Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 26: Giao lưu bằng cách khác (An Kinh Vĩ - H)




Tối, 9 giờ 50 phút.

Đợi nửa tiếng không thấy bóng dáng An Kinh Vĩ đâu, Dịch Dao tắt notebook đi tắm rửa, bật máy sấy sấy khô mái tóc ướt đẫm.

Tiếng máy sấy "ù ù" vang lên bên tai, hình như cô nhớ tới gì đó, cười cười, tắt máy sấy.

Bởi vì lúc cha cô sáng tác yêu cầu phải yên tĩnh tuyệt đối, cho nên khi còn nhỏ, chỉ cần nhìn thấy cửa phòng cha đóng chặt, kẹt cửa lộ ra ánh đèn, cô làm gì cũng phải cố gắng hết sức để không phát ra tiếng, xem TV tắt tiếng, khi ăn cơm tuyệt đối không để chén đũa va chạm nhau, khi tắm rửa phải dùng chậu hứng nước nhẹ nhàng, từ từ chậm rãi dùng khăn lông chà người.

Cho đến khi cha mất, mỗi ngày cô từ từ tăng dần tiếng động trong phòng lên từng chút một để gia tăng cảm giác tồn tại của chính mình, lần đầu tiên dùng máy sấy thậm chí cô còn bị âm thanh nó phát ra làm hoảng sợ.

"A......"

"Cười cái gì vậy?" Tiếng nói lạnh lùng của An Kinh Vĩ đột ngột vang lên.

Dịch Dao quay đầu nhìn người đàn ông vừa cởi đồ vừa đi về phía cô, lấy khăn lông nhẹ nhàng lau mái tóc ướt, "Tôi đang cười, tôi lại có mị lực như vậy, được An tiên sinh đẹp trai thông minh tài trí để ý."

"......" Dịch Dao sau khi tắm xong đôi mắt ướt át, làn da trắng nõn sáng như ngọc. An Kinh Vĩ đến gần, cúi đầu ngửi ngửi mùi hương thanh thuần thoải mái trên mái tóc của cô, cánh tay dài duỗi ra, ôm cô vào phòng tắm một lần nữa.

Trong bồn tắm hình tròn nước ngập vừa phải, còn có một ít tiếng vang do bọt khí dưới đáy bồn thoát ra.

An Kinh Vĩ duỗi hai tay nhắm mắt ngồi dựa vào bồn tắm, hưởng thụ cô gái trước người ngoan ngoãn phục vụ hắn.

Dịch Dao ngồi quỳ ở giữa hai chân của An Kinh Vĩ, cố gắng giải phóng thể xác và tinh thần của chính mình. Cô không nghĩ gì hết thì sẽ không cảm thấy thẹn thùng, sẽ không thấy khổ sở, sẽ không muốn bỏ hết tất cả để trốn chạy, thoát khỏi người đàn ông ác ma này!

Tên ác ma này...... không chỉ có tài phú và địa vị mà người thường cả đời cũng không thể đạt được, còn có bề ngoài tuấn mỹ mê hoặc lòng người, thân thể cường tráng, lồng ngực cứng rắn, cơ bụng không có chút mỡ thừa, chân dài như tác phẩm nghệ thuật, người đàn ông như vậy, nói hắn dùng thủ đoạn hèn hạ làm người ta khinh thường để đoạt phụ nữ, ai tin?

"Phía dưới." Người đàn ông lời ít ý nhiều ra lệnh.

Khuôn mặt nhỏ dưới nhiệt độ nóng bức mà đỏ bừng ướt át, Dịch Dao khẽ cắn môi, do dự xoa nắn mãnh thú bừng bừng phấn chấn dưới thân.

Độ nóng bỏng còn hơn cả nước ấm làm cô giật mình đột nhiên rút tay về, lén ngước mắt lại thấy hắn không kiên nhẫn hé nửa đôi mắt đen liếc nhìn cô.

Dịch Dao chịu đựng trái tim đập nhanh hơn, hai tay cầm lấy mãnh thú thô cứng di chuyển lên xuống, không dám dùng sức cũng không dám buông tay......

Xúc cảm gãi không đúng chỗ ngứa làm An Kinh Vĩ lửa nóng bừng lên, tay nhéo cằm cô, "Tay không nói được, dùng miệng đi."

Dịch Dao trợn đôi mắt đẹp lên, nhưng một lát sau đã cưỡng ép mình bình tĩnh lại.

"Sao? Chưa người đàn ông nào dạy em hết à?" Giọng điệu châm chọc.

Dịch Dao bĩu môi cười cười, hít sâu một hơi hoàn toàn ngồi vào trong bồn tắm đầy nước, mở cái miệng nhỏ ra ngậm lấy c/ôn th/ịt to lớn của hắn, gian nan phun ra nuốt vào.

An Kinh Vĩ hít một hơi thật sâu, phần eo căng chặt, hàm răng của cô thỉnh thoảng đụng tới chỗ mẫn cảm của dục vọng mang đến kích thích đau đớn, nhưng nhiều hơn lại là khoái cảm ấm áp được bao vây liếm mút, đặc biệt khi đầu lưỡi mềm mại của cô đè ép bảo bối của hắn, hương vị sảng khoái kích thích kia làm hắn không nhịn được thở dài thành tiếng.

"Ư —— khụ khụ khụ......" Sau một phút đồng hồ cố hết sức, Dịch Dao sặc nước đứng dậy.

Trong nước gợn sóng xôn xao, An Kinh Vĩ dễ dàng vớt Dịch Dao đang ho khan lên, không thèm để ý đến người cô ướt sũng mà ném cô lên giường lớn.

"Tiếp tục."

Nhìn cô không nói một lời cúi người xuống giữa hai chân hắn, miệng nhỏ đỏ tươi không ngừng cọ xát dục vọng đỏ tím của hắn, chỗ bị cô ngậm lấy vừa thoải mái vừa sảng khoái, cô bị cô nắm lại quá hư không, chỉ muốn cắm toàn bộ vào cái miệng ấm áp ẩm ướt tận tình thọc vào rút ra.

"Xoay người." A, đây là lần đầu tiên hắn nóng nảy như vậy với nữ nhân.

Xoay người? Hắn, hắn muốn làm sao?

Đừng, đừng nghĩ! Hắn kêu cô làm gì, cô sẽ làm cái đó!

Đối với người đàn ông như vậy, ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp của hắn, hắn sẽ nhanh chán; còn phản kháng, khiêu khích, chỉ có thể kích thích hứng thú ác độc đùa bỡn cô hơn mà thôi!

Nhẫn nhịn.

Xoay người, hai chân quỳ gối hai bên người hắn, đem chỗ riêng tư nhất của mình, không hề che giấu lộ ra trước mặt hắn.

"......" Bàn tay lớn của người đàn ông nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa kiều mông của cô, thảnh thơi mà bóp nắn.

Trên mông tê nhột nhẹ nhàng làm cô vô thức vặn eo, động tác ở miệng cũng chậm lại.

"A ——" móng tay cứng rắn đột nhiên từ kẽ mông trượt xuống một đường, hậu h/uyệt theo phản xạ run rẩy một chút, cánh hoa giật mình càng khép chặt hơn, bảo vệ đường đi ở giữa.

"Chuyên tâm một chút." Người đàn ông nhàn nhã mở miệng.