"Được rồi, ngồi xuống, chân để lên tay vịn, đầu nghiêng về phía sau một chút, đúng, cong eo lên, quay mặt sang bên này một chút, quay lại một tí, nhìn màn hình, ra vẻ quyến rũ đi, tức giận, tốttttt!" Bên trong studio, ngoài giọng nói của nhiếp ảnh gia còn lại đều là tiếng chụp ảnh.
Dưới ánh đèn trắng xóa, một nữ nhân mặc một chiếc váy sườn xám lộng lẫy, đường cong quyến rũ mềm mại, ánh mặt mị hoặc nửa nằm trên chiếc ghế lót thảm da hổ, đôi chân thon thả mịn màng lộ ra, eo nhỏ không xương, vòng một căng tròn lấp ló bị chiếc sườn xám trói buộc đến nghẹt thở, không khó tưởng tượng chỉ cần cởi bỏ mấy nút khóa, kéo chiếc sườn xám xuống, bầu ngực trắng nõn đầy đặn liền bật ra làm đàn ông lóa mắt.
Góc mặt nghiêng làm cho khuôn mặt nhỏ của cô trông thon gọn và quyến rũ hơn, chân mày lá liễu, ánh mắt yêu mị vừa dụ dỗ vừa hờn dỗi, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, với mái tóc được chải chuốt khéo léo... một yêu tinh hút hồn xuất hiện.
Trang điểm và tạo kiểu tóc không thể hoàn toàn thay đổi khí chất của một người, nhưng có thể khuếch đại khí chất đặc biệt vốn có của người đó lên vô tận!
Cho dù đã từng nhìn thấy dáng vẻ kinh diễm của Dịch Dao sau khi thay đổi trang phục, nhưng trải qua bàn tay trang điểm của Đàn Hoa... cô lại vừa yêu diễm vừa hồn nhiên!
Nhìn thấy từng đường cong trên cơ thể của người cô gái đều rất hấp dẫn, lại nhớ đến hình ảnh dâm mỹ khi cô ở dưới thân, Lý Duật liền có phản ứng.
Miễn cưỡng liếc nhìn ánh mắt đầy châm chọc của Đàn Hoa bên cạnh, Lý Duật đưa mắt nhìn về phía ba người nam nữ trẻ tuổi trước mặt.
Để thoát khỏi theo dõi, An Kinh Vĩ đánh nhau với vệ sĩ nên cũng bị thương ở cổ tay. Cuối cùng cũng đổi được một chút tự do, tuy rằng vẫn bị cấm can thiệp vào công việc ở Nguyên Thái, nhưng ít nhất không cần phải mang theo một "máy theo dõi" sát bên cạnh, còn có thể dẫn "vị hôn thê" đi chung quanh.
Rất nhục nhã đi...... Kiểu đối xử bị xiềng xích này.
"Hậu sinh khả uý nha!" Triệu Dũng bước tới, thấp giọng cảm thán một câu.
"Ưm!"
Triệu Dũng hất cằm về phía Dịch Dao, "Khí chất này đâu có giống người mới? Ánh mắt cô đọng, thân thể thoải mái, không một chút rụt rè, vừa rồi biểu hiện của Lạc Thanh cũng rất áp đảo rồi, không ngờ cô gái này còn ổn định hơn, nhìn xung quanh thử xem."
Lý Duật nhìn bốn phía xung quanh.
Khí chất là gì? Nó cực kỳ tinh tế, cũng có rất nhiều loại, nhưng điểm chung chính là —— lực hấp dẫn. Khi tràn đầy khí chất, mặc dù trong đám đông người đó không phải là người đẹp nhất, có quyền thế địa vị nhất, nhưng ánh mắt của mọi người vô tình vẫn bị thu hút bởi người đó, theo bản năng tay chân nhẹ nhàng hơn vì sợ làm phiền họ.
Mà trong studio lúc này, dù là nhân viên hay diễn viên, ai cũng im lặng chăm chú tập trung nhìn thân thể quyến rũ mê người dưới ống kính, gương mặt trang điểm tinh tế lộng lẫy nhưng không thô tục, dáng vẻ thon thả phập phồng quyến rũ, giống như bạch ngọc trắng nõn, hai chân trơn bóng hiện lên dưới ánh sáng, cặp mông tròn trịa trong khi chuyển động quyến rũ nhưng không dâm đãng.
"Khụ khụ." Lý Duật bỗng nhiên hơi khó chịu, ho khan một tiếng, đôi mắt sắc bén lướt qua mọi người.
Nhân viên vội vàng tỉnh lại, tiếp tục công việc đang làm, trong khi các diễn viên còn lại sắc mặt khác nhau, trầm tư suy nghĩ.
Ai có kiến thức một chút đều biết, rất nhiều ca sĩ, diễn viên, người mẫu hàng đầu bình thường nhìn không đặc biệt lắm, nhưng chỉ cần ánh đèn và ống kính chiếu vào, cả người liền giống như một viên ngọc quý vừa được mài dũa, hào quang rực rỡ.
Lạc Thanh và Dịch Dao, chắc chắn là loại người này.
Nếu hai cô gái này có kỹ thuật diễn tương xứng với khí chất này, bọn họ sẽ trở thành vật làm nền hay sao?
Có không ít diễn viên không hẹn mà cùng nghĩ đến việc này. Tuy rằng mỗi vai diễn khác nhau, nhưng chỉ cần tham gia diễn, ai cũng muốn tỏa sáng với vai diễn đó.
Nhìn thấy hai người mới trẻ tuổi xinh đẹp lại có khí chất như vậy, các diễn viên cảm thấy áp lực gấp đôi, đối với các cảnh quay sắp tới cũng căng thẳng hơn.
Các diễn viên căng thẳng lên dây cót, chuyện này đối với đạo diễn mà nói chắc chắn là một chuyện tốt, nhưng đáy lòng Lý Duật lại có chút không vui.
Đây là chuyện anh không lường trước được. Anh không ngờ Dịch Dao lại có tài năng thiên phú hơn nhiều so với anh dự đoán, không ngờ nữ nhân dùng hết tâm cơ, bò lên giường không biết bao nhiêu người đàn ông mới lấy được vai diễn này... lại vượt khỏi sự kỳ vọng của mọi người.
Nó giống như tiêu chuẩn của một cuộc thi cao cấp, một người vốn dĩ không có tư cách dự thi bị loại trừ, dùng hết thủ đoạn để chen chân vào thi đấu, cuối cùng khi thi điểm lại cao hơn tất cả mọi người, ai bị vả mặt đây?
Khi Lý Duật im lặng suy nghĩ, Dịch Dao đã chụp xong, hoạt động tay chân bước khỏi ghế, biểu cảm như thường đi ra khỏi phạm vi trường quay.
"......" Nhìn thấy đôi mày Dịch Dao cau có và đôi mắt đột nhiên lạnh lẽo hơn, hàm răng An Kinh Vĩ siết lại. Hắn đứng đây lâu như vậy, mà cô hoàn toàn không nhìn thấy?
Nhìn thấy An Kinh Vĩ đang giơ tay chuẩn bị bắt người, Lý Duật vội vàng đi qua, "Dịch Dao, đi tới văn phòng của tôi chờ một chút."
"Để tôi tẩy trang cho cô ấy trước." Liếc mắt nhìn An Kinh Vĩ một cái, Đàn Hoa bước tới, cẩn thận lau sạch phấn nền và phấn hồng trên miệng vết thương của Dịch Dao bằng bông tẩy trang đã chuẩn bị sẵn, sau đó đưa cô ra khỏi studio.
Một số nhân viên không biết Đàn Hoa, nhưng họ cảm thấy một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi khí chất hơn người như vậy thân phận chắc chắn không bình thường, nhưng họ càng sốc hơn khi biết hắn là giám đốc tạo hình, cũng chính là giám đốc chỉ đạo nghệ thuật của toàn bộ đoàn phim. Giám đốc tạo hình tự tay trang điểm và tháo trang sức cho Dịch Dao, vậy thân phận của Dịch Dao là gì?
Còn An tiên sinh...... Chẳng lẽ anh ấy không phải đến đây với tư cách nhà sản xuất, mà đặc biệt đến đây để gặp Dịch Dao hả?
Như để kiểm chứng suy đoán của mọi người, Dịch Dao vừa rời khỏi, An Kinh Vĩ liền đi cùng đạo diễn cùng nhau ra khỏi studio.
"......" Dịch Dao im lặng không hé răng, để Đàn Hoa chuyên nghiệp nhẹ nhàng tẩy trang cho cô.
Mấy lời dặn dò hướng dẫn phức tạp của Đàn Hoa nói với chuyên viên trang điểm cô nghe mà toát cả mồ hôi, có lẽ trong lòng chuyên viên trang điểm còn đang chửi thầm hắn. Vất vả lắm mới đợi hắn hoàn thành một loạt các bước tẩy trang, làm sạch, cấp ẩm, dưỡng ẩm, cuối cùng hắn mới nói một câu ——
"Sau này Kiều Kiều sẽ phụ trách trang điểm và làm tóc cho em. Nếu có bất kỳ vấn đề gì hoặc không thoải mái, hãy gọi cho tôi."
Chuyên viên trang điểm Kiều Kiều khóc không ra nước mắt, nếu như cô là người không liên quan, đối với sự chỉ đạo và quan tâm chăm sóc của giám đốc Đàn cô sẽ rất hâm mộ, nhưng là chuyên viên trang điểm của Dịch Dao, bây giờ cô vô cùng lo lắng, lỡ như cô hầu hạ "vị tổ tông" này không tốt, cô sẽ bị biến thành bia đỡ đạn mất.
"Tôi có thể nói chuyện riêng với anh được không?" Dịch Dao nhẹ giọng hỏi.
Kiều Kiều vừa nghe thấy lời này, không đợi Đàn Hoa mở miệng, đã lập tức rời đi. Nói đi nói đi, cô sẽ đóng cửa thật kỹ cho bọn họ, cho dù bọn họ trực tiếp làm ở phòng thay đồ, cũng đừng hành hạ cô!