Hạ Đông Hải thở dài một hơi: “Tôi hoán đổi cơ thể với hắn xong liền biết, lúc trước tôi tưởng đống bùa chú đó là do hắn vẽ, kết quả chúng ta bị trúng kế. Tên tử đóm chắc là chỉ biết dùng pháp khí, đồ nghề của tôi đều bị hắn cướp hết.”
“Bây giờ anh ta bị nhốt trong mộng cảnh, tôi làm sao mới cứu được anh ta?” Tôi muốn nhanh chóng cứu được Khang Thần, sau đó để cho hồn phách của Hạ Đông Hải nhanh chóng trở về lại thân xác.
Nếu không tiếp tục thế này, tôi sợ hồn phách của Hạ Đông Hải không cầm cự được bao lâu nữa.
Hạ Đông Hải cau mày nhìn mộng cảnh, trầm mặc rất lâu mới mở miệng nói với tôi: “ Cách thì không phải là không có, chỉ cần cậu để cho người phụ nữ kia lộ nguyên hình trước mặt Khang Thần là được.”
“Nhưng mà, tôi làm sao mới làm cô ta lộ nguyên hình được? Tôi vốn chẳng có cách nào đúng vào nó.” Tôi mơ hồ hỏi.
Hạ Đông Hải cười nhạt: “Không cần đụng vào nó, cậu chỉ cần để cô ta chiếu vào gương đồng là được.”
“Gương đồng?” Tôi ngẩn ra.
“Trong túi của Khang Thần có một cái gương đồng, đã được khai quang, chỉ cần người phụ nữ đó soi cái gương kia sẽ lập tức hiện nguyên hình, đến lúc đó Khang Thần sẽ từ trong mộng cảnh tỉnh lại.
Tôi vừa nghe liền gật đầu liên tục, nói với Hạ Đông Hải đã rất yếu ớt: “Vậy Đông Hải cậu ở đây đợi tôi, tôi sẽ nhanh chóng kéo Khang Thần ra.”
“Ừm, đi đi, nhớ không đuộc để Khang Thần dùng thân xác của tôi “hành sự” với người phụ nữ khác!” Hạ Đông Hải ngừng một lát: “Nếu không anh ta sẽ mãi mãi không thoát ra được.”
Tôi vừa nghe liền có chút gấp gáp, nghĩ đến cảnh vừa nhìn thấy lúc nãy, nói không chừng? Không dám nghĩ nhiều, tôi lập tức xoay người đi nhanh về phía đình viện, vừa đi tới liền nghe thấy tiếng cười đùa hờn dỗi của người phụ nữ.
“Anh thật là đáng ghét, gấp gáp như vậy”
Thôi xong, không phải là? .
||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||
Tôi nhanh chóng chạy về phía căn phòng truyền ra giọng nói, cánh cửa của căn phòng còn không thèm đóng lại, đưới dất là bộ y phục của phụ nữ, lòng tôi liền không nhịn được run rẩy.
Tên Khang Thần này thật sự cùng yêu quái đó?
“Đến đây, tiểu mỹ nhân. ta đợi không được nữa rồi.” Giọng nói kích động của Khang Thần truyền vào tai tôi, tôi nhìn thấy người phụ nữ đó đứng trước giường, trên người chỉ còn đúng một cái yếm lụa.
Dáng người đó xinh đẹp động lòng người, cơ thể như vậy, chỉ cần là đàn ông bình thường nhìn thấy đều sẽ bị mê hoặc. Khang Thần đã không đợi được nữa muốn nhào qua, người phụ nữ đó cười cười giả vờ cự tuyệt.
“Sao cậu lại đến nữa?” Người phụ nữ đó cười mị hoặc nhìn tôi: “Không phải cậu cũng muốn tôi?”
“Muốn cái đầu cô.” Tôi đi đến bên cạnh Khang Thần, phát hiện quần áo trên người anh ta đã cởi sạch rồi, cái túi đó cũng không biết vứt ở đâu rồi.
Chỉ đành ngồi xổm dưới sàn, từ trong đống đồ lộn xộn đó tìm kiếm.
“Tiểu huynh đệ, qua đây cùng chơi đùa với bọn tôi, cậu đẹp trai hơn hắn ta nhiều.” Người phụ nữ đó chìa cánh tay ngọc ngà ra sờ lên mặt tôi.
Tôi không quan tâm đến cô ta, không ngừng tìm kiếm gương đồng.
“Mỹ nữ, mỹ nữ.” Khang Thần ôm chặt lấy người phụ nữ, dường như đã nhịn không nổi nữa rồi.
“Nếu cậu đã không hứng thú, vậy tôi chỉ đành chơi đùa với bạn của anh rồi.” Người phụ nữ đó vừa xoay người, Khang Thần đã ôm lấy cô ta, đi về hướng cái giường, hai người liền giống như ngọn lửa hừng hực cháy.
“Đáng c.h.ế.t.” Tôi gấp đến đầu đầy mồ hôi.
Cuối cùng phát hiện cái túi đó ở trên giường, tôi bước nhanh đến đó, cầm cái túi lên, đem đồ đạc bên trong đổ hết ra ngoài.
“Ha ha, mỹ nhân.” Tôi cầm cái gương đồng lên.
Khang Thần và người phụ nữ đó đúng lúc chuẩn bị làm bước cuối cùng, tôi liền cầm cái gương đồng lên chiếu vào mặt của người phụ nữ đó.
Người phụ nữ đó không có chuẩn bị liền quay đầu qua, một gương mặt đầy lông lá liền xuất hiện trong gương đồng.
“A a a a a!” Khang Thần kích động đến mức hét to, dùng sức đá người phụ nữ đó xuống đất, cả mặt đầy mồ hôi.
Bày trí trong căn phòng liền thay đổi, bốn phía vốn sáng lạn giờ trở nên âm u vô cùng.
Khang Thần gấp gáp che đi thân thể đang trần như nhộng, lấy tay che đi bộ phận quan trọng, hỏi tôi: Chuyện gì vậy?”
“Nhanh mặc đồ vào đi.” Tôi nhìn hắn một cái, lớn tiếng nói.