu ý gật đầu nói: " Thì ra là vậy, yêu cầu ban nãy quả thực làm ta không hiểu."
Thất, bát cấp ma thú dần lùi lại, Liệt hỏa cũng không muốn cùng đám này tiêu hoa sức lực, liền há miệng, hoả cầu đỏ rực bay ra, từng cái từng cái một, tản ra theo chúng.
Chúng lập tức bị dọa, quay đầu bỏ chạy tán loạn, nhưng vì động tác có phần trì độn, không ít trong chúng bị lửa thiêu rụi, hoá thành tro rơi lả tả.
Các Chiến sĩ của Liễu gia thấy một màn như vậy, hai chân tự nhiên mềm nhũn cả ra. Đây chính là ma thú.
Ma thú vô tình, không hề có một tý tính người, một khi chúng bị chọc giận, hậu quả không thể lường được.
Liễu Tường Phong cũng hơi sửng sốt, miệng khẽ nói: "Cửu cấp biến dị ma thú!"
Lôi Đình lo lắng: " Gia chủ, chúng ta phải mau cứu Phượng vương gia, ma thú kia không chừng có thể đả thương ngài."
" Được." Ông nhảy ra khỏi bụi cỏ, dẫn Lôi Đình cùng các Chiến sĩ bước tới chỗ Liệt hoả.
Liễu Tường Phong đề tinh thần lực, mạnh mẽ đánh úp tới Phượng vương, nhưng khi mắt thấy đã chạm vào thân thể hắn, tinh thần lực lại bị bắn trở về.
"Phốc..." Ông bị tinh thần lực mạnh mẽ dội ngược lại, tốc độ cực nhanh làm thân thể ông cứng ngắc, không thể tránh được đòn, đòn kia giáng ngay vào ngực.
Yết hầu căng căng, Liễu Tường Phong liền phun ra một búm máu.
Liễu Hồ Nguyệt lập tức chạy lại: " Cha!"
Nàng ngẩng đầu, ánh mắt rơi xuống cành cây cao của đại thụ, mang theo vài phần địch ta cùng lạnh lẽo. Rõ ràng, tinh thần lực của cha rất mạnh mẽ đánh úp tới chỗ kẻ ngốc kia dựa vào, nhưng khi sắp sửa chạm vào, lại bị dội ngược trở lại.
Đây là?
Kẻ ngốc kia.... Thật sự là ngốc giả rồi.
" Liệt hỏa, bỏ đi, không cần thăm đo hắn nữa." Nàng đã rõ, Phượng vương này rõ tràng là giả ngốc, hơn nữa, có khả năng là Liệt hỏa báo có thể gặp cường giả!
Nghĩ đoạn, hô hấp nàng trở nên căng thẳng, đối mặt với cường giả như vậy, nàng nên làm thế nào mới phải?
Liệt hỏa nhanh chóng lui ra.