Nhìn thấy Triệu Diệu đứng dậy, mỉm cười giơ ngón tay cái với cô, đôi mắt mơ màng Dịch Dao hiện lên chút xấu hổ. Thân thể mới tạm thời nguội lạnh khi bị đàn ông đụng vào liền giống như tro tàn lại cháy, còn cháy mạnh mẽ hơn nhiều, rõ ràng đây là kết quả mà Lý Duật cố ý tạo ra, cô cũng mặc kệ để cho dục vọng của mình lộ ra ngoài, cho nên biểu cảm rên rỉ vừa rồi của cô, nói là diễn, không bằng mà nói đó chính là phản ứng thật sự của cô mới đúng.
Một cảm xúc không thể nói được quay cuồng ở trong lòng, Dịch Dao trừng mắt nhìn Lý Duật bên cạnh camera, từ trên ghế đứng lên chuẩn bị về phòng thay quần áo.
"Không xem bản nháp sao?" Triệu Diệu hỏi.
"Không được ——"
"Dịch Dao, lại đây." Lý Duật kêu lên, khó chịu nhìn hai người vừa diễn xong đã "giao lưu thân mật".
Dịch Dao dừng lại vài giây, sau đó lạnh lùng bước qua.
Nét ửng hồng trên khuôn mặt nhỏ chưa hề phai nhạt, nhưng đôi mắt đẹp lại điềm tĩnh kiêu ngạo, đôi môi đỏ mọng mím chặt càng bộc lộ sự bất mãn khó chịu của chủ nhân lúc này.
Xung quanh yên tĩnh lạ thường.
Dáng người yểu điệu quyến rũ, bộ sườn xám được trang trí công phu, lưng đứng thẳng, tư thế đi đứng điềm tĩnh ung dung. Quyến rũ và trầm tĩnh cùng tồn tại, phóng đãng và kiêu ngạo cùng nhau, thuần khiết như đóa bách hợp sau cơn mưa, sau khi động tình thì dụ hoặc như một đóa hoa hồng kiêu sa! Mâu thuẫn như tự nhiên tạo thành, như ngọn lửa đỏ rực hừng hực thiêu đốt tảng băng, rực rỡ chói mắt... cũng dễ dàng bắt lấy trái tim.
Vốn dĩ hai khuỷu tay Lý Duật đang chống lên đầu gối lại hơi nhấc người lên, nhưng chớp mắt đã ngồi lại như cũ, duy trì dáng ngồi cúi đầu.
"Có chuyện gì vậy?"
"......" Lý Duật cúi đầu né tránh ánh mắt tức giận của Dịch Dao, "Tốt nhất em nên nghỉ ngơi một lát đi, đừng chạy loạn khắp nơi, mấy cảnh quay buổi chiều đều có em đó."
Lông mày nhảy lên một chút, Dịch Dao cúi người nhìn vào đũng quần của hắn. "..."
Sảng khoái xoay người đi về phòng trang điểm, khóe miệng Dịch Dao cong lên, tâm trạng bỗng nhiên vui vẻ hơn nhiều.
Cô biết dục vọng của người đàn ông này mạnh mẽ như thế nào, mấy tiếng lăn lộn đối với cô là hành hạ, nhưng đối với người bắt đầu là hắn chỉ sợ cũng không dễ chịu lắm đâu.
"Mộng Mộng, đừng nhìn nữa, cô cũng thay quần áo nghỉ ngơi một chút đi."
Cô gái xinh đẹp mặc trang phục nha hoàn quần hoa vải thô sáng màu không thèm để ý đến lời nói của chị Huyên - người đại diện, vẫn nhìn Dịch Dao cho đến khi bóng dáng của Dịch Dao đi vào phòng trang điểm.
Lư Huyên lắc đầu, "Mộng Mộng, chị biết em không phục, nhưng chuyện này đã là chắc chắn, bây giờ em nên suy nghĩ làm sao diễn tốt nhân vật nhỏ này đi, coi như đây là bàn đạp để đổi lấy nhiều cơ hội hơn, thay vì liên tục rối rắm với những cơ hội đã tuột mất, em biết không?"
Hải Mộng quay đầu oán giận nhìn về phía người đại diện, "Bốn tháng trước đã nói vai Doãn Liên Nhi đã quyết định là tôi, vì diễn tốt Doãn Liên Nhi tôi đã đọc nát nguyên bản của《 Nguyệt Chi Âm 》, khi kịch bản vừa có, trong vòng một ngày tôi đã thuộc làu làu tất cả lời thoại của Doãn Liên Nhi, một mình luyện tập không biết bao nhiêu lần, kết quả trước một ngày ký hợp đồng lại nói với tôi thay đổi người, mà còn đổi thành một người ngoài nghề dựa vào quy tắc ngầm nữa chứ!"
"Nhỏ giọng thôi, đừng nói nữa. Ngành này chính là như vậy đó, không phải Triệu đạo diễn đã cho em vai "Thủy Linh" để bồi thường sao, còn hứa khi tuyên truyền sẽ dẫn em theo nhiều hơn, em nên thấy đủ đi."
"Thấy đủ? Vừa nãy cô ta diễn với Tang Khôn Tá đó! Là Tang Khôn Tá đó! Mà em chỉ có thể đứng ở ngoài cửa làm vật trang trí, không biết máy quay có quay được một góc áo không nữa! Cô ta trước giờ chưa học diễn xuất lại dựa vào việc lên giường với đàn ông cướp vai diễn của em, em học diễn xuất loại giỏi trong bốn năm lại làm nền cho cô ta, trơ mắt nhìn cô ta phối hợp diễn với diễn viên mà em ngưỡng mộ nhất, chị kêu em làm sao bằng lòng thấy đủ chứ?" Hải Mộng càng nói cảm xúc càng kích động.
"......" Lư Huyên thở dài không nói gì, vỗ vỗ vai cô gái trẻ tuổi, "Tuy rằng có hơi tàn nhẫn, nhưng chị chỉ có thể nói, ngành này trước giờ chính là không công bằng như vậy đó, đi thôi, đừng nói ở chỗ này."
Cùng lúc đó, cách hai người Hải Mộng năm mét.
"Giám đốc Đàn, bên biệt thự kia đang thúc giục, nếu bên này không có vấn đề nào quá lớn, anh xem hôm nay chúng ta qua đó được không?"
Đàn Hoa liếc mắt nhìn về phía phòng trang điểm, đè nén sự tức giận không ngừng dâng lên trong lòng. Cô gái kia... bất kỳ dưới thân người đàn ông nào, ở đâu cũng đều có dáng vẻ dâm đãng vô sỉ như vậy sao?
Trong đầu không thể khống chế mà hiện ra dáng vẻ trần trụi quyến rũ của cô, dục vọng trong thân thể nhanh chóng thức tỉnh, Đàn Hoa nghiến răng, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên sự đấu tranh không dễ phát hiện.
Buổi sáng tổng cộng có hai cảnh quay, cảnh thứ hai là cảnh Cam Tố Nga bị đám thổ phỉ cưỡng hiếp tập thể trong phòng chứa củi, Lạc Thanh sử dụng thế thân khỏa thân chuyên nghiệp, quá trình quay liên tục cho đến giờ cơm buổi trưa, nhìn sắc mặt Lý Duật từ nãy đến giờ, Dịch Dao đoán tình hình không ổn, cầm cơm hộp trốn vào một góc xó xỉnh nào đó thưởng thức cảnh đẹp trong núi.
Thời gian nghỉ trưa một tiếng, cô cầm điện thoại lên chỉnh âm thanh, vừa liếc nhìn đã thấy —— năm cuộc gọi nhỡ, cùng một người, họ Lý, tên hai chữ.
Dịch Dao bĩu môi. Hắn cho rằng cô sẽ thành thật ở trong phòng thay đồ bị hắn tóm lại tiết dục hả?
Xuất phát từ lý do trời biết đất biết hắn biết cô biết, buổi quay phim buổi chiều chìm trong một lớp áp suất thấp dày đặc, quay lại liên tục, yêu cầu vô cùng hà khắc, cho dù là Tang Khôn Tá rất chuyên nghiệp cũng phải nhíu mày, ngược lại Dịch Dao rất thoải mái, bởi vì hai cảnh diễn cô đều là bình hoa trang trí, không có gì khó khăn.
Cái khó chính là...... bữa tiệc sau khi khởi động máy làm sao bây giờ?
8 giờ 17 phút tối, sảnh tiệc trên lầu hai khách sạn.
"Anh Nam, tiệc khởi động máy sao anh không có thể uống rượu chứ, chúng tôi hứa sẽ không chuốc say anh đâu!"
"Không được, tôi uống rượu sẽ bị đau đầu, nhưng tôi hứa tiệc đóng máy nhất định sẽ uống thoải mái với mọi người!" Lý Duật cười nói.
Đạo diễn không uống rượu, mọi người ai cũng ngại ngùng không dám uống rượu cười đùa nữa, chỉ đành ăn xong tiệc rồi tự tìm chuyện vui.
Cầm kịch bản đi ra khỏi thang máy, Dịch Dao giống như ăn trộm nhìn trái nhìn phải. Cô muốn trở về phòng sớm một chút, đóng cửa cho kỹ, sau đó tắt máy ngủ, ai ngờ vừa rời khỏi đã bị Triệu đạo diễn kêu lại, nói lời thoại có chút thay đổi, cô, Tang Khôn Tá và Triệu Diệu có phần phối hợp phải chú ý một chút, nên ở đại sảnh trò chuyện một chút đã hơn một tiếng.
Dịch Dao bước nhanh đến cửa phòng, bỗng nhiên rùng mình một cái. Đừng nói người nào đó đã ở trong phòng cô nha?
Hé mở cửa phòng, Dịch Dao đẩy cửa ra một chút, từ từ đi vào.
Trong phòng tối đen.
Dịch Dao nhẹ nhàng thở ra, lắc đầu cười khẽ. Cô thật là...... Lý Duật muốn phụ nữ, hàng vạn phụ nữ sẽ chủ động bò lên giường hắn, cũng không phải cô thì không thể, cô lo lắng gì chứ!
Vừa bước vào cửa ——
"A a —— Ưm Ưm......"