A a a a a a a! Đầu óc cô toàn là bã đậu! Sao cô lại đưa ra yêu cầu như vậy với tên ngốc này chứ? Cô buồn ngủ đến điên rồi hả?
Không được, cô phải chạy thôi, chạy trước rồi nói! Tùy Nhược Thủy bị cô sai đi mua ba con sói rồi, đợi đến khi hắn cầm bcs về lại phát hiện không dùng được sẽ có phản ứng gì, bây giờ cô không rảnh quan tâm!
Sợ đi thang máy sẽ đụng phải Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao vừa đeo ba lô vừa xách giày chạy tới cầu thang thoát hiểm. Vừa mới chuẩn bị đẩy cửa, cửa lối thoát hiểm màu vàng đối diện đã bị kéo ra, một dáng người cao lớn thon dài cực phẩm xuất hiện.
"Cô đi đâu?"
Dịch Dao há mồm, đầu hỗn loạn, "À, cái đó...... thật ra, tôi, tôi nói giỡn đó."
"Tôi không có." Tùy Nhược Thủy trực tiếp bước tới một bước khiêng Dịch Dao lên.
"A! Tùy Nhược Thủy! Vậy BCS, BCS đâu!" Sao hắn có thể mua rồi quay về nhanh như vậy!"
"Mượn được rồi."
Mượn, mượn? Nằm trên vai Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao nhìn lối thoát hiểm, đừng nói hắn đi thẳng đến nhà ông chủ trên lầu để mượn BCS nha?
"Tùy Nhược Thủy, anh nghe tôi nói," bị Tùy Nhược Thủy khiêng đi một đường đến giường trong phòng ngủ, Dịch Dao hoang mang lo sợ, bởi vì mất ngủ mà đầu luôn choáng váng đau đớn. "Tôi ——"
Đôi môi lạnh lẽo mềm mại của người đàn ông phủ lên cái miệng đang cố gắng tìm cớ trốn tránh của cô.
Không tùy tiện liếm mút, không bá đạo cắn phá, cũng không kiên quyết xâm nhập, trêu chọc, chỉ nhẹ nhàng mà kề sát.
Mềm mại trơn nhẵn, giống như cánh hoa.
Đầu óc nặng nề từ từ thả lỏng, giống như một cuốn phim nhựa từ từ lạc nhịp, hình ảnh trên màn chiếu từ nhanh đến chậm, cuối cùng dừng lại ở một cảnh sắc nhẹ nhàng êm dịu, từ từ, từ từ hạ màn, thuộc về bóng tối yên tĩnh.
Không biết đã qua bao lâu, đôi môi của người đàn ông hơi hơi mở ra, đầu lưỡi ướt át khẽ chạm lên khe hở môi cô.
Hơi thở nóng bỏng làm gò má hơi ngứa theo phản xạ nhẹ nghiêng sang một bên, cô khẽ mở môi anh đào, để đầu lưỡi của hắn thử chui vào khoang miệng gặp gỡ đầu lưỡi cô.
"Người khách" vừa chạm đã quay về, không bao lâu sau, lại chậm rãi xâm nhập, vuốt ve giữa hàm răng, để chúng nó ngượng ngùng mở cửa đón khách. "Người khách" vừa lễ phép vừa tò mò, cọ cọ đầu lưỡi ấm áp nho nhỏ mềm mại của "chủ nhân" rồi lại vuốt ve qua lại khắp nơi, làm dấy lên từng cơn ngứa ngáy, sau một lúc, "người khách" cũng tự mình hoạt động, mời "chủ nhân" cùng nhau trao đổi.
Cơn choáng váng lại dâng lên, làm cô vừa nhẹ nhàng thoải mái bây giờ choáng váng rơi lê hít mũi. Cánh tay thon dài ôm lấy cổ hắn, đôi mắt dần dần khép lại nhẹ nhàng cảm nhận nụ hôn triền miên của hắn, đùi khẽ nâng lên, cọ cọ vật cứng rắn nóng rực giữa hai chân hắn.
Cô muốn.
Không biết xấu hổ cũng được, d/âm đ/ãng cũng thế được.
Giờ này phút này, cô muốn hắn. Muốn này chỉ đơn giản là thích người đàn ông thích khỏa thân, đồ tham ăn tính tình quái dị nhưng không khó ở chung, cái người mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng bây giờ lại làm cô rất yên tâm.
"Cô có muốn đi tắm không?" Tùy Nhược Thủy ngẩng đầu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cánh môi căng bóng ướt át của cô.
"...... Đầu tiên, từ từ, tắm sau đi."
"Muốn tắm uyên ương không?" Nam nhân biết sai liền sửa.
"Lần sau đi." Kéo mái tóc bạc của người đàn ông xuống, Dịch Dao chủ động đưa môi đến. Cô không muốn nghĩ, chuyện gì cũng không muốn nghĩ, chỉ muốn thoải mái như vậy tới lúc ngủ mà thôi.
Nghe Dịch Dao trả lời, Tùy Nhược Thủy vừa dùng cả tấm lòng để hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô, vừa lột hết tất cả quần áo của hai người xuống, vòng eo ấn lên thân thể mềm mại nhỏ yếu của cô, thân hình hoàn mỹ không thể khống chế mà bỗng nhiên run rẩy.
"Làm sao vậy?"
"...... Không có việc gì." Da thịt trơn bóng, thân hình nhỏ nhắn mềm mại không xương, mùi thơm của cơ thể nhàn nhạt, cảm giác vừa xa lạ vừa thoải mái. Tuy rằng đã biết chính mình đối với cô không bị "Dị ứng", nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày thân thể hắn sẽ thoải mái đến mức run rẩy chỉ bởi vì ôm một cô gái, thoải mái đến mức muốn thở dài.
Đôi môi dọc theo đôi môi anh đào của cô trượt xuống đến chiếc cằm nhỏ nhắn, theo đường cong của chiếc cổ tinh xảo đến bầu ngực yêu kiều. Gò má như ngọc của người đàn ông hơi hơi đỏ ửng, nhưng miệng không chút nể tình cắn lên đầu nhũ đỏ tươi của cô, miệt mài liếm mút.
"Ưm......" Một tiếng hừ nhỏ phát ra từ âm mũi.
Tùy Nhược Thủy phun đầu nhũ của cô ra, thăm dò nhìn sắc mặt Dịch Dao như hoa đào, lại cúi xuống ngậm lấy đầu nhũ, cánh tay trái dịch chuyển cơ thể của mình, tay phải cầm lấy bên kia nhẹ nhàng vuốt ve.
Lòng bàn tay của người đàn ông với độ ấm vừa phải gãi đúng chỗ ngứa trên nhũ thịt, kết hợp với xoa nắn nhẹ nhàng mà người ta say mê hơn, mà bên kia lại bị hắn hút đến mức hơi trướng lên, đồng thời còn mang theo sự kích thích sảng khoái không có nên lời, thậm chí cô còn hy vọng hắn có thể cắn cắn đầu nhũ, để mang đến cho cô khoái cảm vui sướng hơn.
"Cắn, cắn một chút đi."
Người đàn ông nghe lời nhẹ nhàng hé răng.
"A ——" bầu ngực căng thẳng, khoái cảm vừa đau vừa sảng khoái xông đến, trong đầu giống như bị sóng lớn cuốn qua, bay đi đến tất cả đau khổ buồn phiền tích tụ lâu nay.
Thật thoải mái......
Thoải mái qua đi, thân thể lại càng trống rỗng hơn, cảm giác thiếu thốn thúc giục cả cơ thể, rõ ràng màn dạo đầu chưa được, cô lại khát vọng hắn tiến vào nhiều như thế, hình như chỉ cần hắn tiến vào, cô liền có thể được giải thoát!
Cô tách hai chân ra quấn lên vòng eo của hắn, kéo hắn đến gần cơ thể của mình hơn, bờ mông co rút di chuyển qua lại, chủ động ma sát vật cứng rắn như sắt giữa hai chân hắn, trêu chọc nó càng nóng bỏng hơn nữa.
"Tiến vào......"
"Có thể chứ?"
"Có thể......"
Tùy Nhược Thủy nâng nửa người trên lên, lấy hộp áo mưa xé mở, kéo ra, hơi bất ngờ nhìn một dãy áo mưa kéo dài từng cái một —— không phải là nên làm từng bước từng bước hả?
Không lo được nhiều như vậy, hắn xé mở một cái lấy BCS ra, xoay qua xoay lại mới xác định được mặt đúng, đeo lên côn th/ịt đang dâng trào của mình.
"...... Tùy Nhược Thủy," Dịch Dao hơi nghi ngờ, "Anh ——"
"Không được hỏi." Tùy Nhược Thủy đen mặt, cúi đầu nhìn chằm chằm hoa viên hồng hào khép kín giữa hai chân cô, không biết xuống tay từ đâu.
"Tùy —— Ưm a......"
Người đàn ông căng da đầu đâm vào khe th/ịt, dựa theo côn th*t cường thế phá vỡ phòng hộ của mật h/uyệt xâm nhập vào trong.
Dù tâm lý tràn ngập khát vọng muốn được cứu rỗi, nhưng màn dạo đầu ngắn ngủi không thể để cơ thể tiết ra đầy đủ mật dịch, đường đi khô khốc làm hắn tiến tới cũng gian nan, nhưng lại càng mang đến cảm xúc cọ xát mãnh liệt hơn.
Sắc mặt người đàn ông cũng vì nhẫn nại chịu đựng mà ửng hồng, mái tóc dài màu nâu hơi hơi rủ xuống, làm khuôn mặt con lai tinh xảo anh tuấn của hắn càng gợi cảm hơn.
Dịch Dao buông hai chân, cố gắng mở rộng ra, thở hổn hển tiếp nhận hắn thong thả gian nan đâm vào, thân thể giống như đàn vĩ cầm bị cây đàn dùng sức lôi kéo, càng banh càng chặt, càng chặt càng kéo ——
"A......" Rốt cuộc!
Người đàn ông lui về sau một chút, dùng sức đâm mạnh vào ——
"A a ——" đi vào! Đi vào bên trong...... bụng...... "Ưm a...... Tùy, Tùy......" Dịch Dao bắt lấy cánh tay của hắn, thân thể căng chặt làm cô không thể nào thốt ra lời nói hoàn chỉnh.
"......" Người đàn ông với thân hình thon dài hoàn mỹ cũng căng thẳng giống cô, áp lực mười mấy năm theo bản năng muốn sử dụng thân thể mà điên cuồng chà đạp cô gái dưới thân mình, nhưng cuối cùng hắn vẫn giữ được lý trí chống tay trên người cô không nhúc nhích, chờ cô thích ứng, chờ cô ướt át.
Dịch Dao hít thở đứt quãng, thân thể giống như bị côn sắt xỏ xuyên qua hạ thể treo giữa không trung vào ngày hè nóng nực, khát vọng khô nóng quay cuồng trong cơ thể, lý trí kéo suy nghĩ từng bước đi vào bóng tối...
"Ôm tôi...... Tôi muốn......"
Như dây cương bị đứt, dã tính bùng phát, người đàn ông nằm đè lên đầu vai của Dịch Dao, hung hăng hôn mút lên vai cô, con ngựa hoang dưới thân lao nhanh hơn, côn th/ịt to lớn nhấp nhô ra vào trong hoa h/uyệt nhỏ hẹp của cô.
"A...... Ưm a......" Trong đầu pháo hoa liên tiếp nở rộ, thân thể bị người ta hung hăng chiếm hữu mà thỏa mãn, tiếng rên rỉ bị đè nén phát ra mềm mại, tiểu h/uyệt bị côn th/ịt thọc vào rút ra thật sâu làm cô thấy rất vui sướng.
Mười phút liên tiếp bị mạnh mẽ ra ra vào vào làm Dịch Dao gần như vô lực, thân thể vừa sảng khoái vừa nóng bỏng làm dục vọng dâng tràn.
Tùy Nhược Thủy nhìn những dấu hôn trên cổ cô bị hắn tạo ra, dưới thân càng trướng đau hơn, duỗi tay lấy một cái gối lót dưới mông cô, hai tay nâng chân cô lên, nhìn chằm chằm vào hoa h/uyệt nho nhỏ đang phun ra nuốt vào côn th/ịt của hắn, dưới thân liền không biết mệt mỏi mà đâm cắm mạnh hơn, mấy phút sau, chỉ thấy hai chân cô gái nhỏ co rút, tiểu h/uyệt cắn chặt, sau một tiếng rên rỉ mềm mại, thân thể yêu kiều liền mềm đi.
"......" Tùy Nhược Thủy dừng lại.
Một phút sau.
"...... Hừm!"
"......" Tùy Nhược Thủy đen mặt rút côn th/ịt vẫn chưa hoàn toàn mềm đi, không biết mình nên phát điên hay làm sao.
Nhìn khuôn mặt nhỏ say ngủ của cô gái, lại nhìn xuống hoa h/uyệt đang chảy mật d/ịch óng ánh giữa hai chân cô. Tùy Nhược Thủy đứng dậy xuống giường, vào phòng tắm cầm khăn lông ướt, sau một lúc hơi ngơ ngác, mới giúp Dịch Dao lau sạch thân thể, đặt cô lên gối đầu, đắp chăn mỏng.
Cuối cùng mới cúi đầu nhìn người anh em của mình chỉ mới được sảng khoái trong chốc lát, khuôn mặt tuấn tú của Tùy Nhược Thủy liền hiện lên biểu cảm tự hỏi một vấn đề cực kỳ phiền phức.
Hắn như vậy được xem là phá hay không phá đây?