Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 198: Thiếu nữ ngây thơ (An Kinh Vĩ - H) Wasula




Trong phòng họp, An Kinh Vĩ và Dịch Dao ngay từ đầu đã ngồi cạnh nhau. Khuôn mặt An Kinh Vĩ u ám ngồi nghiêng một bên, đôi chân dài cực kỳ chiếm hữu đặt lên hai đầu gối của Dịch Dao, biến chiếc ghế văn phòng bình thường thành ghế dài lười biếng.

Ngoại trừ Trịnh Tân Mão đang lắp bắp báo cáo, năm người còn lại ngồi bên cạnh bàn hội nghị mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, ở trong lòng chửi thầm Trịnh Tân Mão.

Cuối tuần mà còn phải đi họp đột xuất, thì không chỉ người ngồi trên ghế chủ tịch bất mãn đâu!

Trịnh Tân Mão báo cáo mà trong lòng cũng thắt lại, thấy An thiếu gia nhíu chặt mày, sức mạnh não bộ đột nhiên bùng nổ, dùng một câu khái quát hết nội dung ba phần, kết thúc bằng vận tốc ánh sáng.

An Kinh Vĩ trầm mặc lật xem hợp đồng trong tay, nhìn về phía người đàn ông trung niên mang kính đen, dáng vẻ rất giống một tên cướp ở bên tay phải —— Phương Minh, một trong những luật sư nổi tiếng với giá trị con người rất cao ở trong nước, có biệt danh là luật sư lưu manh, từ khi làm việc đến nay chỉ thua một người, nhưng về sau người đó cũng bị hắn ta kéo về làm đồng đội.

Phương Minh gật gật đầu, ý bảo hắn ta đã xem qua hợp đồng, An Kinh Vĩ xem xét mấy điều khoản quan trọng một chút, liền ký tên.

Dự án Ảnh Đô đang trong quá trình phát triển, mọi vấn đề tài chính đều có khả năng gây ra hiệu ứng domino, gần đây bởi vì chiến tranh thương mại quốc tế, dòng tiền mặt của một số đối tác cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều, thái độ bên phía ngân hàng cũng rất mập mờ.

"Chủ tịch Lưu Hành hai giờ chiều có đến đây, nói rằng muốn gặp anh." Trịnh Tân Mão nhỏ giọng nói.

"Biết rồi. Tan họp."

Mấy người ăn ý mỉm cười, đứng dậy rời đi, vừa ra đến cửa, Phương Minh dường như nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại nhìn về phía Dịch Dao.

"Cô Dịch?"

"Dạ?" Dịch Dao vẫn đang ngẩn ngơ lên tiếng trả lời, khuôn mặt nhỏ sạch sẽ giống như thiếu nữ ngây thơ không biết gì về thế giới này.

Thật đúng là.

Phương Minh và mấy người khác liếc mắt nhìn nhau.

Bọn họ biết An Kinh Vĩ luôn muốn thoát khỏi sự khống chế của An Lục Thiên, cách đây không lâu hai công ty bên ngoài đổi tên cũng nằm trong dự kiến, nhưng cái tên "An Dịch" này, bọn họ cũng đã từng tám chuyện xem có phải là bởi vì nữ nhân hay không.

Hôm nay An Kinh Vĩ lại đưa một cô bé xa lạ đến phòng họp chuyên dụng tư nhân của bọn họ, từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi cơ thể cô gái trẻ tuổi đó, rất giống một thằng nhóc mới vừa khai trai, mức độ mê luyến như thế này khiến bọn họ cảm thấy rất thú vị.

Mặc dù cô gái này mặc trang phục công sở, nhưng dáng vẻ nhỏ nhắn ngốc nghếch này — chắc không phải còn vị thành niên chứ?

Cầm thú.

Mấy người lắc đầu, sự trêu chọc trong đáy mắt không cần nói cũng biết.

Dịch Dao từ từ hoàn hồn, còn chưa rõ ánh mắt của mấy người đàn ông trước khi rời đi có ý gì, thân thể đã bị An Kinh Vĩ thoải mái bế lên bàn hội nghị.

An Kinh Vĩ hôn lên khuôn mặt cô một cái, hai tay nóng nảy cởi bỏ bộ đồ công sở của cô.

"Đừng kéo!" Dịch Dao nhanh chóng nắm lấy cổ áo sơ mi, phòng ngừa mấy cúc áo bị hắn kéo hư.

Ngồi ở trên bàn hội nghị, đá bay đôi giày cao gót khiến chân đau nhức, nhấc đôi chân mang tất đá An Kinh Vĩ lui lại một bước, nhìn đôi mắt ngày càng u ám của hắn, lần lượt cởi bỏ từng nút áo sơ mi, kéo chiếc váy tây trang ôm sát mông, chỉ chừa lại bộ đồ lót ren màu hồng phấn cùng với chiếc quần tất màu da trong suốt.

Dịch Dao giơ tay tháo dây buộc tóc xuống, mái tóc dài gợn sóng, mềm mại xõa tung, đôi tay cô chống lên mặt bàn, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhướng lên, mũi chân trái trượt dọc theo đường nhân ngư giữa bụng đến tận khóa thắt lưng của người đàn ông, mũi chân phải càng giơ lên cao, đặt lên chiếc cằm góc cạnh của người đàn ông.

Gương mặt trang điểm nhạt không còn chút ngây thơ ngốc nghếch, thay vào đó chính là nét quyến rũ kinh người, khuôn mặt xinh đẹp vốn đã nổi bật bây giờ lại lộ ra vẻ gợi cảm tận xương tủy khiến dục vọng của đàn ông tuôn trào, như một yêu tinh mị hoặc hút cạn nguyên dương của đàn ông vẫn thấy không đủ!

Giữa hai chân của người đàn ông nhanh chóng sưng to phồng lên, đôi mắt tàn nhẫn nhuốm màu dục vọng như một thanh kiếm rực lửa.

"Đến đây."

Một tiếng nhẹ gọi, người đàn ông liền như mãnh thú lao tới, nắm lấy mắt cá chân tách hai chân cô ra, cơ thể rắn chắc sải bước tới gần thân thể gợi cảm của cô, kéo khóa thả côn thịt đang trướng căng ra, cách một lớp tất chân lột chiếc quần lót giữa hai chân của cô, côn thịt trực tiếp đâm vào tất chân co dãn.

"A ——"

Lúc trước ở khách sạn đã thao một nửa, tiểu h/uyệt vẫn còn lưu lại chút ẩm ướt, nhưng không ngờ người đàn ông lại cắm đến tận cùng qua một lớp tất chân! Tất chân thô ráp bị côn thịt cọ xát dã man vào thịt mềm, kích thích xa lạ to lớn tra tấn hoa huyệt non nớt đến tê dại.

"Không cần! Vĩ......" Bàn tay nhỏ bất lực đẩy eo người đàn ông.

Da đầu Dịch Dao tê dại, cả người giống như bị kim châm, thịt mềm mẫn cảm ngay chỗ kết hợp bị tất chân cọ xát dưới lực đẩy mãnh liệt của người đàn ông, đâm vào hoa huyệt mẫn cảm không chút thương tiếc, vừa nhanh vừa mạnh, như muốn thao hư cô trong thời gian ngắn nhất.

An Kinh Vĩ kéo áo lót của cô xuống, đẩy cô nằm lên mặt bàn, bàn tay tùy ý xoa nắn nhũ thịt, cây gậy thô nóng dưới thân đè cặp mông đẫy đà vào mặt bàn đâm thật mạnh.

"A......" Tiểu h/uyệt điên cuồng co rút, d/âm dịch làm tất chân ướt đẫm, thân thể yêu kiều run rẩy, "Nhẹ, nhẹ một chút... A a......"

Đôi mắt An Kinh Vĩ đỏ bừng, giả vờ mắt điếc tai ngơ đối với sự cầu xin của Dịch Dao, cúi người gặm cắn vành tai hồng hào của cô, thở gấp trầm giọng nói, "Em biết anh đối với em không hề có sức chống cự, còn dám trêu chọc anh như vậy, muốn chết à?"

Vừa nói, động tác thọc vào rút ra càng kịch liệt hơn, chỉ cần nghe tiếng động cũng biết kiều huyệt của nữ nhân đang phải chịu đựng sức lực tàn nhẫn như thế nào.

Tiếng rên rỉ lẳng lơ càng ngày càng lớn, thật sự giống như sắp chết. "Vậy, vậy anh, ưm...... Không thích sao?"

"Thích muốn chết!"

Hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, dùng hai tay kiềm chế cặp chân của cô, côn thịt chịu đựng đến cực hạn phóng túng ra vào trong hoa huyệt ướt át nhạy cảm của cô, giải phóng dục vọng vô tận đối với cô, đâm vào lúc mạnh lúc nhẹ, khiến hoa tâm non nớt trong tiểu huyệt vừa tê dại vừa chua xót.

Một lát sau, Dịch Dao liền kêu rên run rẩy, hoa huyệt và âm đế cao trào không thể chịu đựng được sự cọ xát của tất chân, khiến cô phải ôm lấy cơ thể cường tráng của người đàn ông, eo nhỏ vặn vẹo không ngừng.

"Vĩ......" Giọng nói giống như đang khóc, "Đau......"

An Kinh Vĩ cuối cùng cũng chậm lại, xé rách tất chân, côn thịt thô cứng không chút lưu tình lại chen vào d/âm huyệt đang co chặt, mạnh mẽ di chuyển. Quy đầu to lớn khiến người ta sợ hãi tàn nhẫn đè ép từng lớp thịt mềm, d/âm dịch tràn lan, hành lang chật hẹp được khai phá hoàn toàn, để thân thể của cô ghi nhớ hình dáng, hương vị côn thịt của hắn!

"Ưm ——" cao trào hầu như không dừng lại, hết đợt này đến đợt khác cọ rửa sự tỉnh táo của cô đến trống rỗng, côn thịt nóng như lửa dùng sức quấy phá hoa huyệt, qua lại ngược đãi từng điểm nhạy cảm, nghiền những điểm mẫn cảm chết người, thân thể bị dục vọng đốt cháy mà sung sướng từ trong ra ngoài, khoái cảm mãnh liệt cùng với sự chiếm hữu mạnh mẽ của người đàn ông khiến thể xác và tinh thần của cô rất thỏa mãn.

Đúng, cô thích. Cô thích hắn vì cô mà điên cuồng xúc động, thích hắn thô bạo thao cô, đặc biệt là dáng vẻ khi hắn điên cuồng còn cố gắng kiềm chế, khiến máu trong người cô sôi trào!

Dịch Dao chủ động đón nhận những cú thọc vào rút ra của hắn, chìm đắm trong tình ái, hiểu rõ suy nghĩ trong lòng, chỉ đơn thuần là vui sướng!

Có lẽ bởi vì họp đột xuất buổi chiều làm An Kinh Vĩ rất là khó chịu, sau khi khiến Dịch Dao mềm nhũn cả người ở trong phòng họp, An Kinh Vĩ lại đưa cô đến phòng riêng ở câu lạc bộ để ăn trưa, toàn bộ hành trình đều bất chấp sự phản đối của cô mà ôm cô vào lòng, côn thịt vẫn luôn gắng gượng cắm ở trong hoa huyệt của cô không chịu ra.

Trước khi đi, người đàn ông chưa thỏa mãn dục vọng còn dính chút d/âm thủy mở rộng cúc huyệt nhỏ bé của cô, đôi mắt như sói khát máu giống như muốn thao cô đến chết ở trên giường, khiến cô sợ tới mức nhanh chóng thúc giục hắn đi đến cuộc họp đột xuất đó.

Kết quả An Kinh Vĩ sắc mặt tối sầm đi ra khỏi cửa, Dịch Dao cả người khô nóng khó nhịn, giữa hai chân vừa mềm vừa trống rỗng, hận không thể gọi An Kinh Vĩ trở về lấp đầy hai tiểu h/uyệt của cô.

Đúng rồi! Đầu tư thế nào?

Buổi sáng cô bất ngờ ngủ thiếp đi, sau đó tỉnh lại đã ở khách sạn, mới vừa làm dạo đầu đã bị An Kinh Vĩ đưa tới câu lạc bộ này, đầu óc vẫn còn choáng váng.

Tìm xung quanh cũng không thấy túi xách của mình, Dịch Dao nhớ lại, đứng dậy mặc quần áo. Tất chân vàg quần lót đã không thể mặc được nữa, cũng may trong phòng chứa quần áo cái gì cũng có, chất lượng phục vụ ở câu lạc bộ tư nhân này rất tốt.

Dựa theo trí nhớ đi tới phòng họp, Dịch Dao nhìn xung quanh đánh giá cách trang trí tao nhã của câu lạc bộ, cô không hứng thú lắm, chỉ đơn thuần muốn phân tán lực chú ý, làm tiêu tan ham muốn nặng nề trong cơ thể.

"......" Dịch Dao đột nhiên dừng bước lại, cách một lớp kính nhìn về giữa sảnh, sửng sốt một lát, sau đó rũ mắt xuống, tiếp tục đi về phía phòng họp.

Mơ hồ nhận ra ánh mắt của cô, Cầu Dịch Hành ngẩng đầu nhìn về phía lầu hai, đúng lúc thấy một đôi chân thon dài xinh đẹp biến mất ở chỗ ngoặt.