Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 98: Dù vậy (An Kinh Vĩ - Hơi H)




Đối với tiếng chuông cửa gây mất hứng, An Kinh Vĩ vùi đầu thao không thèm để ý, Dịch Dao run rẩy rên rỉ không ngừng. Nhưng người ngoài cửa cực kỳ kiên nhẫn, cứ cách mười giây lại nhấn chuông một lần, cho đến khi An Kinh Vĩ nhíu mày, tốc độ ra vào dưới thân càng cuồng dã hơn.

"A...... Vĩ......" Dịch Dao co chặt mông, cố sức hứng đỡ va chạm của hắn, hy vọng hắn nhanh chóng bắn ra. "Cho em......"

Hơi thở quyến rũ mê hoặc làm người đàn ông nhồn nhột, dòng điện vui sướng chạy len lỏi trong da thịt, máu trong cơ thể sôi trào, An Kinh Vĩ cắn một cái vào bầu ngực trắng nõn mềm mại của Dịch Dao, c/ôn th/ịt sôi sục tăng tốc thọc vào rút ra, xoay tròn bên trong, đôi mắt đen nhắm nghiền, miệng rên rỉ phóng đ/ãng, dưới thân phun ra d/âm dịch ướt đẫm.

An Kinh Vĩ cầm lấy khăn tắm quấn quanh eo, dáng người tam giác ngược trần tr/ụi thân trên, sắc mặt lạnh lùng đột nhiên mở cửa phòng ra, ngay sau đó ——

Bang! Một tiếng vang lớn, cửa phòng nặng nề đóng sầm lại.

Sức lực của An Kinh Vĩ khiến cả căn phòng chấn động, Dịch Dao hoảng sợ, từ từ khép hai chân thon dài ngồi dậy, kéo chăn che bầu ngực và thân thể trần tr/ụi kiều diễm của mình.

"Ai vậy? Có chuyện gì sao?" Dịch Dao hoang mang hỏi.

An Kinh Vĩ mặt đầy tức giận quay lại, nhìn Dịch Dao, tức giận cũng giảm bớt, đang muốn mở miệng nói chuyện thì từ phía cửa phòng sau lưng lại truyền tới hai tiếng "cạch cạch".

Cửa phòng bị người ta mở từ bên ngoài, một người đàn ông đẹp trai dáng vẻ lịch lãm anh tuấn cười mỉm đi tới.

Lý Duật?

Khuôn mặt Dịch Dao hơi do dự, ánh mắt nhìn qua chỗ khác.

"Cút." An Kinh Vĩ kiềm chế cảm xúc bạo ngược, trầm giọng nói.

Không để ý tới sắc mặt đen thui của An Kinh Vĩ, Lý Duật cất thẻ phòng, đi vòng qua An Kinh Vĩ bước về phía Dịch Dao.

"Tôi tới tìm bạn gái của tôi, trừ cô ấy, không ai có tư cách kêu tôi cút hết." Lý Duật ngồi ở mép giường, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Dịch Dao, ngón tay cái xoa lên đôi môi mềm mại của cô, ôn nhu cười nói, "Em muốn anh đi không?"

Dịch Dao há hốc mồm, trợn tròn mắt.

An Kinh Vĩ tức giận. "Anh nói cái gì?" Gằn từng chữ một, nghiến răng nghiến lợi.

Lý Duật mỉm cười vô hại, "Tôi muốn nói gì, cũng không liên quan đến anh. Anh có thể đi rồi."

Dịch Dao từ từ xoay xoay khuôn mặt nhỏ —— cô có linh cảm vô cùng, vô cùng, vô cùng xấu......

"......" An Kinh Vĩ xoa xoa cổ, bẻ bẻ mười ngón tay vang lên tiếng "răng rắc" làm người ta run rẩy.

Lý Duật liếc mắt nhìn An Kinh Vĩ, cười tươi hơn nữa. An Kinh Vĩ thành thạo kỹ năng đánh nhau, đánh võ đương nhiên anh không phải là đối thủ của hắn, nhưng có một số khía cạnh, An Kinh Vĩ trước mặt anh chỉ là một đứa con nít non nớt.

"Dao Dao, giận anh à?" Giọng điệu người đàn ông tràn đầy cưng chiều, làm Dịch Dao nổi da gà. "Ngoan, anh còn không ngại để em cho anh đội nón xanh, nên đừng giận anh, được không?"

Dịch Dao hơi há miệng, nhưng không nói nên lời. Lý Duật bị điên rồi sao?

Lý Duật xem như không thấy biểu hiện khác thường của Dịch Dao, chỉ lo xốc chăn trên người cô lên, nhíu mày lại, "Xong việc hắn không giúp em rửa sạch sao?"

Nói xong, Lý Duật chặn ngang bế Dịch Dao đi về phía phòng tắm.

"Buông ra." Giông tố tụ lại trong đôi mắt đen láy, giọng nói của An Kinh Vĩ lạnh lùng giống như thanh âm của quỷ dữ dưới vực sâu. "Tôi nói anh buông ra."

Lý Duật không thèm dừng lại, vẻ mặt bình tĩnh ngạo mạn. "Có chuyện gì đợi lát nữa rồi nói."

Nhìn bọt nước dần dần nổi lên trong bồn tắm, làm thân thể của cô hơi nhồn nhột, Dịch Dao ngướng mắt nhìn người đàn ông ăn mặc chỉnh tề.

"Anh muốn làm gì?"

Khuôn mặt tuấn tú hiện lên nụ cười thoải mái, nhưng vẫn còn chút bực bội, Lý Duật cởi áo khoác, xắn tay áo sơ mi lên, đổ một ít sữa tắm vào tay xoa thành bọt, lúc Dịch Dao đang xấu hổ thì giúp cô rửa sạch thân thể.

Dịch Dao cũng không ngăn cản, nếu đã tạm thời phong ấn cảm giác xấu hổ, vậy thì không có gì là cô không thể chấp nhận.

Đúng vậy, không có gì là cô không thể chấp nhận, vậy cô còn phải hỏi gì nữa? Thậm chí, nếu sự tồn tại của Lý Duật có thể giúp cô thoát khỏi An Kinh Vĩ, ngược lại cô nên cố gắng phối hợp mới đúng. Nhưng điều kiện là, không thể làm An Kinh Vĩ giận chó đánh mèo.

Để cô gối đầu lên khăn tắm, Lý Duật cẩn thận vuốt ve thân thể cô, từ cổ đến hai vai, từ bầu ngực trắng nõn đến vòng eo nhỏ nhắn, sau đó lại đến......

Dịch Dao nhẹ nhàng cắn môi, đôi tay ở trong nước nắm chặt.

"......" Hai ngón tay không ngừng khuấy động moi móc trong mật h/uyệt, như muốn lấy hết tất cả ti/nh d/ịch của người khác bắn vào moi ra.

"Ưm......" Dịch Dao ưm một tiếng, đầu gối kẹp chặt bàn tay lộn xộn.

"So với tưởng tượng còn khó hơn."

"Ưm?"

Lý Duật rút ngón tay ra, Lý Duật thuận tiện xoa nắn hoa hạch một chút.

"A......"

"Nhưng đây là điều kiện tất yếu để làm bạn trai của em, anh đành phải chấp nhận thôi." Lý Duật bất đắc dĩ cười cười. Anh chưa bao giờ nghĩ Lý Duật anh sẽ có một ngày phải dựa vào quy tắc ngầm để giữ một nữ nhân, càng không nghĩ tới anh lại muốn sau khi kết thúc quy tắc ngầm lấy được thân phận bạn trai.

Nhưng nếu mở miệng hủy bỏ giao dịch để cho cô tự do, cô sẽ ném anh ở sau đầu không hề luyến tiếc? Thậm chí còn coi anh như một quá khứ đáng xấu hổ mà tránh anh như rắn rết.

Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh đó, trái tim liền đau nhói từng cơn, anh thua triệt để như vậy thật sự rất bất ngờ, nhưng... cũng thật sự cam chịu.

Dịch Dao không nói nên lời. "Tùy anh." Bạn trai cũng được, khách làng chơi cũng thế, chờ đến khi quay xong《 Nguyệt Chi Âm 》, anh đi đường quan đạo của anh, cô đi cầu độc mộc của mình.

Sau khi tắm rửa cho Dịch Dao sạch sẽ ôm lên giường đắp chăn bông, Lý Duật mới ngoái đầu nhìn lại An Kinh Vĩ đã mặc áo choàng tắm.

"Được rồi, bây giờ anh muốn nói gì có thể nói." Hoàn toàn là giọng điệu của chủ nhà.

Nếu như trước đây An Kinh Vĩ bị người ta khiêu khích như thế, Lý Duật chắc chắn An Kinh Vĩ đã phất tay áo bỏ đi từ lâu rồi, sau đó sẽ dùng hết mọi thủ đoạn chèn ép, phong tỏa anh, còn nữ nhân đang bị tranh chấp, An Kinh Vĩ sẽ không thèm nhìn tới lần nữa. Nhưng bây giờ ——

Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của An Kinh Vĩ tràn đầy tức giận, "Anh vừa nói, anh là bạn trai cô ấy?"

Sáu chữ giống như một nhát búa đè nặng vào ngực, tuy hắn hỏi Lý Duật, nhưng ánh mắt An Kinh Vĩ lại nhìn chằm chằm vào bóng dáng nhô lên trong chăn.

Lý Duật nhướng mày, cười nhạt, "Dao Dao đã đích thân đồng ý, không tin anh hỏi cô ấy đi."

Hỏi cô...... hỏi như thế nào? Hỏi cái gì?

Lý Duật là bạn trai của cô, còn hắn thì sao?

A...... Hắn là người cô cực kỳ căm ghét! Nhưng dù vậy......

"Vậy anh có thể đi ra ngoài, tôi còn muốn mượn bạn gái của anh dùng một chút." An Kinh Vĩ lạnh nhạt nói.

"Chỉ cần Dao Dao đồng ý, tôi không ngại cô ấy có mấy người bạn giường hay tình nhân. Có sự so sánh, cô ấy sẽ thấy tôi mới tốt, mới có thể... yêu tôi nhiều hơn." Đôi mắt Lý Duật tràn đầy tình yêu, nhưng có trời mới biết khi anh nói những lời này đã nói dối trái tim như thế nào!

Anh muốn An Kinh Vĩ biết khó mà lui!

Người kiêu ngạo như bọn họ, khi biết rõ ràng lòng mình, làm sao có thể nhẫn nhịn chia sẻ nữ nhân mình yêu cho người khác, huống hồ mình chỉ là một trong những sự lựa chọn của nữ nhân mình yêu.

Anh không nhịn nổi, nhưng anh có thể tạm thời nhẫn nại, nhẫn nhịn đến khi người đàn ông khác tự ti không bằng rồi chủ động buông tay, nhẫn nhịn đến khi cô hiểu rằng anh mới là sự lựa chọn tốt nhất của cô.

Yêu?

Chỉ một chữ đã làm đôi mắt đen của An Kinh Vĩ lập tức sáng lên. "Anh vừa mới nói cái gì?"

Lý Duật vừa mới nói cái gì? Như thế nào có được tình yêu...... của cô?

"Hai người ồn ào quá!" Dịch Dao đang chuẩn bị tiến vào mộng đẹp thì bị giọng nói kích động của An Kinh Vĩ đánh thức, bực bội oán giận một câu, xoay người lại tiếp tục ngủ.

Hai người đàn ông nhìn nhau, ngậm miệng lại.