Qủy Vương Gia Đích Tuyệt Thế Độc Phi

Chương 150: Chương 150: Phát Hiện Mới




CHƯƠNG 4: PHÁT HIỆN MỚI
Editor: Luna Huang
Mưa thu thê lãnh, một chút không biết ngừng.
Thời gian Bách Lý Vân Tựu là về khách sạn bình dân là nửa giờ tý, toàn thân đều bị nước mưa lạnh như băng thấm ướt, chính ướt sũng tích nước, tay trái cầm một bao phục màu đen, trầm điện điện cũng tích nước.
Khách sạn bình dân còn chưa đóng cửa, điếm tiểu nhị chánh phục trên bàn ngủ, Bách Lý Vân Tựu vô thanh vô tức đi qua bên cạnh hắn, chạy lên lầu, chỉ trên mặt đất lưu lại một ít nước.
Bỗng nhiên một trận gió mát rót tiến khách sạn bình dân, điếm tiểu nhị đang ngủ rùng mình một cái, lập tức thanh tỉnh lại, nhớ tới tiểu nương tử mỹ lệ trên lầu nói chuyện với hắn, vội vã đứng lên chạy đến cạnh cửa vươn dài cổ nhìn trên đường phố đen như mực, hình như muốn nhìn ra chút gì.
Xem xét một lát, điếm tiểu nhị nặng nề mà thở dài, lẩm bẩm: “Vị quan nhân kia của tiểu nương tử, chẳng lẽ, chẳng lẽ thực sự chết ở tây sơn rồi…?”
Điếm tiểu nhị lại tiếp tục ra bên ngoài xem xét chỉ chốc lát, mới đưa dựa vào mộc môn ở một bên, “Trước đóng cửa thôi, vị gia kia nếu là đã trở về sẽ gõ cửa.”
Điếm tiểu nhị đóng xong cửa của khách sạn bình dân, mới phát hiện trên mặt đất có một ít nước, từ ngoài cửa kéo dài đến thính, lại kéo dài đến trên thang lầu, điếm tiểu nhị lấy làm kinh hãi, đang muốn đi lên lầu xem, lại nhìn thấy Bạch Lưu Ly đang đứng ở cửa thang lầu hướng hắn hữu lễ nói: “Phiền tiểu ca giúp ta đun chút nước nóng, còn có phiền tiểu ca mang dược đã đun lên, đa tạ.”
Trong chụp đèn ánh nến minh sáng loáng, để điếm tiểu nhị có chút thấy không rõ khuôn mặt của Bạch Lưu Ly, nhưng thanh âm lạnh như băng này tuy rằng khách khí lại tổng cho người cảm thấy làm bất hòa điếm tiểu nhị sẽ không nhận sai, vội vàng nói: “Tiểu nương tử, thế nhưng quan nhân của người đã trở về?”
“Đúng vậy.” Bạch Lưu Ly khẽ gật đầu, “Làm phiền tiểu ca rồi.”
“Không nhọc không nhọc, đã trở về là tốt, đã trở về là tốt rồi, tiểu nương tử ngươi chờ một chút a, ta đây đi lấy nước nóng.” Điếm tiểu nhị tức khắc hỉ thượng mi sao, hình như người trở về là huynh đệ thân bằng của hắn, vui vẻ, xoay người chạy đi hậu viện.
Người của Liễu thành, thật là nhiệt tâm.
Bạch Lưu Ly cầm giá cắm nến trở về phòng, trong phòng, Bách Lý Vân Tựu đang đứng bên bàn tròn nhìn nàng, không có cởi xiêm y đã ướt đẫm trên người ra, chỉ là đem bao phục trong tay trái để lên bàn, liền như thế yên lặng nhìn Bạch Lưu Ly khép cửa lại.

Từ lúc Bách Lý Vân Tựu tiến thất, Bạch Lưu Ly cũng không có cùng hắn nói câu nào, chỉ là khi hắn đẩy cửa phòng ra thì ngẩng đầu nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, trong con ngươi như mặt nước không có kinh ngạc cũng không có tức giận không có tức giận, chỉ có lành lạnh nhàn nhạt như lúc mới gặp nhau, sau đó nàng liền buông trang giấy trong tay xuống, từ bàn tròn đứng lên, đi ra ngoài phòng.
Về phần hắn đi đâu, vì sao đêm khuya mới về, vì sao cả người ướt nhẹp, Bạch Lưu Ly hỏi cũng không hỏi một câu, như vậy nguyên bản Bách Lý Vân Tựu trấn tĩnh có chút bất an, con mắt chăm chú tỏa trên người Bạch Lưu Ly không tha, nàng không nói lời nào, hắn cũng không biết bản thân nên mở miệng thế nào trước mới tốt.
Bạch Lưu Ly một lần nữa đi trở về bàn tròn, cất xong trang giấy bày trên bàn, Bách Lý Vân Tựu vẫn là đứng không nhúc nhích, rất giống hài tử làm sai, Bạch Lưu Ly áp xong giấy, thanh âm của điếm tiểu nhị ngoài cửa phòng vang lên, Bạch Lưu Ly liền đi tới mở cửa.
Tiểu nhị dẫn theo hai thùng gỗ, chỉ thấy trong thùng gỗ còn đang có nhiệt khí bốc hơi, tiểu nhị vào phòng, đi phía trái, đổ nước vào thùng nước tắm, Bạch Lưu Ly vén ống tay áo lên thử ôn độ một chút, khách khí nói với điếm tiểu nhị: “Nước ấm còn kém chút, còn phải phiền tiểu ca giúp ta lấy thêm hai từng nước nóng đến nữa.”
“Không có vấn đề!” Điếm tiểu nhị sảng khoái đáp ứng, trước khi ra khỏi phòng nhìn thoáng qua Bách Lý Vân Tựu một thân hắc y còn cả người ướt đẫm một mắt, vội vã thật nhanh xuống lầu, chỉ vì trên mặt còn nước, phân nửa mang mặt nạ, phân nửa… Nhãn thần lạnh đến hình như có thể giết chết người.
Này này này, đây là quan nhân của mỹ tiểu nương tử? Hôm qua người đến nhiều, hắn không có nhìn rõ, không nghĩ tới đúng là một người nhãn thần hung tàn như sài lang hổ báo…
Điếm tiểu nhị lần thứ hai lấy nước đến không dám nhìn Bách Lý Vân Tựu một mắt nữa, thật nhanh đến thật nhanh ly khai, không quên thay bọn họ đóng cửa lại, đợi điếm tiểu nhị rời đi, Bạch Lưu Ly phát hiện Bách Lý Vân Tựu vẫn còn đứng bình tĩnh ở bên bàn tròn nhìn nàng, lại thử ôn độ của nước, nhãn thần lạnh lùng nhìn hắn, đến liên thanh đều là lạnh lùng, “Còn đứng đó làm cái gì? Cởi y phục ẩm ướt ra, qua đây tắm.”
Bạch Lưu Ly vừa nói, Bách Lý Vân Tựu như hài tử nghe lời lập tức đi tới bên thùng nước tắm, thật nhanh cởi y phục trên người, đạp vào thùng nước tắm, ngồi xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Lưu Ly, lại phát hiện Bạch Lưu Ly đã không đứng ở bên thùng nước tắm, không khỏi rũ mí mắt có chút thất lạc.
Ngay lúc Bách Lý Vân Tựu cụp mắt nhìn ảnh ngược của bản thân lay động không ngừng trên mặt nước, một tay nhỏ bé ấm áp áp đến trán của hắn, cả kinh hắn vô ý thức muốn nắm lấy xiêm y bản thân đã cởi, nhưng ở vừa vươn tay thì nhớ tới xiêm y của hắn toàn bộ ướt đẫm…
“Muốn chặn cái gì? Ngươi nghĩ rằng ta hiếm lạ nhìn ngươi?” Giữa lúc tay của Bách Lý Vân Tựu có chút lúng túng rũ xuống ngoài thùng nước tắm, thanh âm lạnh lùng của Bạch Lưu Ly ở đỉnh đầu hắn vang lên, có chút mỉm cười, coi như người xa lạ không có quan hệ, để Bách Lý Vân Tựu cảm thấy nàng lại biến thành Bạch Lưu Ly tựa hồ đối với hết thảy đều thờ ơ như lúc bọn họ mới quen.
Bách Lý Vân Tựu đỏ mặt vội vã thu tay về, muốn xoay người muốn nói điều gì, nhưng ở một sát na hắn muốn xoay người, một chén kiểu đựng nước thuốc đen đặc đưa tới trước mặt hắn, chỉ thấy nước thuốc trong chén rung chuyển, đụng phải thành chén vài giọt bốc hơi, có thể thấy được trong lòng người cầm chén kiểu có tức giận, bằng không cử động sẽ không thô lỗ như vậy.
Chỉ nghe thanh âm của Bạch Lưu Ly như trước lạnh lùng, mang theo vị đạo thập phần mệnh lệnh: “Uống.”
Bách Lý Vân Tựu ngoan ngoãn nâng chén kiểu lên, ngẩng đầu lên một ngụm uống cạn nước thuốc đen đặc, nhiên ngụm cuối cùng hắn còn chưa nuốt xuống, chén kiểu còn chưa ly khai bên môi, chén kiểu lại bị Bạch Lưu Ly cố sức lấy ra, Bách Lý Vân Tựu giật mình, đem một ngụm nước thuốc cuối cùng ngậm trong miệng nuốt xuống, trong lòng có một cái trống nhỏ gõ a, gõ a.
Lưu Ly của hắn sinh khí, hơn nữa còn là tức giận không hề nhẹ, thành thân gần hai năm tới nay, hắn còn chưa từng thấy qua Lưu Ly như vậy, này… Loại tình huống này làm sao ứng đối? Không không không, phải nói loại vấn đề này nên giải quyết như thế nào?

“Lưu Ly…” Trong lòng Bách Lý Vân Tựu trầm tư suy nghĩ, chậm rãi ngẩng đầu, nhưng giữa lúc hắn lúc ngẩng đầu lên, một bát nước ấm áp từ đỉnh đầu hắn thẳng tắp tưới xuống, tưới đến hắn trong nháy mắt giật mình.
Sau đóm khi hắn vẫn chưa thể lấy lại tinh thầnm Bạch Lưu Ly lấy khăn giúp hắn tinh tế lau mặt, khóe mắt cằm, đó là đến tai cũng không có quên, chỉ là quá trình này tuy rằng cẩn thận tỉ mỉ, động tác cũng không ôn nhu, coi như tát khí, cố sức xoa xoa mặt của hắn, đợi lau xong tai Bạch Lưu Ly đem khăn “Ba” Một tiếng ném tới nước trước mặt Bách Lý Vân Tựu, kích khởi nước bắn lên mặt của hắn.
Bách Lý Vân Tựu ngẩn ra lại giật mình, Bạch Lưu Ly cũng đã đổ nước vào đầu hắn, đứng ở hắn phía sau thay hắn chậm rãi gội tóc dài như mực cho hắn, đúng là thay đổi động tác thô lỗ tức giận lúc nãy, động tác nhẹ nhàng nhu nhu, mười ngón khẽ đặt tại trên đầu Bách Lý Vân Tựu để hắn cảm thấy không khỏi khoan khoái, có thể để hắn nhắm mắt lại hảo hảo hưởng thụ.
“Bách Lý Vân Tựu, cảm thụ anh hùng cứu mỹ nhân thế nào? Tuyệt vời hay không?” Ngay lúc Bách Lý Vân Tựu hưởng thụ thư thái của đãi ngộ này, thanh âm lạnh lùng của Bạch Lưu Ly vang lên trên đỉnh đầu hắn, cả kinh hắn phút chốc mở mắt ra, nghiên đầu ra sau nhìn Bạch Lưu Ly đang cúi đầu cạn tiếu nhìn hắn, mâu tử kia oánh lượng tuy là đang cười, cũng lạnh lùng cười giả, bởi vì hắn không có ở gò má nàng nhìn thấy hai đóa phi sắc, điều này làm cho trống nhỏ trong lòng Bách Lý Vân Tựu lại bắt đầu gõ.
“Lưu Ly biết ta đi tây sơn?” Bách Lý Vân Tựu nhìn ánh mắt của Bạch Lưu Ly, nỗ lực từ trong mắt lạnh như băng của nàng tìm được tiếu ý tinh điểm, cũng phí công.
“Ta thoạt nhìn rất ngu sao?” Tiếu ý của Bạch Lưu Ly càng đậm, cũng túm tóc Bách Lý Vân Tựu dùng lực một phần.
“Cái này tự nhiên không phải, tâm tư của Lưu Ly luôn luôn linh hoạt.” Trong lòng Bách Lý Vân Tựu châm chước nửa ngày, mới giọng khẳng định nói.
“…” Bạch Lưu Ly một tay đẩy đầu của hắn ra, xoay người liền đi đến giường, “Tự mình tắm!”
“Lưu Ly!” Ngay khi Bạch Lưu Ly xoay người trong nháy mắt, chỉ nghe một tiếng “Xôn xao” của nước mãnh liệt rung chuyển vang lên, Bách Lý Vân Tựu đứng lên, hai tay chăm chú hoàn trên lưng Bạch Lưu Ly, từ sau chăm chú ôm nàng vào trong ngực, đầu tựa vào hõm cổ của nàng, cà cà, dùng thanh âm thấp mềm khẽ gọi nàng nói, “Nương tử, nương tử…”
Trên người Bách Lý Vân Tựu vốn là phong hàn nhiệt độ cơ thể khá cao, gia chi mới vừa rồi ngâm trong nước nóng, lúc này nhiệt độ cơ thể thăng chức, hơi thở ở hõm cổ của Bạch Lưu Ly thật là nóng hổi, nước từ trên tóc hắn theo cái cổ chảy xuống trước ngực, vẫn còn ấm, như là có con kiến bò qua ở trên người, để Bạch Lưu Ly không được tự nhiên giật giật thân thể, cùng lúc đó rút tay ra đẩy đầu cùng thân thể của Bách Lý Vân Tựu ra, giọng nói nghiêm túc nói: “Bách Lý Vân Tựu ngươi buông tay.”
Trước khi ra cửa cũng không cùng nàng nói một tiếng, ban đêm ướt sũng trở về lại biết hắn còn có một nương tử?
“Không buông.” Bách Lý Vân Tựu xiết Bạch Lưu Ly càng chặt hơn, không quên lấy lòng ở vành tai nàng liếm một cái.
“Buông tay.” Bạch Lưu Ly quay đầu đi, tránh được lấy lòng của Bách Lý Vân Tựu.

Nàng còn vì hắn chuẩn bị nước nóng chuẩn bị dược, hắn lại đến chuyện anh hùng cứu mỹ nhân không đề cập tới, thần ngốc tử ngu dốt này!
“Không buông.” Bách Lý Vân Tựu đem song chưởng lại buộc chặt một phần, tiếp tục tiếp cận cái lỗ tai của Bạch Lưu Ly.
Bạch Lưu Ly nhất thời nổi giận, đưa cánh tay khúc lại, cố sức thúc vào hông của Bách Lý Vân Tựu ——
“Xôn xao ——” Bạch Lưu Ly được hành động tự do, đồng thời chỉ nghe tiếng nước rung chuyển, bởi vì ngoài ý liệu, Bách Lý Vân Tựu trọng trọng ngã ngồi trong thùng nước tắm, bọt nước bắn toé ướt đầy đất, Bách Lý Vân Tựu bị đau rúc thân thể, cả người đều ngâm trong nước, mi tâm khẩn túc, sắc mặt có chút trắng bệch.
Bạch Lưu Ly nghe được tiếng nước trong nháy mắt cũng quay đầu lại, thấy Bách Lý Vân Tựu sắc mặt trắng bệch cả người co rúc ở trong nước tâm bỗng dưng căng thẳng, vội vã nhào tới bên cạnh thùng nước tắm đưa tay ôm lấy thân thể của Bách Lý Vân Tựu nỗ lực nâng hắn lên, mới vừa rồi thái độ cùng giọng nói lạnh như băng cũng trong nháy mắt này đánh vỡ, chỉ nghe nàng khẩn trương nói: “Bách Lý Vân Tựu! Bách Lý Vân Tựu ngươi có sao không?”
Lúc này, Bạch Lưu Ly một tay ôm lấy cổ của Bách Lý Vân Tựu, một tay túm bờ vai của hắn, toàn bộ thân thể đã có phân nửa khuynh trong thùng nước tắm, giữa lúc nàng khẩn trương đến trong mắt đều hối hận, bỗng nhiên hai bàn tay trong nước vươn lên, một tay hoàn vai của nàng, một tay hoàn hông của nàng, động tác cực nhanh để Bạch Lưu Ly còn chưa kịp phản ứng, liền bị một đôi cánh tay hữu lực đem cả người nàng vào trong nước!
Lần thứ hai nghe được tiếng nước “Xôn xao”, nước trên đất lại tràn ra lại một lần nữa nhiều hơn rất nhiều, Bạch Lưu Ly chỉ cảm thấy mắt chợt hoa một cái, đợi nàng phản ứng kịp là chuyện gì xảy ra, cả người nàng sớm đã ướt đẫm không nói, tóc dài được búi gọn cũng tản ra, thấp đát đát tán trên mặt nước, trọng yếu hơn là trọng yếu hơn, lúc này cái mông của nàng đúng là ngồi ở hông của Bách Lý Vân Tựu!
Bạch Lưu Ly theo bản năng muốn đứng lên, còn không đợi hai tay nàng đụng thành thùng nước tắm liền bị Bách Lý Vân Tựu bắt được hai tay, ánh mắt thâm thúy lại sáng quắc nhìn nàng, nơi nào có dáng dấp đau đớn không khỏe.
“Bách Lý Vân Tựu ngươi buông ta ra!” Bạch Lưu Ly phát hiện dáng dấp thống khổ mới vừa rồi của hắn bất quá là giả bộ, nhất thời thịnh nộ, cố sức lắc lắc cổ tay của mình nỗ lực giãy ra khỏi tay hắn, thế nhưng lực lượng cách xa cuối cùng phí công, liền đạp chân muốn đứng lên, rồi lại bị Bách Lý Vân Tựu gắt gao chế trụ hai chân, cứ như vậy nàng vô kế khả thi chỉ có thể liều mạng uốn éo người.
Lắc lắc lắc lắc, Bách Lý Vân Tựu bỗng nhiên kéo nàng vào trong lòng, khẽ xoa thái dương của nàng, thanh âm có chút khàn khàn nói: “Lưu Ly đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích.”
“Làm gì không cho ta động?” Bạch Lưu Ly đang nổi nóng, đâu thân thể của Bách Lý Vân Tựu biến hóa, nhiên lời của nàng mới hừ ra miệng,… Ôn độ nóng hổi như vậy cách quần tựa hồ cũng còn có thể cảm thụ được.
Lúc này Bạch Lưu Ly mới bất động, thế nhưng ** trong thân thể của Bách Lý Vân Tựu cũng đã trong từng cái động của Bạch Lưu Ly đốt đốt, mặc dù Bạch Lưu Ly đã dừng lại bất động, trong cơ thể hắn đã dấy lên dục hỏa lại không thể tắt.
“Lưu Ly, nương tử…” Bách Lý Vân Tựu dán tóc mai của Bạch Lưu Ly hộc khí tức nóng rực, nhẹ nhàng cắn vành tai của nàng, “Nương tử…”
“…” Bạch Lưu Ly tránh đầu, bị Bách Lý Vân Tựu ôm chặt cố sức bấm một cái trên mu bàn tay của hắn, “Ngươi ban ngày trước lúc xuất môn thế nào không thấy người gọi ta?”
“Ngô…” Bị Bạch Lưu Ly bấm một cái này, cánh tay của Bách Lý Vân Tựu buông lỏng một chút, trong nháy mắt lại buộc chặt, buộc chặt đồng thời nâng Bạch Lưu Ly lên,…, Bạch Lưu Ly chỉ cảm thấy cả người một trận tê dại, vốn là thân thể cứng ngắc chậm rãi mềm nhũn ra.
Cảm giác được thân thể thiên hạ trong ngực mềm nhũn, trong con ngươi thâm thúy của Bách Lý Vân Tựu hiện lên một tia tiếu ý thỏa mãn lại thực hiện được, dùng cằm cọ … của Bạch Lưu Ly, cùng với động tác thật nhanh sạch sẽ y phục ẩm ướt trên người Bạch Lưu Ly, lạch cạch một tiếng ném tới trên mặt đất.

Bách Lý Vân Tựu dựa lưng vào thùng nước tắm, Bạch Lưu Ly ngồi ở bên hông của hắn, thân thể ngã về trước đặt ở trên người hắn, bởi vì thân thể bị Bách Lý Vân Tựu chọc ghẹo đến mềm để nàng phải dùng hai tay túm thành thùng nước tắm, muốn đứng lên rồi lại bị một tay của Bách Lý Vân Tựu đè thắt lưng xuống một tay cầm… Đó là đến tay chống thành thùng nước tắm cũng không có lực thõng xuống cầm lấy tóc đen của Bách Lý Vân Tựu thân thể hoàn toàn kề sát trên người hắn.
Hai năm, tóc của Bạch Lưu Ly đã đến hông rồi, lúc này bởi vì động tác của nàng mà hoàn toàn tán xuống, thùy tán trên mặt nước, cùng tóc dài của Bách Lý Vân Tựu trong nước tương hỗ dây dưa.
Dục thủy ấm áp, thân thể nóng hổi, mâu tử của nhìn ở trong trêu chọc của Bách Lý Vân Tựu đối với thân thể nàng dần dần tràn ngập **, cụp mắt nhìn mặt vì nàng mà ý loạn tình mê, chỉ cảm thấy trong người có một cổ cổ nhiệt lưu xông lên đầu, để thân thể nàng khẽ run lên, không tự chủ được đem thân thể ngã ra trước,…
Chủ động của Bạch Lưu Ly để Bách Lý Vân Tựu ngơ ngẩn, động tác vốn là vuốt ve thân thể nàng trong nháy mắt ngừng lại, có chút không thể tin ngước mắt nhìn hai gò má của Bạch Lưu Ly từ lâu đỏ bừng, đây là lúc bọn hắn ở sàng sự, lần đầu tiên nàng chủ động như vậy, khẩn cấp… Như vậy!
Bách Lý Vân Tựu chinh lăng chỉ cảm thấy huyết mạch của bản thân sôi sục, cũng vô pháp ôn nhu khống chế thú tính của mình, cầm hông của Bạch Lưu Ly thoáng nhấc nàng lên, cao đến Bạch Lưu Ly có chút trọng tâm bất ổn, theo bản năng bắt lại hai vai của hắn.
Nhưng giữa lúc tay của Bạch Lưu Ly vừa mới nắm vai của Bách Lý Vân Tựu, Bách Lý Vân Tựu liền đem hai tay cố sức áp xuống, mang theo nàng cố sức ngồi ở trên người của hắn.

Bạch Lưu Ly tuy rằng đến từ hiện thế, nhưng mà trong lòng quan niệm về nam nữ tình ái vẫn là cứng nhắc cổ xưa, chỉ quen cùng người mình yêu vu sơn ** trên giường, mà thói quen này dưỡng thành cũng chủ yếu là Bách Lý Vân Tựu cùng nàng sinh hoạt phu thê toàn bộ đều là ở trên giường, hơi chút không bình thường chính là ở trên xe ngựa, ngoài hai loại này ra không có loại thứ ba, này đây Bách Lý Vân Tựu ôm lấy nàng, nàng chắc hẳn Bách Lý Vân Tựu ôm nàng lên trên giường.
Nhiên, cũng không phải.

Mà giờ khắc này Bách Lý Vân Tựu đâu còn có tâm tư trả lời vấn đề của Bạch Lưu Ly, trong đầu chỉ muốn một việc, nguyên lai còn có thể như vậy, còn có thể như vậy…
Nếu là không có chuyến đi tây sơn này, hắn còn không biết ngoài trừ giường còn có thể có loại tư thế này.
(Luna: Xong cảnh 16+ các nàng hài lòng không haha)
—— đề lời nói ngoài ——
Im lặng tuyệt đối vấn đề cùng chiều ngang vấn đề lớn các cô nương biết đến, biết đến