Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 2: Đánh Bậy Đánh Bạ




"Dao Dao, cậu suy nghĩ kỹ chưa?" Mạnh Ni Na hỏi lại lần nữa.

Tuy rằng từ khi 18 tuổi cô đã được người ta bao dưỡng, nhưng cô biết rất rõ, con đường mình đi rất dơ bẩn. Dịch Dao là một cô gái tốt, lại còn là một trong hai người bạn tốt nhất của cô, cô không hy vọng Dịch Dao đi nhầm đường.

"Nina."

Nhìn dáng vẻ xinh đẹp của Dịch Dao sau khi trang điểm tỉ mỉ, Nina biết nói gì cũng vô dụng. Chuyện Dịch Dao đã quyết định, ai cũng không thay đổi được.

"Vậy được rồi, cậu đi theo mình. Lần trước mình đã nói với cậu rồi, mỗi tháng hội sở tư nhân này sẽ tổ chức một buổi tiệc. Mấy người đàn ông tham gia tiệc đều là khách mời của chủ nhân bữa tiệc, đương nhiên cũng có thể dẫn theo bạn bè nữa. Mà nhóm khách nữ..." Mạnh Ni Na dừng bước, nghiêng đầu nhìn Dịch Dao mặc một bộ váy màu rượu đỏ hở ngực bó sát người.

Dịch Dao như vậy rất mê người, đặc biệt trên người cô còn mang theo hương vị sạch sẽ.

Mạnh Ni Na giơ tay kéo kéo vạt áo trước ngực Dịch Dao lên, tiếp tục nói, "... Mà nhóm khách nữ, chính là vật phẩm để lựa chọn. Chủ nhân bữa tiệc lần này là thương nhân kinh doanh rạp chiếu phim. Người hắn mời tới, chắc là có ích đối với cậu."

"Nina, cảm ơn cậu."

"Cảm ơn mình? Nếu để Tiểu Ngải biết, chỉ sợ sẽ giết mình mất."

Nhìn Mạnh Ni Na bối rối, Dịch Dao ra vẻ thoải mái cười cười, hất mái tóc xoăn dài, "Đừng bi quan như vậy. Nói không chừng mình đánh bậy đánh bạ mà tìm được một cao phú soái, phát triển tình yêu đích thực giữa cô bé lọ lem và hoàng tử đó."

Mạnh Ni Na dở khóc dở cười, ghét bỏ liếc mắt nhìn Dịch Dao một cái, "Tình yêu đích thực? Cậu đang diễn phim thần tượng cẩu huyết hả? Có, đương nhiên là có, nhưng mà cao phú soái, sẽ không để ý tới loại gái làng chơi."

Gái làng chơi.

Đi theo phía sau Mạnh Ni Na đến đại sảnh ánh đèn lộng lẫy, nhìn một đám cả trai lẫn gái ăn mặc xinh đẹp, Dịch Dao nắm chặt tay phải, kiềm chế đôi tay đang run rẩy, nhưng mặc dù đã dùng sức cũng không có cách nào kiềm chế sự run rẩy từ tận đáy lòng.

Gái làng chơi-- là danh hiệu được dán lên người cô từ đây!



Ngày 20 tháng 10, nhiệt độ không khí hơi thấp, trong phòng khách sạn tối đen.

Đau......

Tỉnh lại từ cảnh trong mơ, Dịch Dao chỉ cảm thấy cả người đau nhức, đầu đau muốn nứt ra. Nơi riêng tư lại càng đau đớn hơn, làm cô nhíu chặt mày, đè nén cảm giác không khỏe.

Sao lại thế này? Cô bị gì vậy?

Người bên cạnh đột nhiên cử động. Cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị một cánh tay dài ôm lấy, bị một người đàn ông cao lớn trần trụi đè dưới người.

"Từ từ --" Hắn là ai? Hắn...... "A --"

Vật cứng nóng bỏng to lớn như bàn ủi đâm vào nơi riêng tư bí ẩn mềm mại của cô. Đau đớn làm cả người cô căng chặt. Bộ ngực tuyết trắng dựng thẳng, người đàn ông cúi đầu tinh tế gặm cắn đầu nhũ đang run rẩy.

"A a --" Người đàn ông cắm vào rút ra từ chậm đến nhanh. Cảm giác bị xỏ xuyên quá khủng bố, đau đớn rõ ràng làm cô không thốt nên lời, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ vỡ vụn theo từng động tác xâm nhập của hắn.

Cô...... cô đã tự bán mình rồi sao?

"Huhu...... Nhẹ, nhẹ một chút, đau......" Tiếng khóc cầu xin non nớt uyển chuyển động lòng người.

Người đàn ông dừng lại, buông tha cho đầu nhũ trong miệng. Đôi mắt sắc bén trong bóng đêm nhìn chằm chằm cô gái dưới thân một hồi lâu, mới cúi người hôn lên cổ cô. Bàn tay to còn lại đi đến chỗ kết hợp của hai người, ngón cái thô dài nặng nề ấn lên hoa hạch của cô, xoay tròn nghiền nát.

Cả người Dịch Dao không kiềm được mà run lên, trong bụng nổi lên cảm giác xa lạ, "Ưm......"

Cùng với động tác của ngón tay, người đàn ông bắt đầu ra vào kiều huyệt yếu ớt của cô một lần nữa. Cảm giác được tiểu huyệt chật hẹp càng ngày càng ướt át, càng ngày càng quen với sự xâm chiếm của hắn, rốt cuộc hắn cũng buông tay, lấy một cái áo mưa trên tủ đầu giường xé mở ra tròng lên, đem hai chân của cô gái dưới thân mở rộng ra, lại lần nữa xỏ xuyên xâm nhập, mạnh mẽ thọc vào rút ra.

"A a -- a a......"