Quỷ Vương Kén Vợ

Chương 33: Ghen!




"Thật, tôi không quen anh ta." Tôi thề son sắt với Mạc Tử Li nói: "Chúng tôi chỉ gặp nhau hai lần, với lại tôi là bị mẹ quỷ của anh ta đe dọa, nếu không, tôi vốn dĩ không thể cùng anh ta có bất cứ giao thiệp nào."

" Thật sao? "Cuối cùng anh ấy cũng rút tay ra khỏi quần áo của tôi, nhưng tôi chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, miệng tôi bị chặn lại, đôi môi lạnh lẽo bao phủ đôi môi của tôi, cái lưỡi hung hăng chiếm giữ khoang miệng, hơi thở ẩm ướt với một chút mát lạnh khiến tôi có chút thất thần.

"um..." Đôi môi bị cắn một cái, phát sinh chút đau nhói. Tôi che miệng trừng mắt giận dữ với anh ta. "Anh cắn tôi làm gì vậy?"

"phu nhân, lúc chúng ta hôn môi, em vậy mà lại thất thần, lẽ nào, kĩ nằng hôn môi của phu quân em chưa tốt? vậy sau này chắc phải luyện tập nhiều hơn." khóe miệng anh ấy nhô lên, lộ ra chút tà mị

"Tôi..." vừa nói được một từ, khuôn miệng lại bị Mạc Tử Li trực tiếp chắn lại lần nữa. Nếu lần trước là một cơn gió nhẹ kèm mưa phùn ẩm ướt, thì bây giờ nó là trận cuồng phong bão táp ức hiếp, tôi thậm chí một chút kháng cự cũng không có, trực tiếp bị cuốn vào nụ hôn của anh ấy.

Sau khi nụ hôn kết thúc, tôi không thể đứng dậy, miệng mở rộng hít thở không khí trong lành. Anh ấy nhất định là muốn làm tôi nghẹt thở mà chết, sau đó liền có thể đưa tôi cùng xuống minh giới làm áp trại phu nhân của anh ấy, người này đơn giản chính là cường đạo.

"phu nhân nên học cách thở, và tập luyện nhiều hơn."

Tôi gần như lớn tiếng quát mắng, "anh ăn đậu phụ của tôi, tôi đã không thèm nói, vậy mà còn chê đậu phụ này không ngon? có con quỷ nào như anh không?" vẫn không bằng Mục Hiểu dễ thương thuần khiết rồi.

Tất nhiên, tôi không dám nói ra câu cuối cùng này, nếu không tôi chắc chắn sẽ bị người đàn ông này tách rời sau đó nuốt vào bụng.

"phu nhân, ngon quá." Người đàn ông ghé sát vào tai tôi, hơi thở ẩm ướt phả vào tai tôi, có chút ngứa ngáy, khiến tôi bất giác co cổ lại.

Khi anh ấy đáp lại lời nói của mình, mặt tôi đỏ như cà chua, đánh trống lảng giả vờ hỏi anh ấy một cách bình tĩnh, "Tại sao anh lại ở đây?"

Mạc Tử Li bỏ đi sự vô lý của anh ấy và nói, "Ta sẽ không can thiệp vào những gì em làm, nhưng em phải bảo vệ bản thân an toàn, ngoài ra, nhất định không được quyến rũ người đàn ông khác."

" uh "Tôi gật đầu, miễn là anh ấy không can thiệp vào tôi là được, yêu cầu khác đều là phù vân.

"Nếu có nguy hiểm, nhớ tới tìm ta, nghe rõ rồi chứ?" Mạc Tử Li đặt lên đôi má tôi một nụ hôn lớn, giống như một lời hứa, mang lại cho tôi cảm giác an toàn không thể giải thích được. trong lòng tôi hiểu rất rõ, chỉ cần người đàn ông này có mặt, tôi sẽ không sợ bị những ác quỷ làm tổn thương.

"Tôi biết rồi." Tôi ngoan ngoãn trả lời.

"Thất ngoan." Người đàn ông xoa nhẹ đầu tôi. " ta phải rời đi rồi, những việc còn lại, ta tin em có thể sắp xếp ổn thỏa, đúng không?"

"Tôi có thể." Tôi trả lời.

Mạc Tử Li liền biến mất.

Tôi rất lâu không thể hồi phục, thật đáng sợ.

Nhiều thứ đã vượt quá phạm vi nhận thức của tôi. Ngay từ sinh nhật thứ mười tám, ba quan điểm của tôi đã bị tháo gỡ, dự là trong tương lai sẽ còn nhiều nguy hiểm hơn nữa, tôi cần phải trưởng thành hơn.

Đã đến lúc phải trưởng thành rồi!!!

sự việc của nữ quỷ, tôi dự định tự mình giải quyết. Điều tôi phải làm bây giờ là tự vệ. Mạc Tử Li không thể xuất hiện trước mặt tôi bất cứ lúc nào. Tôi cần vũ khí đối phó với quỷ.

Khi ý tưởng này nảy sinh, phản ứng đầu tiên của tôi là lão đạo sĩ đã bán phù chỉ cho tôi, vì vậy điều cần làm bây giờ là xem liệu phù chỉ đó có thực sự hữu ích hay không.

Nghĩ đến việc này tôi có chút đau đầu, Mục Hiểu không phải là đã hiểu lầm cái gì rồi? bây giờ tôi đến tìm cậu ta không phải là họa vô đơn chí làm cho sự hiểu lầm trở nên tồi tệ hơn sao? nghĩ lại vừa rồi, tôi đã hứa với Mạc Tử Li sẽ không tiếp cận những người đaqfn ông khác, những giây tiếp theo lại muốn phá vỡ tình cảnh này rồi.

Nhưng tôi không có nhiều thời gian, Tô Dung Nhi không biết đang ở xó nào nhnifn chằm chằm vào tôi như hổ đói, nữ quỷ đó phỏng đoán là sẽ đi tìm người vợ đầu để sát hại, tôi phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi họ tìm đến tôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn dự tính đi tìm Mục Hiểu.

vừa đưa ra quyết định, tôi nhận được cuộc gọi của Tô Nhiên, người bạn thân cùng lớp đã lâu không gặp. Tôi nghe thấy một giọng nói đầy oán trách đến chói tai trong điện thoại, "Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ - thích truyện trung hoa. Đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web" " Tiểu Lam, gần đây bạn lặn tăm ở đâu vậy? tại sao không gọi điện cho tôi? làm tôi ghĩ bạn đã xảy ra chuyện gì rồi, chuần bị thi rồi, bạn vẫn không đến lớp sao? trường chúng ta mặc dù danh tiếng không lớn, nhưng cũng là trọng điểm trong thành phố, thầy trưởng ban đã hỏi tôi vài lần về sự tình của bạn."

" Tôi không đến lớp nữa, bạn giúp tôi nói chuyện với thầy trưởng ban, tôi dự định thi nghệ thuật, gần đây tôi đang luyện tập piano tại nhà." tôi nói dối một chút không hại đến ai, vốn dĩ việc tham dự thi nghệ thuật là thật, việc học piano cũng chỉ được dẩy lùi lại ít bữa.

"Cái gì? Bạn nói với tôi rằng bạn cũng sẽ tham gia kỳ thi nghệ thuật?" Tô Yên ngạc nhiên nói, giọng cô ấy thông qua cáp mạng, làm ù ù tai của tôi.

"Tôi đã lâu không đụng tới sách, thật đã quên hết rồi. tôi muốn thi trường t, chúng ta cùng nhau cố gắng nhé!"

"đại học T?" Tô Yên khó hiểu nói, "Bạn không phải lúc nào cũng muốn ở trường thực địa à? Thêm vào đó cắt đứt liên lạc với người trong nhà kia mà?"

cuối cùng tôi đã tìm thấy một kí ức từ sâu thẳm trong trí óc, tôi thực sự đã nói với Tô Yên về giấc mơ của mình, nhưng thực tế vẫn là thực tế, dù giấc mơ có tốt đến đâu cũng không thể phá vỡ hiện thực.

"Tôi đã thay đổi ý định."

Tôi đang đi về phía trước trong khi gọi điện, đột nhiên tôi thấy trên đỉnh lầu của nhà trường có một người, bởi vì tôi đã trải qua cảnh nữ quỷ nhảy lầu hơn cả chục lần, nên đối với cô gái này, tôi một chút lo lắng cũng không có.

"lại có nữ sinh nhảy lầu rồi!"

Tôi lại nghe thấy có người nói câu này, lại là sao?