Dịch Dao.
Cầu Dịch Hành thu hồi ánh mắt, đóng tài liệu trong tay lại, vẫy tay để mấy người nam nữ mặc tây trang mang giày da đứng nghiêm trang bên cạnh lui ra.
Ánh nắng mặt trời rực rỡ vào buổi trưa được lọc bởi một lớp kính đặc biệt, xúc cảm dịu dàng mềm mại, chiếu lên chiếc áo sơ mi trắng như lụa của hắn, giống như được mạ lên một lớp huỳnh quang mỏng.
Không hề nghi ngờ gì, hắn thích cô gái Dịch Dao này.
Cho dù có bao nhiêu phẩm chất xuất sắc nhìn ra toàn thế giới, cũng không phải là khan hiếm, độc nhất vô nhị, sự khan hiếm của cô nằm ở chỗ —— Hắn thích cô.
Cầu Dịch Hành cười khẽ. Lần đầu tiên cảm nhận những thứ không có logic như vậy cũng rất thú vị.
Bởi vì sự thú vị khó có được này, hắn cũng không sốt ruột bắt cô làm tù binh. Hắn thích dáng vẻ tự nhiên thoải mái nhẹ nhàng của cô ở trước mặt hắn, thích cô thỉnh thoảng toát ra vẻ ngại ngùng nữ tính vì hắn.
Bạn của cô nói hắn "thích" quá mức lý trí, hắn đã suy nghĩ về vấn đề này, không thể không nói, chuyện "không lý trí", với hắn mà nói có chút khó.
Cửa phòng họp đóng lại, Dịch Dao hỏi nhân viên phục vụ mới biết túi xách đã được đưa cho An Kinh Vĩ, đành phải trở về.
Đi ngang qua hành lang trống không trên đường về, liếc mắt nhìn thấy dưới lầu đã không còn một bóng người, Dịch Dao lại dừng bước lần nữa.
Nhớ lại những lần ở chung ngắn ngủi nhưng tràn đầy kích thích cùng Cầu Dịch Hành, Dịch Dao lắc đầu cười khẽ.
"Suy nghĩ cái gì vậy?"
Một giọng nói như xuyên thấu từ trong trí nhớ đột nhiên vang lên bên tai cô, Dịch Dao giật mình vội vàng lui lại hai bước, ngẩng đầu nhìn người đàn ông trong bộ quần áo giản dị nhưng lại vô cùng lịch lãm.
Tại sao mấy tên đàn ông này lại thích đột nhiên xuất hiện trong yên lặng không một tiếng động vậy? Cô nghi ngờ mình bị rối loạn nhịp tim luôn rồi.
"Sao "ngài" lại ở chỗ này?"
Nụ cười ưu nhã của Cầu Dịch Hành nhạt cứng đờ trong chớp mắt.
Có vẻ như kết luận vừa rồi của hắn quá vội vàng.
" "Ngài"? Anh cho rằng giữa chúng ta, không đến mức phải sử dụng xưng hô xa lạ như vậy chứ."
Dịch Dao im lặng tiếp tục giữ khoảng cách, "Thật ra, chúng ta cũng không quá thân quen với nhau mà."
"......" Cầu Dịch Hành im lặng một lát, "Nữ nhân hay thay đổi này, em làm lòng anh tổn thương như vậy, anh sợ anh khó tiếp tục ga lăng được nữa."
Dịch Dao kinh ngạc nhìn Cầu Dịch Hành, đôi mắt của người đàn ông sáng ngời, ánh mắt chăm chú nhưng không hề áp bức. "Tổng giám đốc Cầu ——"
Cầu Dịch Hành liền bước tới, bóp cằm rồi cúi xuống hôn cô.
Là do hắn sơ suất! Hắn cho rằng qua một tuần ngày đêm ở chung, cho dù cô không hoàn toàn động lòng với hắn, cũng phải để lại ký ức không thể xóa nhòa. Hắn có đủ kiên nhẫn để từ từ thực hiện, tận hưởng quá trình ăn mòn cô. Nhưng nữ nhân này...... Một ngày không gặp, là có thể coi như bọn họ chưa từng quen biết!
Dịch Dao sửng sốt một chút rồi nhanh chóng tránh ra, mu bàn tay dùng sức chà lau cánh môi.
Đôi mắt của người đàn ông mạnh mẽ co rút lại, cảm xúc xa lạ mãnh liệt bùng lên từ tận đáy lòng.
Dịch Dao tự biết phản ứng của mình có hơi xúc phạm hắn. Tâm trạng của cô không ổn định lắm, nhưng tính tình kiên định buộc cô nhất định phải khiến mình bình tĩnh lại, nhìn thẳng vào đóa hoa lạnh lùng trước mặt.
"Cầu Dịch Hành!"
Lần đầu tiên trong đời Cầu Dịch Hành xúc động thở dài một tiếng. Rõ ràng mới vừa bị cô chọc cho tức giận, nhưng vừa nghe cô gọi tên mình, thể xác và tinh thần theo phản xạ liền đè nén mọi cảm xúc tiêu cực, chờ nghe mấy lời tiếp theo của cô.
"Thực xin lỗi, tôi đã lựa chọn. Thực xin lỗi, không có cách nào để đáp lại "hứng thú" của "ngài" đối với tôi."
""Lựa chọn" như thế nào?"
Ánh mắt Dịch Dao rời khỏi người Cầu Dịch Hành, nhìn về bóng người phía sau với khuôn mặt u ám đang đi về phía họ.
"Tôi rất tham lam, khi đã nếm trải qua tư vị của tình yêu, "hứng thú" không thỏa mãn được tôi."
Nhìn Cầu Dịch Hành một lần cuối cùng, Dịch Dao cúi đầu chào, mỉm cười đón nhận lựa chọn của cô.
Nhìn đôi môi đang mím chặt cùng với dáng vẻ bực bội của An Kinh Vĩ, Dịch Dao không nhịn được cười.
Tại sao trước đây cô lại cảm thấy dáng vẻ tức giận của An Kinh Vĩ lại rất đáng ghét và đáng sợ chứ? Rõ ràng đáng yêu như vậy mà! Đặc biệt là hắn còn đang xách theo chiếc túi xách màu hồng của cô.
Dịch Dao tặng hắn một nụ hôn chào hỏi, kéo cánh tay An Kinh Vĩ đi lướt qua Cầu Dịch Hành, hai người đàn ông đẹp trai xuất sắc ăn ý không thèm giả tạo chào hỏi, khi ánh mắt giao nhau, liền xảy ra một trận chém giết.
"Anh nói chuyện xong nhanh vậy?" Trở lại phòng, Dịch Dao nhận túi xách, lấy di động ra, sau khi nhìn thấy nội dung tin nhắn của Tiểu Sách gửi đến, xoay người, đôi mắt nhìn về phía An Kinh Vĩ dịu dàng hơn vài phần. Cuối cùng An Kinh Vĩ cũng không chịu đựng nổi nữa, nhíu mày, vòng tay qua eo cô, hôn thật sâu.
Ngọn lửa chưa được dập tắt khi bị trêu chọc càng bùng cháy dữ dội hơn, Dịch Dao cởi thắt lưng của An Kinh Vĩ, kéo khóa quần jean xuống, thả côn thịt đã cương cứng của hắn ra rồi nhẹ nhàng vuốt ve, dùng ngón tay làm quen với hình dáng, góc cạnh của nó. Quy đầu bóng loáng với xúc cảm tinh tế lành lạnh, kích cỡ to lớn đến kinh người, khi chạm vào bên ngoài thì mềm mại, bên trong lại cứng rắn. Rõ ràng là thịt mềm, nhưng khi cắm vào trong thân thể cô lại giống như một cây gậy sắt bị nung đỏ, đâm sâu đến chết.
Cô dùng lòng bàn tay xoa xoa lỗ nhỏ ở đầu côn thịt, hơi dính chất lỏng trong suốt, bôi nó lên đầu nấm hình tròn, toàn bộ côn thịt đều run lên.
Người đàn ông rên rỉ một tiếng, Dịch Dao nhân cơ hội rời khỏi đôi môi của hắn, cúi đầu nhìn xuống khung cảnh quanh eo hắn.
"Em và Cầu Dịch Hành đã nói gì vậy?"
A? Dịch Dao ngước mắt, một tay đẩy hắn vào vách tường, bàn tay nắm côn thịt hơi hơi dùng sức, "Anh có chắc muốn nhắc đến người đàn ông khác ngay lúc này không?"
"Ừm ——" người đàn ông nhíu mày cắn răng, mười ngón tay mở ra chống lên vách tường, eo mông lại đẩy đến bàn tay nhỏ khiến cho hắn thống khổ.
Người đàn ông luôn mạnh mẽ thô bạo lúc này lại ngoan ngoãn để cô chà đạp, từ đuôi lông mày đến đầu ngón tay đều gợi cảm khiến cô khát khô cả cổ họng.
Cuối cùng Dịch Dao cũng cởi chiếc quần jean màu đen cùng với chiếc quần lót tam giác màu xanh đen dưới thân hắn xuống, cô cúi thấp người xuống, đôi môi đỏ khẽ mở ngậm lấy c/ôn th/ịt trước mặt, vừa liếm mút vừa dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp.
Đầu lưỡi mềm mại ướt át xoay tròn nghiền trên lỗ chuông phun nước, cái miệng nhỏ liếm mút phun ra nuốt vào khi nặng khi nhẹ, một tay lắc lư vuốt ve thân gậy, tay còn lại thì đùa giỡn khắp nơi giữa hai chân.
Một lát thì xoa bóp tinh hoàn no đủ yếu ớt, một lát thì dùng ngón tay cọ xát kẽ mông, một lát thì lại nhẹ nhàng vuốt ve mông thịt căng chặt.
Khi cô to gan muốn dùng đầu ngón tay đâm vào giữa mông hắn, An Kinh Vĩ khàn giọng nói, "Em thật sự muốn chết trên giường của anh mà."
Giọng nói từ tính tràn ngập tình dục cùng sự kìm nén giống như dòng suối nóng hoàn toàn rửa sạch cơ thể cô từ trong ra ngoài, Dịch Dao nhả c/ôn th/ịt ra, hôn mạnh lên quy đầu, ngẩng đầu ngước mắt lên, "Em tình nguyện."