Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 42: Nếm cái đầu anh (Lý Duật - Hơi H)




Lý Duật mở mắt ra, lông mày như kiếm nhìn rất cổ xưa. Ánh mắt càn rỡ nhìn từ trên xuống dưới, chậm rãi đánh giá cô gái trước mặt.

Cô gái có khuôn mặt thanh xuân tươi trẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bằng một bàn tay, lông mi tinh tế, đôi mắt hạnh có thần, chiếc mũi thanh tú, đôi môi anh đào nhỏ nhắn phấn nộn, rất thích hợp với ống kính, mái tóc dài ướt đẫm tùy ý vén ra sau đầu, hai sợi tóc cong cong nhẹ nhàng rơi lại bên sườn mặt, tăng thêm mấy phần gợi cảm.

Dáng người...... Lông mày Lý Duật nhướng lên một chút. Rất rõ ràng, cô gái này không chỉ dây khóa phía sau váy chưa kéo lên, mà bên trong cũng không mặc gì hết!

Đôi mắt đẹp hạ xuống, đôi chân trắng nõn trần tr/ụi của cô gái lọt vào trong tầm mắt hắn ——

"Tôi, tôi muốn......"

"Ưm a...... Chậm một chút, quá sâu...... Đàn Hoa......"

"Đủ, đủ rồi...... Ưm...... A a ——"

Tiếng kêu lẳng lơ của cô gái hỗn loạn vang lên trong đầu hắn, Lý Duật nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, bụng dưới bất ngờ mất khống chế co chặt lại, rượu trong người cũng nhân cơ hội làm loạn, quấy nhiễu làm thân thể khô nóng hơn. Cô gái này, không hề có ý muốn che giấu dáng vẻ d/âm đãng mê người của mình.

"Có việc gì sao?" Thấy Lý Duật không mở miệng, Dịch Dao đành phải nói trước.

Trái cổ hoạt động với biên độ rất nhỏ, Lý Duật suy nghĩ một lát, "Cô muốn gì?"

Dịch Dao khó hiểu, mày đẹp hơi nhíu lại.

"Đừng nói cô ở lại chỗ này chấp nhận để Đàn Hoa đè cô, không có chút ý đồ nào cả."

"......" Thật tình mà nói, Dịch Dao không thích lãng phí thời gian và nước miếng với những người không cần thiết, nếu đổi thành một người khác ở trước mặt, cô nhất định sẽ quay đầu bỏ đi, nhưng Lý Duật...... lại là đạo diễn của《 Nguyệt chi âm 》, là người sắp đem những câu chữ của 《 Nguyệt chi âm 》biến thành những thước phim chân thật.

"Đàn Hoa không để bất kỳ ai đến thăm Đàn Minh cả, tôi chỉ có thể chờ ở chỗ này mới có thể xác định được tình huống của Đàn Minh."

"Ha ha......"

"......"

Lý Duật gật gật đầu, "Lý do này rất sáng tạo nha, sao cô có thể nghĩ ra vậy? Tôi còn tưởng rằng cô sẽ nói "Bởi vì tôi hại Đàn Minh xảy ra tai nạn xe cộ, tôi chỉ muốn đền bù một chút gì đó"."

"......"

"Cô xem như thế này được không?", Lý Duật đứng lên đến gần Dịch Dao, cánh tay trái vươn tới kéo Dịch Dao đang lui về sau né tránh vào trong lòng, ngón tay phải chọt chọt vào hạt đậu đỏ nhô lên trước ngực cô, "Bây giờ tôi đang cô đơn, cần một bạn giường lẳng lơ xinh đẹp trẻ tuổi giống như cô, mà tình hình của Đàn Minh tôi cũng biết rất rõ, cô đi với tôi, mỗi ngày tôi đều nói cho cô biết tình hình của Đàn Minh, được không?"

Dịch Dao đột nhiên đẩy Lý Duật ra.

"Vì sao phải đẩy tôi ra, không phải cô nói cô chỉ vì muốn biết tình hình của Đàn Minh sao? Vậy sao cô có thể để Đàn Hoa làm, vì sao không muốn để tôi làm? Đàn Hoa đối với cô còn mang theo oán hận, chắc chắn trước giờ chưa từng ôn nhu dịu dàng giống hôm nay? Tôi thì khác, mỗi lần tôi sẽ làm cho chúng ta thực sự hưởng thụ lẫn nhau, làm cô mỗi ngày đều chờ mong......" Lý Duật hơi hơi cúi người, tiến lại gần dụ hoặc nói nhỏ bên tai Dịch Dao, "Tiểu h/uyệt bị tôi cắm, bị tôi thao cho cô vừa khóc lóc xin tha, vừa vểnh mông kêu còn muốn......"

"Phải vậy không?" Dịch Dao châm biếm nói, nghiêng đầu đón nhận biểu cảm tự tin ngạo mạn của hắn, "Hình như anh rất tự tin với em trai nhỏ của mình!"

Ánh mắt Lý Duật lạnh lùng, thân thể lại càng nhồn nhột hơn, "Cô có thể thử xem."

"...... Được nha." Dịch Dao đẩy Lý Duật ngã người trên sô pha, rất mạnh mẽ đẩy ngã hắn lên ghế sô pha, ánh mắt liếc qua bàn trà bên cạnh, lôi sợi dây sạc điện thoại dưới bàn trà ra.

"Tay."

"Làm gì?" Lý Duật cảnh giác nói.

Dịch Dao vừa quyến rũ vừa d/âm đãng liếc nhìn Lý Duật, "Tôi thích, sao, anh sợ à?"

Lý Duật khinh thường hừ một tiếng, đưa hai tay lên để cô trói mấy vòng.

Dịch Dao cởi hết quần áo trên người ra, để lộ bầu ngực yêu kiều căng mọng, sau đó từ từ cởi bỏ thắt lưng của Lý Duật, kéo quần xuống, kéo quần lót xuống......

C/ôn th/ịt của người đàn ông kiêu ngạo đứng thẳng, đôi mắt Dịch Dao nhíu lại một chút, sau đó cô liền nhìn thấy nụ cười tự hào của người đàn ông.

Kích cỡ c/ôn th/ịt của hắn đúng là vốn liếng đáng giá để hắn kiêu ngạo, vừa thô vừa to, khi ra vào trong cơ thể phụ nữ sẽ mang đến khoái cảm lớn hơn nữa.

"Nếm thử đi."

Nghe vậy, Dịch Dao vỗ về chơi đùa đồ vật nóng bỏng trong tay, đầu chậm rãi cúi xuống ——

Đột nhiên, tay trái của Dịch Dao nhanh chóng túm lấy nửa đoạn dây sạc còn lại, nhanh tay quấn mấy vòng lên c/ôn th/ịt đang dâng trào của Lý Duật, tay cũng không dám dùng sức nhiều quá, nhưng vẫn hung ác mà kéo cáp sạc một chút.

"Nếm cái đầu anh!"

"A!" Tiếng kêu đau đớn của người đàn ông vang lên trong nháy mắt.

Dịch Dao xoay người chạy như bay lên lầu không quay đầu lại.

Trốn vào phòng ngủ chính, dựa lưng vào cánh cửa, Dịch Dao nhìn Đàn Hoa đang ngủ say trên giường, trong lòng tự giễu.

Cô chưa bao giờ thích bạch liên hoa, cũng khinh thường những người chỉ biết khóc sướt mướt, im hơi lặng tiếng để mặc người ta ức hiếp, lấy cái mác "hiền lành" bị người khác ăn hiếp còn có thể dễ dàng tha thứ cho người đó!

Người nên sống ích kỷ một chút! Trừ một ít người đáng giá, những người khác sống chết như thế nào cô không nên để ở trong lòng! Có nhiều tâm tư và sức lực thì nên suy nghĩ làm như thế nào để mình sống được tốt hơn mới đúng!

Nhưng bây giờ cô đang làm gì vậy? Cô thật sự ở lại nơi này chỉ vì muốn biết tin tức của Đàn Minh thôi sao, thật sự không hề có ý muốn chuộc tội sao?

Đàn Minh là bạn của cô, là người cô để ý nhất, nhưng Đàn Hoa không phải! Cô cần gì phải để ý Đàn Hoa đang đau khổ, cần gì phải lấy thân thể đi trấn an sự tức giận của hắn!

Không! Cô không cần thứ hiền lành ngu xuẩn này! Hiền lành à! Cô chỉ đang trao đổi! Trao đổi đồng giá!

Tiếng bước chân nặng nề tức giận của người đàn ông nhanh chóng tới gần.

Dịch Dao đợi trong chốc lát, nhưng Lý Duật cũng không có hành vi ngu xuẩn như phá cửa.

"...... Ra đây." Giọng nói người đàn ông có vẻ rất bình tĩnh.

Bây giờ mà cô đi ra ngoài hả, cô đâu có ngu.

"Chọc giận tôi đối với cô không có gì tốt đâu."

"Có."

"...... Tốt chỗ nào?."

"Tôi vui."

Lý Duật cắn răng.

"Ở chỗ Đàn Hoa cô sẽ không có được thứ mình muốn đâu, bất kể là cái gì. Nhưng nếu cô đủ thông minh, đối với đề nghị của tôi cô nhất định sẽ có hứng thú."

"A...... Vậy anh nói trước thử xem, tôi muốn lấy được cái gì?"

"Tiền, so với tôi thì Đàn Hoa sẽ không tiêu tiền trên người phụ nữ đâu, nói tới tài nguyên trong giới giải trí, so với tôi Đàn Hoa còn ít hơn nhiều, tôi không nghĩ ra lý do nào để cô không chọn tôi mà lại chọn hắn."

Giọng điệu của Lý Duật làm Dịch Dao rất khó chịu, chỉ muốn làm giảm sự kiêu căng của hắn, mắt nhìn về phía giường lớn, "Nếu như tôi thích Đàn Hoa thì sao?"

Đáng chết! Quả nhiên là thế! Lý Duật tức giận mà nóng nảy! Đây là đều hắn lo lắng nhất! Tên Đàn Hoa này nhìn thì có vẻ thông minh, nhưng đối với tình cảm lại đơn giản trực tiếp làm người ta tức muốn lộn ruột!

Trước đây hắn chưa từng động lòng, là do mấy người phụ nữ vừa thấy Đàn Hoa đã giả bộ dịu dàng hiền thục, không ai có da mặt dày để chọc thủng lá chắn mỏng manh của Đàn Hoa!

Mà cô gái này! Trên giường lẳng lơ, dưới giường lại rất trầm tĩnh tự nhiên, mấy ngày này tuy rằng không đến mức làm Đàn Hoa để ý cô, nhưng cũng đã làm Đàn Hoa không có chừng mực, không biết nên đối xử như thế nào với cô! Chỉ cần cho cô một chút thời gian, chắc chắn cô có thể ăn hết Đàn Hoa! Cho dù Đàn Hoa biết rõ không nên thích người như cô, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện bị cô hấp dẫn!

Đàn Hoa chính là người như vậy! Trên phương diện tình cảm y như một sợi dây! Chấp nhận một người, sẽ quyết tâm trả giá tất cả! Đối với em trai cũng vậy, đối với hắn cũng thế, nên hắn tuyệt đối không thể để Đàn Hoa bị một nữ nhân không xứng đáng lừa gạt!

"Chắc Đàn Hoa không biết cô là nữ nhân của An Kinh Vĩ đúng không!"

"......" Sao Lý Duật lại biết? Dịch Dao hơi nghi ngờ. An Kinh Vĩ nói sao?

"Đàn Hoa có thói quen ở sạch, cho dù sau này hắn áy náy thương tiếc đối với cô, hắn cũng sẽ không cần cô đâu. Nhiều nhất thì hắn cũng chỉ bồi thường cho cô một ít tiền, nhưng tôi nghĩ, cô tốn nhiều công sức như vậy, chắc chắn không chỉ đơn giản là vì tiền đúng không?"

"......"

Thấy Dịch Dao vẫn không trả lời, Lý Duật chỉ có thể tung ra mồi câu lớn nhất, "Tôi có thể cho cô một vai diễn trong《 Nguyệt chi âm 》."

"Anh nói cái gì?" Vai diễn trong《 Nguyệt chi âm 》?!

Lý Duật bĩu môi, cô gái này nhìn thì như con thỏ nhưng không ngờ lại là một con chim ưng, nhìn bên ngoài, ai có thể tưởng tượng được cô gái này lại có tâm tư và lòng dạ như thế.

An Kinh Vĩ đã hứa sẽ không can thiệp vào việc tuyển chọn của hắn, cô gái này chắc là không đạt được mục đích ở chỗ An Kinh Vĩ, lúc đi thử vai lại gặp được Đàn Hoa, cho nên mới từ chỗ Đàn Minh tiếp cận Đàn Hoa.

Cho nên "tình nguyện" ở lại nơi này, "tình nguyện" để Đàn Hoa chà đạp, chờ đến khi Đàn Minh tỉnh, đối mặt với cô Đàn Hoa chắc chắn sẽ nảy sinh sự áy náy, do đó đền bù cho cô, đến lúc đó không phải cô muốn cái gì, Đàn Hoa sẽ cho cái nấy sao?

Sao hắn có thể để cô thực hiện được ý đồ chứ!

"Rời khỏi Đàn Hoa, ngày mai cô tới Nguyên Thái tìm tôi, tôi sẽ chuẩn bị tốt hợp đồng chờ cô."

"...... Tôi tự thấy mình không có mị lực lớn như vậy đâu, sao có thể làm cho Lý Khinh Nam nổi tiếng cảm thấy hứng thú chứ? Chuyện có khác thường tức là vì yêu. Anh thì sao, anh lại có ý đồ gì thế?"

"Ha ha...... Tôi còn tưởng rằng tất cả mọi người đều biết chứ —— tôi không có ý đồ gì cả, tôi chỉ thích giành phụ nữ của Đàn Hoa thôi. Những thứ khác, đối với cô, tôi cũng cảm thấy khá hứng thú, An Kinh Vĩ vừa mới bị cha hắn thu hồi quyền lực, bị bắt đính hôn, cô ở sau lưng liền tìm đường khác cho mình, tôi thật sự rất thích cô ở điểm này. Tôi thích nữ nhân thông minh, thức thời, thuận theo thời thế."

Dịch Dao nghĩ nghĩ —— hình như cô không hề dính một điểm nào thì phải, não hắn dao động lớn thật đó.

"Cô suy nghĩ một chút đi, nhưng tôi tin tưởng, ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau."

Mười phút sau, Dịch Dao mở cửa phòng ra, ngoài cửa lặng im, phía sau bỗng dưng vang lên tiếng chuông di động, di động của Đàn Hoa.

Liếc mắt nhìn Đàn Hoa đang hôn mê, Dịch Dao lấy điện thoại trong túi quần của hắn ra, mắt lập tức bị họ tên người gọi trên màn hình thu hút ——

Bệnh viện Hòa X! Là bệnh viện tư nhân Đàn Minh đang nằm!

"Alo, xin chào!"

"...... Cô là? Đàn Hoa đâu?"

"Đàn Hoa hắn...... uống say, là tình hình của Đàn Minh có chuyển biến hả?"

"Ưm, Đàn Minh vừa mới tỉnh, đang làm kiểm tra, những thứ khác đều khỏe, chỉ là......"