Quỷ tình duyên, nhân duyên tuyến

Chương 2: Chúc Mừng Nha, Cô Đã Chết




Quỷ sai dạo gần đây có chút hay làm phiền tôi

"Ỷ vào tôi bắt không được cô, cùng tôi lớn lối rồi sao?" Quỷ Sai đại nhân rất bất mãn chỉ vào cái mũi tôi nói, con mắt Ngưu của hắn trợn lên càng to lớn hơn, mũi trâu hắn run run lên, một mực không có biện pháp bắt tôi.

Kỳ thật không có chuyện này, tôi rất tôn trọng hắn, chỉ là tôi quá nhàm chán.

Nơi này là phố kinh doanh huyên náo, sẽ không có lấy một thời điểm yên tĩnh, người đến người đi, đều là người sống náo nhiệt, cùng tôi không một chút can hệ nào, nhiều người như vậy, ai cũng không thể nhìn thấy tôi, bọn họ nhiệt nhiệt nháo nháo của sự sống, tôi không thể vào tham gia, bèn chỉ có thể nhìn, nghe, thực sự rất vô vị.

Lúc mới bắt đầu còn có thể làm bộ như bọn họ nhìn thấy mình, bay tới bay lui cùng bọn họ nói chuyện, kết quả đương nhiên là tự hỏi tự trả lời, lầm bầm lầu bầu, tuy rằng ai cũng không thấy được tôi trong bộ dạng ngốc này, có thể chính mình cũng cảm giác mình rất ngu ngốc, liền không làm như vậy nữa, tôi không biết con người đối với khái niệm thời gian là gì, như đối với tôi mà nói, không cần nói một ngày, chính là một canh giờ tôi cũng sẽ cảm thấy vô cùng đằng đẵng, đại khái bởi vì ta là cái "Tình duyên" rất cô đơn.

Ừ, cô đơn, cảm thấy hoảng hốt tựa như chuyện những con ma kia đối với chuyện Quỷ sai, tôi cũng có loại cảm giác này, chỉ nói là không biết rõ, nhưng tóm lại không quá cao hứng.

Vì lẽ đó Quỷ sai vừa đến tôi liền có chút vui vẻ, không ngừng quấn theo hắn nói chuyện, đại khái là đã gây phiền hắn

Quỷ sai để cho tôi nhiều thời gian để suy nghĩ thêm về sự tình thời điểm lúc còn sống, đời người không tính là dài lâu, nhưng trải qua rất nhiều sự việc, đáng giá tinh tế dư vị

Chỉ là tôi đối với thời điểm ngày tháng năm lúc còn sống nhớ đến thập phần mơ hồ, thật giống như những kí ức ấy đã trôi qua lâu như hai trăm năm vậy, hết thảy đều bởi bị thời gian mà chôn vùi quên lãng, còn có điều ngược lại tôi là ma, không có ai đến chỉ trích tôi, huống hồ thời gian hai năm nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, nói không chừng căn bản không ai nhớ tới tôi nữa. Vì lẽ đó tôi liền càng cho là chuyện đương nhiên, không một chút nào hổ thẹn

Tôi nghĩ là một con ma mà nói, tôi cái gì cũng không cần buồn lo, hơn nữa không hề chút nào biến theo thành tâm của ma quỷ

Bất quá ta đã là cái "Tình Duyên", vốn là không có tâm nha.

Hôm nay Ngưu Đầu Quỷ lại đi làm nhiệm vụ, tôi liền bay đi theo hắn một bên tán gẫu liền từ phố đầu kia đến phố đầu này, đi lên trước nữa chính là một con phố khác, tôi bất quá không đi qua được nữa, liền đứng ngay ngã tư đường rất buồn bực nhìn hắn.

"Được rồi, nhiệm vụ tới đây thôi, ngươi trở về đi" Quỷ sai hướng tôi xua tay như đuổi ruồi.

Tôi liền như không.

Quỷ sai cũng lười đôi co với tôi, lườm một cái liền hướng trước nhẹ nhàng đi

"Quỷ sai đại nhân, ông chờ một chút đi, không chừng chút lại có người chết á, ông nhanh quay đầu một nhìn một cái!" Tôi nhìn hắn phải đi, vội vã la to hướng Quỷ sai dùng sức vẫy tay để khiến hắn chú ý

Quỷ sai cũng không quay đầu lại, bay nhanh hơn hướng về phía trước

"Quỷ sau đại nhân, ông còn nhiệm vụ nha!"

Quỷ Sai trực tiếp bay như một làn khói.

Được rồi, kế hoạch bất thông

Còn muốn doạ hắn vòng trở lại để có được thêm vài câu chuyện phiếm, dù sao tôi hiện tại chính là cái "tình duyên" cô đơn, mỗi ngày trôi qua ngây ngốc, duy nhất nghĩ tới chính là có thể cùng ai đó trò chuyện phiếm vài câu, vài lời, chỉ có Quỷ sai nhìn thấy tôi, tôi không dây dưa hắn thì dây dưa ai đây?

Một đôi tình lữ xuyên qua thân thể tôi đi tới, nữ nhân hầm hừ, chỉ trích nam nhân kia nói: "Lừa gạt Quỷ còn không tin!"

Nếu như Quỷ Sai đã rời đi, tôi cũng không cần phải lại tại ngã tư đường ngây ngốc đứng đấy, vì lẽ đó tôi rất mất mát bay trở về, nhẹ nhàng vài bước, tôi ngẩn đầu lên

Tôi ngẩn đầu lên nhìn thấy một con ma

Con ma này rất mù mờ ngu ngơ né tránh con người đi xuyên qua cơ thể trong suốt của cô, xem ra rất ngốc hề hề.

Xem ra cô ấy còn chưa ý thức được mình đã chết rồi.

Không nghĩ tới bị mình nói trúng, nơi này thật sự còn ma

Tôi vội vàng quay đầu nhìn lại, Quỷ sai ngay cả bóng dáng đều không nhìn thấy nữa

Tôi hưng phấn bay đi qua, hướng tới con ma này chào hỏi.

"Cô hay nha."

Tôi hiện tại thực sự rất buồn tẻ, cho nên gặp ai cũng không cự tuyệt, Quỷ sai đi rồi, con ma lọt lưới này theo ta nói chuyện phiếm cũng không tệ

"Cô đến tìm tôi?" con ma này nhìn tôi kinh ngạc, bay quanh tôi tới lui vài vòng:" Tại sao bọn họ đều không nhìn thấy tôi?" Bọn họ, đương nhiên chính là những người còn sống

Tôi bày ra một nụ cười tiếu ý, cười vô cùng xán lạn nói cho cô biết:

"Chúc mừng cô nha, cô đã chết"