Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 5: Thả Rượu




"Từ từ." Thấy Dịch Dao xoay người đi, Lương Diệu Trung lại kêu, "Đừng trách tôi không nhắc nhở cô! Cầu Dịch Hành là khách của An tiên sinh. Đắc tội với Cầu Dịch Hành có lẽ không sao, nhưng nếu để An tiên sinh biết cô hầu hạ không chu đáo... tôi cũng không bảo vệ được cô."

"......" Thấy sắc mặt của Lương Diệu Trung, Dịch Dao bỗng nhiên cười, "Không phải không bảo vệ được tôi, mà bản thân của chú cũng không xong chứ gì? Tôi là do chú dẫn đến, là người của chú. Nói cách khác, sau này nếu tôi gây chuyện với An tiên sinh, chú cũng sẽ xui xẻo chung, đúng không?"

"Cô!" Lương Diệu Trung nghẹn lời. Hắn không ngờ hắn lại bị một cô gái có vẻ dịu dàng ngoan ngoãn bắt bẻ lại!

Buối tối 7 giờ, khách sạn X Kinh Trung Quốc.

Dịch Dao ôm ba lô ngồi bên cửa sổ, nhìn chằm chằm ly nước trước mặt, trong đầu lướt qua vô số suy nghĩ.

Có lẽ Cầu tiên sinh nhìn thấy mặt mộc của cô bây giờ sẽ không có hứng thú? Hay là cô tìm thêm hai người chuyên nghiệp đến 'hỗ trợ' một chút?

Đúng rồi, còn có thể giả vờ bệnh. Nhưng nếu như bị phát hiện là giả vờ, đàn ông sẽ cảm thấy rất nhục nhã......

Nghĩ đến cảnh cáo của Lương Diệu Trung, Dịch Dao cắn chặt răng, bưng ly nước một hơi uống sạch.

Nhiều năm sau, lúc Cầu Dịch Hành đoi lúc nhắc tới bữa tối lần đầu tiên hai người đi chung. Hắn khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ hồng hào của cô mà hỏi: "Anh vẫn muốn hỏi, vẻ mặt bất khuất chịu chết lúc ấy của em là sao?"

"Có sao? Em không nhớ." Cô trả lời.

"Vậy hả? Vậy lần đầu tiên khi em nhìn thấy anh, có suy nghĩ gì?"

"...... Anh thật sự muốn biết?"

"Cũng không muốn biết lắm, nhưng em hỏi như vậy, anh lại muốn biết."

"Ha ha! Khụ khụ...... Thật ra, lần đầu tiên lúc gặp được anh, em cũng không dám ngẩng đầu nhìn, sau đó thì uống say. Khi thật sự nhìn kỹ anh, chính là lúc em 'bất khuất chịu chết' đó."

"Tiếp tục."

"Khi đó em cảm thấy...... số em cũng không tệ lắm. Ít nhất kim chủ đầu tiên không phải là lão già xấu xí hói đầu."

"...... Chỉ vậy thôi?"



"Ừm, chỉ vậy thôi."

"Cục cưng."

"Ưm?"

"Lòng tự trọng của anh bị tổn thương."

"Vậy à? Bị tổn thương? Vậy ném đi đổi cái mới."

"......"

Thật sự, "chỉ vậy thôi" đúng không?

Vất vả lắm mới chuẩn bị tâm lý xong, khi Dịch Dao chuẩn bị chấp nhận mình là 'tình nhân' thông minh sắc sảo nhìn về phía cửa, khi cô nhìn thấy người đàn ông nho nhã đi về phía cô, đáy lòng cô lạnh lẽo.

Người đàn ông tên Cầu Dịch Hành này, có khuôn mặt tinh xảo không thua gì minh tinh thần tượng, dáng người cao lớn phong độ. Nhưng điều làm trái tim cô băng giá chính là ---- giữa hàng lông mày dày đậm sắc bén kia, là đôi mắt thâm thúy vững vàng như có thể nhìn thấu tất cả!

Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt ấy, cô cảm thấy tất cả tính toán của mình, đều phí công. Chuyện cô nên làm, chính là ngậm miệng, yên tĩnh dâng lên tất cả những gì hắn muốn.

"Ưm......" Cho dù mới vừa tắm xong, nhưng thân thể hồi hộp lo lắng vẫn không thể ướt át. Ngón tay thon dài của người đàn ông xuyên qua giữa, từng chút từng chút làm cô khó chịu.

Cầu Dịch Hành rút ngón tay ra, nhìn dáng vẻ cắn môi nhẫn nại của cô gái dưới thân, đứng dậy xuống giường.

Phụ nữ là công cụ dùng để giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng hắn không có đam mê cưỡng gian.

Tùy tiện chọn một bình rượu vang đỏ từ quầy bar, nếm thử, trong đầu đột nhiên hiện lên đoạn nhạc đệm ngày hôm qua.

Mới đầu hắn cũng không để ý bên cạnh có thêm một cô gái nhỏ, là do ánh mắt kinh ngạc của những người khác làm hắn nghiêng đầu, sau đó liền nhìn thấy cô gái với làn da trắng nõn tinh tế đang vùi đầu uống rượu.

"Ưm? Nhìn tôi làm gì, anh cũng muốn uống rượu hả?" Giọng nói của cô gái sạch sẽ trong trẻo.

Giây tiếp theo, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn bị người ta cường hôn, còn tặng kèm một ngụm rượu nho thơm phức.

"...... Cảm ơn." Nhận lấy ly rượu vang đỏ người đàn ông đưa tới, Dịch Dao dựa vào đầu giường uống một ngụm, sau đó một hơi uống cạn sạch, bây giờ cô cần chút rượu.



"Còn muốn nữa không?"

Dịch Dao liếc liếc hung khí thẳng đứng làm người ta sợ hãi bên hông người đàn ông, nhỏ giọng nói 'muốn'.

Cầu Dịch Hành cười khẽ, uống một ngụm rượu vang đỏ, xoay người kéo cô gái yêu kiều mềm mại, hôn lên đôi môi đỏ bừng của cô.

Không biết là rượu vang đỏ có tác dụng, hay là môi lưỡi của hắn làm cô choáng váng, cũng có thể là hai tay của hắn, làm cả người cô nóng bừng. Khi ngón tay hắn xâm nhập vào u huyệt một lần nữa, rốt cuộc cô cũng thả lỏng.

"Ưm......" Thân thể không cần thầy dạy cũng tự động hùa theo bàn tay của hắn, muốn kẹp chặt ngón tay đang gây rối trong thân thể mình, lại muốn mở ra để hắn tiến sâu vào bên trong hơn.

"A......" Tiếng rên rỉ yêu kiều lơ đãng từ môi đỏ tràn ra.

Thấy thế, người đàn ông nâng mông Dịch Dao lên, hung khí đã chờ đợi hồi lâu tàn nhẫn đâm vào.

"A a a --" kích thích mãnh liệt đột nhiên đến làm cả người cô run rẩy, vật lớn làm người ta run sợ, khi cắm vào trong thân thể cô càng đáng sợ hơn, "Sâu, quá, quá sâu, Cầu tiên sinh......"

"Em nuốt được." Vừa nói, Cầu Dịch Hành vừa rút nhẹ ra khỏi hoa huyệt sau đó đâm thật mạnh vào trong.

Từng chút từng chút, tốc độ thọc vào rút ra cũng không nhanh, nhưng mỗi lần đâm vào đều làm Dịch Dao không nhịn được mà rên rỉ, cặp nhũ trước ngực sóng sánh theo từng động tác.

"A, a......" Nắm lấy khăn trải giường dưới thân, Dịch Dao lại bắt đầu bội phục Nina, chuyện thân bất do kỷ như vậy, Nina có thể làm 5 năm.

"A.. a..."

Trời ạ...... Nơi đó......

Chọn ra khu vực tốt nhất, Cầu Dịch Hành kéo một cái gối đầu qua lót dưới mông Dịch Dao, cúi người hôn nhẹ lên đôi môi anh đào còn dính hương rượu của cô. Đôi tay kiềm chặt vòng eo cô, dùng tốc độ mưa rền gió dữ thọc vào rút ra.

"A a -- đừng, đừng mà --" khoái cảm mãnh liệt xa lạ vượt qua cực hạn cô có thể thừa nhận, Dịch Dao thét chói tai, thân thể phiếm hồng căng chặt không ngừng run rẩy.

Hoa huyệt co rút làm Cầu Dịch Hành hít một hơi dài, thân thể hưởng thụ hương vị mất hồn. Lại nhìn thấy dáng vẻ thất thần yếu ớt của cô gái dưới thân, Cầu Dịch Hành gợi cảm cười khẽ, rút gối đầu ra, ép hai chân Dịch Dao lên ngực cô, tốc độ bên hông thay đổi, nhanh chóng đâm vào.

"Ưm -- a......"