Edit: Chiryu Vũ
Một thất cấp ma thú có thể cùng cửu giai chiến sĩ ngang hàng, huống hồ, ma thú có nguyên tố lực, có thể công kích chiến sĩ từ xa, mà chiến sĩ phải tới gần mới có thể tấn công đối phương.
Ma thú có được chỉ số thông minh cao hơn so với nhân loại, chúng nó không có khả năng ngây ngốc đứng tại chỗ chờ ngươi tới gần công kích, thậm chí chúng nó sẽ không cho ngươi cơ hội tới gần chúng nó, ngươi cũng đã chết ở dưới móng vuốt của chúng nó.
Gặp được nhiều thất cấp cùng bát cấp ma thú như vậy, đánh bừa là chắc chắn không có phần thắng.
Liễu Tường Phong nghĩ gì đó, sau đó quay đầu nhìn nhìn Liễu Hồ Nguyệt. Uy áp cường giả có thể nhiếp sát chết một người bình thường, mà Liễu Hồ Nguyệt vừa khéo lại là một người có thể chất phế tài. Nếu hắn phóng thích uy áp, đám ma thú trước mặt nhất định sẽ nhường đường…..
Nhưng là, uy áp lại có thể sẽ gây tổn thương tới Liễu Hồ Nguyệt, cho nên, xuất phát từ tâm tư riêng của mình, hắn mới không hề động, ý niệm dùng uy áp.
"A a, các ngươi muốn làm gì, không cần lại gần tới ta, cái cây này đều bị các ngươi đụng đến lệch đi rồi." Tiếng kêu sợ hãi của Phượng Dật Hiên càng lúc càng lớn.
Lôi Đình thấy Liễu Tường Phong do dự, một tay lôi kéo góc áo Liễu Tường Phong nói: "Gia chủ..."
Liễu Tường Phong phục hồi lại tinh thần: "Dùng phấn dẫn thú đem đám kia ma thú dẫn đi."
"Gia chủ, ngươi xác định phải làm như vậy? Hậu quả sử dụng phấn dẫn thú phấn sẽ đem cả toàn bộ ma thú dẫn tới, đến lúc đó..."
"Hãy nghe ta nói mà an bày. Ngươi mau chóng đi làm, ta sẽ cấp tốc dẫn Phượng vương rút lui khỏi nơi này." Liễu Tường Phong đánh gãy lời nói của Lôi Đình.
Lôi Đình than nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn nhìn Liễu Hồ Nguyệt. Rõ ràng sự tình này một người là có thể thu phục, lại bởi vì nàng mà khiến cho phiền toái như thế.
Phần lớn trong đầu mọi người đều có chút oán trách, nhưng ai cũng không dám nói ra.
Nhưng mà, Lôi Đình mới vừa bước ra vài bước, một màn kinh người đã xảy ra.
Mọi người chỉ nhìn thấy một Liệt hỏa báo đỏ sậm không biết đã gia nhập đàn ma thú kia từ khi nào.
Ma thú vây quanh đại thụ bỗng dưng lui về phía sau, đối mặt với cường giả còn mạnh mẽ hơn chúng, chúng nó cũng chỉ có cách nhường đường.
Liễu Hồ Nguyệt hai mắt sáng ngời, nhìn Liệt hỏa báo, rõ ràng là Liệt hỏa báo mà mình vừa mới khế ước.
Hẳn là Liệt hỏa báo cảm ứng được nôi tâm nàng hoạt động mà chạy đến.
Nàng âm thầm truyền âm tới Liệt hỏa báo: "Nghĩ biện pháp đem đám phiền toái kia giải quyết nhanh gọn."
"Là, chủ nhân." Liệt hỏa báo lập tức hướng về phía đám ma thú kia ngao rống.
Thất cấp ma thú bị này một tiếng rống này dọa bộ lông cũng dựng đứng lên. Cửu cấp biến dị Liệt hỏa báo đích xác chúng nó chọc không nổi.
Mà sau khi bát cấp ma thú nhìn đến cửu cấp Liệt hỏa báo, lại nhe răng, không đồng ý lui, nhưng cũng không dám kiêu ngạo giống như vừa rồi.
Liệt hỏa báo thấy vậy, thị huyết mâu nổi lên hàn quang sắc bén, thân mình kiện mỹ đi lên phía trước mấy bước, sau đó liền nâng lên chân trái trước, hung hăng dẫm trên đất.
Mặt đất vang lên tiếng "Rầm rầm", nơi nguyên bản là chỗ Liệt hỏa báo đứng nứt ra, tạo thành vô số vết sâu. So uy lực nguyên lai còn lớn hơn, mà cây lớn phía sai cũng bị lay động theo.
Các bát cấp ma thú không khỏi ngẩn ra, nhìn nhìn đồng bạn bên cạnh, sau đó không cam lòng lui về sau bước.
Liệt hỏa báo thấy bọn họ vẫn mang bộ dáng không rời đi như cũ, liền tò mò ngửa đầu nhìn phía nhánh cây.
Chống lại hắc mâu nam tử mâu, thân mình Liệt hỏa báo run lên, thị huyết mâu rụt lui, tâm can thốt nhiên một cái thật mạnh. Sau đó chỉ thấy nam tử vỗ tay cười to: "Tuyệt quá, thật là lợi hại."
Liệt hỏa báo cúi đầu, truyền âm qua tâm linh Liễu Hồ Nguyệt nói: "Chủ nhân, trên cây nam nhân với ngươi cái gì quan hệ?"