hai giờ sau cảnh sat tới, tôi thấy một người không thể nghĩ đến, Tống Mạc. Anh ta trông giống như một công chức kinh doanh, tựa hồ cùng tôi hoàn toàn không quen biết, tôi cũng không thể mặt dày chào hỏi anh ta.
"từng người đi ra cùng tôi ghi chép một chút." Viên cảnh sát trẻ nói với chúng tôi một cách nghiêm túc, thi thể quá bi thảm, không có ai ở hiện trường thư giãn.
Tống Mạc ngăn tôi lại, nói với viên cảnh sát trẻ, " anh dắt mấy người bọn họ đi lấy khẩu cung, người này đích thân tôi thẩm vấn."
"Nhưng mà...... cảnh quan Tống, trong đây chỉ có vài người bọn họ, vị tiểu thư này cũng nằm trong diện tình nghi, chúng tôi không thể loại trừ khả năng cô ấy là kẻ giết người. "Viên cảnh sát rất không đồng ý.
"Tôi làm việc tự nhiên theo nguyên tắc làm việc của mình, nếu anh thấy không quen, có thể tự mình rút khỏi nhóm hành động." Tống Mạc nhìn viên cảnh sát một cách vô cảm, đe dọa người một cách quang minh chính đại.
Viên cảnh sát miễn cưỡng nói: "Được rồi, cảnh quan, anh cứ tùy ý."
Tôi cúi đầu sau lưng Tống Mạc, trong lòng rất lo lắng. Cuối cùng tôi cũng biết làm sai một lỗi lớn như thế nào. bây giờ tôi cũng bị liệt vào trong danh sách những người bị tình nghi. với lại, chúng tôi mà nói ra sự thật người khác sẽ cho là chúng tôi bị điên.
"Bây giờ biết bản thân làm sai rồi?" Tống Mạc đưa tôi đến một nơi vắng người, giọng điệu dửng dưng buông ra những câu này.
Mắt tôi mở to ngạc nhiên, " Anh tin rằng tôi không phải hung thủ?"
Nhưng tôi không ngờ Tống Mạc đột nhiên nắm tay tôi siết nhẹ, một nụ cười dịu dàng gợi lên trong khóe miệng tôi, "Ta tự nhiên không nghi ngờ gì Em. "
Tôi vội vàng rút tay ra như bị điện giật, vô tình chà xát vào quần áo, tựa như một loại vi khuẩn mắc kẹt trên đó, hôm nay thực sự gặp quỷ rồi, Tống mặc tại sao không hợp lí như vậy, tôi cười và lùi lại vài bước, "Hehe... Cảm ơn anh."
Tống Mặc nhíu mày khi nhìn thấy bộ dạng này của tôi, " Em đang run à?"
"Không có, tuyệt đối khôg có." khí thế hôm nay của Tống Mạc rất cường thịnh,. "Nguồn FB Thoa Tiểu Quỷ, đọc chương mới nhất tại địa chỉ web Truyện-mới.Online bỏ dấu khi tìm web " Tôi không thể chống đỡ được rất muốn trốn thoát. Khi tôi chuẩn bị trượt đi, Tống Mạc đột nhiên tiến đến gần, nhổ vào tai tôi hai chữ
" phu nhân"
"anh, anh,anh..." Tôi lắp bắp nói không ra lời chỉ vào anh ta.
Tống Mạc mỉm cười đặt tay tôi vào lòng bàn tay, " phu nhân, mặc dù ta biết em nhớ ta, nhưng gặp ta rồi cũng không cần phải vui như thế này chứ.." Anh ta mỉm cười dịu dàng trên khuôn mặt của Tống Mạc, nó làm tôi cảm thấy rất kì dị.
"Anh tại sao biến thành Tống Mạc rồi?"
"em vậy mà cùng nam nhân khác chung một nhà, phu nhân, em là muốn hồng hạnh xuất vách phải không?" Nụ cười của Mạc Tử Li trở nên gian xảo đáng sợ, toàn thân sởn gai ốc, tôi cảm thấy có bàn tay lạnh lẽo lưu luyến trên sống lưng, tôi đều có chút hoài nghi, trong trường hợp có một câu không làm hài lòng nam nhân này, anh ta có thể trực tiếp vặn cổ tôi xuống.
"không có, tuyệt đối không có." Tôi làm một tư thế lập thệ, " đơn giản nhận sự giúp đỡ mà thôi, chỉ có một đêm, sáng sớm hôm qua tôi liền rời đi rồi."
"Mặc dù ta rất tức giận, hết mực, phu nhân, sau này, chúng ta có thể cùng nhau sống dưới một mái nhà."
Tôi mỉm cười cay đắng, tựa hồ đã bước vào hang sói rồi.
Lưu phán bọn họ phải ở bốn đêm trong đồn cảnh sát. Vì tình hình nghiêm trọng, đồn cảnh sát đối với việc này rất là coi trọng hơn nữa chỉ có vài người bọn họ ở hiện trường, ngay cả khi họ bị phát hiện không có liên quan gì với họ nhưng là những người đầu tiên tiếp xúc thi thể, nên phải ở lại trong đó vài ngày.
Sự đãi ngộ của tôi tốt hơn nhiều. Có một cảnh sát tự giám sát, có thể ra vào biệt thự của Tống Mạc theo ý muốn, nhưng cần có người đi theo. Vấn đề này không ảnh hưởng nhiều đến tôi, chỉ là không biết tình hình của bọn họ như thế nao.
Ngủ trên tấm nệm mềm mại, tôi cảm thấy như mình được sống lại lần nữa. tối qua hốt hoảng lo sợ, so với hiện tại đó quả là địa ngục. Điều này đã dạy cho tôi một bài học sâu sắc. tuyệt đối không được đi lên xe buýt.
Chỉ là... có rất nhiều điều không phù hợp trong cuộc sống.
Mạc Tử Li không có gì để làm ở nhà cả ngày. Bây giờ sở thích lớn nhất của anh ấy là nhìn chằm chằm vào tôi sau đó động tay động chân. Mục tiêu cuối cùng là xách tôi lên giường sau đó giở trò khiếm nhã.
Khi tôi đang ăn tối, tôi một lần nữa nhìn tới, cảm thấy ánh mắt của nam nhân này không thể xem nhẹ:" anh có thể bình thường một chút không? mặc dù anh không ăn cơm nhưng tôi phải ăn."
" oh, em ăn đi, ta không làm phiền." nam nhân nói một câu lờ mờ, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào tôi.
Sữa trong miệng nuốt không trôi:. "Nhưng anh bây giờ đang ảnh hưởng nghiêm trọng đến tôi." thật nghĩ không thông, nam nhân này không buồn chán sao? cả ngày không có việc gì làm.
" Phải không? "Anh tiếp tục thờ ơ.
Cuối cùng, đã ăn xong một bữa gian khổ, tôi trườn dài ra và chuẩn bị trở về phòng để lấy lại giấc ngủ. khi đi đến cửa liền bị Mạc Tử Li chặn lại:" em muốn đi đâu? phòng ở bên cạnh".
Tôi ném cho anh ta một cái nhìn kỳ lạ." Tất nhiên tôi trở về phòng để ngủ. bên cạnh là phòng của anh. "Nguồn FB Thoa Tiểu Quỷ, đọc chương mới nhất tại địa chỉ web Truyện-mới.Online bỏ dấu khi tìm web ". Chúc ngủ ngon. "Trong tình huống này, nên kịp thời đuổi con sói đuôi to ra khỏi cửa, nhưng tốc độ của tôi đã chậm rồi.
Mạc Tử Li nắm lấy cổ tay tôi, không nói hai lời trực tiếp kéo tôi vào phòng ngủ của mình," anh muốn làm gì? buông tôi ra"
vật lộn một hồi, tôi bị kéo vào phòng. Kết quả là, cỗ quan tài sáng bóng đặc biệt nổi bật dưới ánh đèn trong phòng. Nhìn vào quan tài, tôi quên cả vùng vẫy." anh, anh là một ma cà rồng phương Tây. "? "Tôi nhớ trong cuốn tiểu thuyết tôi đã đọc nói rằng ma cà rồng sống trong quan tài.
" Ma cà rồng là cái gì? "Nam nhân một mặt mê muội hỏi tôi, khi nhìn thấy quan tài, trong mắt anh ta đầy vẻ hài lòng." tiểu Mặc đã làm rất tốt, lần này Thưởng cho hắn ta đến sinh trì để giúp đỡ."
" tại sao phải thưởng cho anh ta đến sinh trì để giúp đỡ?" bản chất tò mò của nữ nhân là do trời sinh.