Nàng muốn gọi sư phụ nàng nhưng yết hầu giống bị cái gì ngưng kết, sau đó nàng liễn ngã xuống, cảm thấy càng ngày càng lạnh.
Thời điểm nàng mê mê trầm trầm là lúc nàng cảm thấy bản thân lâm vào một địa phương băng thiên tuyết địa (trời băng đất tuyết), bốn phía đều là sông tuyết, chưa bao giờ từng có sự lạnh lẽ tận xương tủy như vậy làm cho nàng liền hoảng hốt một trận.
Nhưng thời gian trôi qua một khắc, nàng vẫn không thể thoát khỏi thế giới toàn băng tuyết này, lại không thể giãy dụa, vô lực phản kháng, thật muốn làm cho người ta chết đi.
Nhưng mà, thời diểm nàng sắp kiên trì không nổi nữa, núi tuyết bốn phía liền hóa thành nước. Nguồn nước này mang theo một chút ấm áp, đem tâm lạnh như băng của nàng bao lấy, sưởi ấm nàng.
Đầu ngón tay nàng khẽ nhúc nhích, trước mắt biến thành màu lam, thủy nguyên tố trong cơ thể đột nhiên phá tan rào cản, nàng phút chốc đang đứng liền ngồi xếp bằng, hai tay đặt ở trên gối.
Xung quanh quanh quẩn ánh sáng màu lam nhàn nhạt làm khuôn mặt nhỏ nhắn vốn tái nhợt của nàng dần dần khôi phục huyết sắc, cũng bởi vì ánh sáng màu lam chiếu rọi, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn phát ra thay đổi kì diệu.
Da thịt càng trở nên nhẵn nhụi, nõn nò hơn so với trước kia.
Thủy nguyên tố được kích họat, Liễu Hồ Nguyệt ngay cả cao hứng cũng không kịp, thủy nguyên tố liền hóa thành mũi tên tên bay về trước.
Bộ lông nhục cầu đứng trước mặt nàng dựng thẳng dựng, nó chạy trối chết hướng Liễu Hồ Nguyệt đánh tới, sau đó quay đầu, nhìn lại mấy sợi lông rơi xuống, nhất thời, thân mình mượt mà run lên, liền ngoan ngoãn ngồi xổm ở trên vai Liễu Hồ Nguyệt.
Thủy nguyên tố trong lúc vô tình được kích hoạt, đây là một chuyện đáng mừng, Liễu Hồ Nguyệt hơi hơi mở hai mắt, cúi đầu nhìn thủy nguyên tố còn chưa tan hết.
Trong lòng vui sướng không cách nào hình dung, nhìn tảng đá đen rơi xuống ở trước mặt mình, nàng tạm thời đặt tên cho nó là “Đá nguyên tố”.
Bởi vì là nó phát ra hàn khí trong cơ thể nàng lại kích hoạt được thủy nguyên tố của nàng.
Tử Diễm hít sâu rồi thở ra một hơi: “Ngươi không sao chứ?”
Vừa rồi hắn gọi nàng một cái, nàng chẳng những không phản ứng ứng, ngược lại ngã xuống. Sau khi ngã xuống lại hôn mê bất tỉnh, hắn lo lắng.
“Sư phụ, ta không sao.” Nàng cầm lấy đá nguyên tố, xoa xoa toàn bộ trên quần áo của mình, đá nguyên tố màu đen đúng lúc này lại chậm rãi hóa thành màu lam.
Nó có màu xanh trong sáng, giống một khối ngọc bội, thật thích hợp cho nữ tử mang.
“Không nghĩ tới tảng đá đen này lại là cái thứ tốt. Sư phụ, trước đó người từng gặp qua thứ này sao?” Liễu Hồ Nguyệt hỏi.
Tử Diễm nhìn chằm chằm đá nguyên tố màu lam nàng cầm trong tay, sau đó lắc lắc đầu nói: “Vũ trụ vô tận, kỳ bảo vô số, vi sư tuy rằng đi khắp các đại lục, nhưng quả thật chưa thấy thứ như thế này. Có điều nó lại có thể giúp ngươi kích hoạt thủy nguyên tố, nói vậy hẳn sẽ không là thứ xấu.”
“Đúng vậy, đồ nhi cũng cảm thấy.” Liễu Hồ Nguyệt gật gật đầu.
Lúc này, nhục cầu tò mò vươn móng vuốt vỗ vỗ đá nguyên tố màu lam, giống như thật khinh thường, lại giống như có chút ghét bỏ.
Đối với nhục cầu mà nói, cái gì có thể ăn mới là bảo bối, mà đối với Liễu Hồ Nguyệt mà nói, cái gì trợ giúp nàng tu luyện đó là bảo bối.
Ham thích h ai người hoàn toàn tương phản, Liễu Hồ Nguyệt cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, mày người này chỉ cảm thấy hứng thú đối với vàng.
Nhưng mà, nàng sai lầm rồi. Ngay lúc nàng buông lỏng, nhục cầu lại há to miệng, đem đá nguyên tố màu lam nuốt xuống.
Tử Diễm cũng không thể nhịn được đối với người này nữa, lập tức đem nhục cầu nhấc bổng lên, nói: “Đồ nhi, nhanh giáo huấn thứ này một chút.”
“Như thế nào?” Liễu Hồ Nguyệt còn đắm chìm trong hưng phấn việc thủy nguyên tố được kích phát, cũng không để ý đến Tử Diễm.
Tối nhà mất điện nên giờ mới đăng được a. Mong mn bỏ qua