Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 190: Ai đẹp




Sau khi Đàn Hoa tỉnh dậy lặng lẽ rời đi, tuy rằng Dịch Dao có hơi bất ngờ nhưng cũng không cố ý tìm kiếm.

Ban ngày cô đến phòng làm việc hỗ trợ Tiểu Sách, buổi tối đi ăn cơm với Ni Na sau đó liền về nhà sửa đề cương luận văn.

Đồng nghiệp của Ni Na mở một shop online bán mỹ phẩm và nhận makeup kinh doanh khá tốt, mời Ni Na tham gia, Ni Na liền livestream dạy makeup online cho mọi người.

Khi Ni Na rảnh rỗi hai cô sẽ cùng nhau đi xem phim, dạo phố, mua sách, ngày tháng trôi qua rất phong phú yên bình, có hơi tiếc chính là sau khi Tiểu Ngải đính hôn và công khai quan hệ với Triển Phục Viễn, hầu như không có ngày nghỉ cuối tuần, luôn phải ở bên cạnh Phục Viễn dốc sức vì sự nghiệp, mỗi ngày trừ tăng ca chính là tăng ca, đã lâu không có tụ tập với hai cô, khiến hai cô vừa đau lòng vừa hâm mộ.

Dù sao thì nụ cười hạnh phúc trên mặt Tiểu Ngải cũng là thật.

Quảng cáo của Đàn Hoa sau khi Dịch Dao trở lại thành phố S một ngày đã dừng lại, sự quan tâm của mọi người đối với chủ đề "xin hãy đến với nhau" vẫn không hề suy giảm, đồn đoán gần hết tên của các đại gia nổi tiếng ăn chơi trong nước một lượt.

Hơn nữa mấy tài khoản marketing nhiều chuyện còn quạt gió thêm củi, mấy hotsearch gần đây đều là những vụ tai tiếng của nhóm phú nhị đại, khiến nhóm ca sĩ diễn viên lưu lượng trong giới giải trí phải giành giật hotsearch một cách khốc liệt.

Giới giải trí mỗi ngày đều có những tin hot, những chuyện mới mẻ trong xã hội cũng lần lượt xuất hiện, dù những tiêu đề nổi tiếng đến đâu cũng không tồn tại được hai tuần, quần chúng ăn dưa sẽ ghét bỏ và ném ra sau đầu.

Lúc trước Vương Kỳ và Hà Chi Nam ồn ào như vậy, bây giờ mới chỉ qua một tháng, trên mạng đã không còn một chút tin tức, ngược lại tác phẩm mới của Vương Kỳ lại lọt vào top sách bán chạy, một tác phẩm khác của Hà Chi Nam cũng được chuyển thể, khiến nhiều người trong giới văn học còn tưởng cuộc cãi vã trước đó hai người đã phối hợp để lăng xê, mà thở dài không dứt.

Sự thật? Công lý?

A......

Dịch Dao tắt máy tính, lấy ra một bưu kiện còn chưa mở dưới đáy tủ quần áo, nhìn nét chữ quen thuộc trên tờ giấy chuyển phát nhanh, cảm xúc dao động lúc nãy cũng từ từ bình tĩnh lại.

Tối ngày 7 tháng 5, Công Tôn Tiểu Sách mượn xe của Triển Phục Viễn, đón Mạnh Ni Na và Dịch Dao ăn mặc sang trọng, hăng hái đi tới khách sạn, đồng ý lời mời tham gia lễ kỷ niệm lần thứ 3 của Phong Cụ.

Dịch Dao không khỏi nghiến răng khi nhìn thấy bức tượng Venus bằng bạc trước khách sạn.

Thành phố S nhiều khách sạn như vậy, Phong Cụ sao lại chọn ở đây? Vậy mà cô cũng không để ý nữa!

Nhưng mà kể từ chuyến thăm đoàn phim lần đó, An Kinh Vĩ cũng không đi tìm cô nữa, mặc dù vẫn có hoa và quà gửi đến đoàn phim, nhưng đều là Lý Duật giúp cô xử lý, các hóa đơn quyên góp được tích lũy trong hai tháng qua chất thành một chồng.

Nói đến quà tặng, Dịch Dao giơ tay sờ sờ khuyên tai.

"Tiểu Sách, cô Dịch, cô Mạnh!" Chu Tân Hải dẫn Cung Nghi đi về phía ba người họ, dẫn ba người tới ngồi vào bàn chính. Vị trí này không thích hợp lắm, nhưng Chu Tân Hải nói lễ kỷ niệm đêm nay là bữa tiệc nội bộ trong công ty, chỉ mời vài người bạn tốt, ba người từ chối không được, đành phải ngồi xuống.

Công Tôn Tiểu Sách vò đầu bứt tai, lúng túng liếc mắt nhìn Mạnh Ni Na qua Dịch Dao.

Dịch Dao nhướng mày, lắc đầu, Công Tôn Tiểu Sách toét miệng cười.

Xem ra khi cô ở đoàn phim, Tiểu Sách đã bị xúi giục rồi. Lần trước ăn cơm Tiểu Sách còn giúp cô ngăn chặn sự niềm nở của Chu tổng, bây giờ nhìn dáng vẻ của cậu ấy, ngược lại như muốn tác hợp cô và Chu tổng.

"Đừng có quậy nữa." Dịch Dao lấy điện thoại ra, để dưới gầm bàn gửi cho Công Tôn Tiểu Sách một tin nhắn.

"Không có quậy. Dao Dao, anh Hải là người khá tốt, tìm biết một chút được không?"

Tìm hiểu cái đầu cậu!

Dịch Dao đang gõ chữ, phòng tiệc vốn ồn áo bỗng nhiên yên tĩnh lại, thỉnh thoảng còn có tiếng trầm trồ, cô ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của mọi người về phía cửa —

Dịch Dao: "......"

"Dao Dao!" Mạnh Ni Na gọi nhỏ.

Cầu Dịch Hành.

Ba chữ này đủ để giải thích vì sao những cô gái trong phòng tiệc thở không yên, hai mắt tỏa sáng, còn mấy người đàn ông trẻ tuổi thì đứng ngồi không yên biểu cảm không rõ.

Một chiếc áo sơ mi cổ trụ màu đen đơn giản, cà vạt màu đen bạc và quần tây đen, cả bộ màu đen khiến anh toát lên vẻ lịch lãm và mạnh mẽ khác biệt, cùng với gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo, hơi thở cấm dục mang theo chút nổi loạn, khí thế đế vương cùng với cảm giác... áp bách.

Dịch Dao nhanh chóng cúi đầu.

Nhưng cho dù không nhìn, thân thể cũng có thể cảm nhận được cảm giác áp bức đang từng bước tới gần.

"Cầu tổng, mời đi bên này." Giọng của Chu Tân Hải.

Tất cả các vị khách xung quanh bàn chính đều đứng lên, Dịch Dao không còn cách nào khác cũng đứng dậy, lễ phép nở nụ cười với người đàn ông đang đến gần.

"Cầu tổng, những người khác anh đã từng gặp rồi, hôm nay tôi cố ý mời mấy người bạn đến, xin phép giới thiệu cho anh biết." Chu Tân Hải tươi cười, giới thiệu từng người với Cầu Dịch Hành.

Mạnh Ni Na thấy Dịch Dao không lên tiếng, cũng chỉ mỉm cười gật đầu với Cầu Dịch Hành.

Khi đến lượt Dịch Dao, Cầu Dịch Hành đi đến trước mặt Dịch Dao, rõ ràng là muốn bắt tay.

Dịch Dao căng da đầu vươn tay bắt lấy bàn tay của người đàn ông đang mỉm cười trước mặt, sau đó... không rút tay lại được.

Người đàn ông còn xấu xa cào cào vào lòng bàn tay cô, cảm giác tê dại khiến cô giật mình kéo tay về, cuối cùng cũng thoát khỏi bàn tay lớn.

Ực...

Những người trên bàn chính rõ ràng đang nuốt nước miếng, căng thẳng nhìn về phía ông chủ của bọn họ.

Sắc mặt Chu Tân Hải cũng không tốt lắm, "...... Cầu tổng và Dao Dao quen biết nhau sao?"

Cầu Dịch Hành gật đầu mỉm cười, trực tiếp ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Dịch Dao.

Chu Tân Hải mở miệng, có chút bất bình mà nhìn Cầu Dịch Hành —— đó là vị trí của hắn nha.

Nhưng khách khứa đã đến đông đủ, lễ kỷ niệm chính thức bắt đầu, Chu Tân Hải cũng không tiện nói nhiều, liền ngồi xuống bên cạnh Cầu Dịch Hành. Nhân dịp lễ kỷ niệm này, hắn đã gửi thư mời tới Khinh Mộc tư bản, nhưng hắn không ngờ Cầu tổng lại đích thân đến tham dự, còn, còn quen biết Dịch Dao.

Bọn họ...... Chu Tân Hải suy nghĩ một chút, lưỡng lự, nhưng khi nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn không son phấn vẫn rạng rỡ tươi tắn của Dịch Dao, cùng với khí chất lịch sự tự tin từ lần đầu gặp mặt, trong lòng hắn liền an ổn.

Tiểu Sách đã nói, Dịch Dao chưa có bạn trai, có cơ hội cũng phải tranh thủ!

Bởi vì là bữa tiệc nội bộ, nên những tiết mục biểu diễn đều là nhân viên quen thuộc trong công ty, vì vậy không lâu sau bầu không khí trong bữa tiệc liền nóng lên, mọi người vì sự xuất hiện của Cầu Dịch Hành mà có chút thận trọng bây giờ cũng dần dần thả lỏng, tiếng huýt sao hoan hô cổ vũ các tiết mục biểu diễn rất nhiệt tình sôi động.

Dịch Dao rất ít tham gia những bữa tiệc như vậy, nhìn thấy một đám người trẻ tuổi vui sướng cười đùa, cũng bị lây nhiễm, lộ ra nụ cười ấm áp, tay gõ theo tiết tấu âm nhạc.

"Sau đây, chúng tôi xin mời sếp Chu thân yêu lên hát tặng chúng ta bài hát 《 Nói thích em 》của Thái Y Lâm!"

Ặc......

Dịch Dao theo phản xạ nhìn về phía Chu Tân Hải, đúng lúc Chu Tân Hải cách Cầu Dịch Hành cũng đang nhìn cô, còn nở một nụ cười hết sức rạng rỡ với cô, mấy nhân viên nam trên bàn chính cũng lập tức huýt sáo vang dội, cả phòng tiệc la hét.

Chu Tân Hải thản nhiên bước lên sân khấu nhỏ, cầm lấy micro ——

"Lời bài hát...

......"

"Phụt......" Vốn dĩ khi đoạn nhạc dạo vang lên Dịch Dao còn có hơi xấu hổ, nhưng đến khi Chu Tân Hải mở miệng, cả phòng bật cười, rốt cuộc cô cũng nở nụ cười.

Khi đàn ông hát một bài hát của ca sĩ nữ, tone giọng rất khó để hòa hợp, đoạn nhạc dạo này còn được nâng tone, lúc Chu Tân Hải mở miệng thật sự rất thảm thiết!

Hắn còn không biết mình đã chạy đến hành tinh nào, ở mỗi lời mỗi nhịp, hắn còn vui vẻ hát như điên, mọi người dưới sân khấu vừa cười vừa lớn tiếng khen hay, cực kỳ sung sướng vui vẻ.

Nhìn Chu Tân Hải vừa hát vừa làm những động tác vui nhộn trên sân khấu, Dịch Dao cũng lắc lư cơ thể theo điệu nhạc, chăm chú nhìn vào sự nhiệt tình sôi nổi trên khuôn mặt ngây thơ của hắn.

Sau khi Chu Tân Hải lại cao giọng lệch tông một lần nữa, Dịch Dao cười lớn vỗ tay, nhưng mới được hai cái, cô liền cảm thấy như thể bị ai đó nhất nút STOP.

Cô cứng đờ quay đầu nhìn về phía Cầu Dịch Hành bên cạnh.

"Sao vậy, "Dao Dao"?" Cầu Dịch Hành mỉm cười rất ôn nhu, nửa thân trên săn chắc với tỉ lệ hoàn mỹ thả lỏng dựa vào lưng ghế, hai tay khoanh trước ngực, lười biếng tùy ý.

"......" Dịch Dao dở khóc dở cười. Người đàn ông này......

Chân anh đang cọ cọ vào bắp chân cô ở dưới gầm bàn kìa!

Nếu cô nhớ không lầm, thì chiêu này phải là phụ nữ dùng chứ?

Mũi giày da lướt qua đôi chân nhạy cảm của cô, Dịch Dao hít thở chuyển chân sang chỗ khác, nhưng người đàn ông ỷ vào đôi chân dài vẫn luôn đuổi theo như hình với bóng. Cuối cùng Dịch Dao cũng phát bực, nghiêng chân đá một cái.

Người đàn ông cũng thành thật lại.

Nhưng lúc này, bản cover "Nói thích em" siêu cấp của Chu Tân Hải cũng đã hát xong, hắn đang nói lời chúc cho công ty của mình trong năm nói, "Năm thứ tư của Phong Cụ, hy vọng tất cả mọi người cùng nỗ lực, hoạt động của công ty sẽ tiếp tục phát triển lớn hơn nữa, đồng thời, tôi cũng mong rằng mình có thể giải quyết vấn đề cá nhân càng sớm càng tốt, dẫn đầu thoát ế!"

Tiếng vỗ tay và tiếng hò reo vang dội khắp phòng tiệc, mọi người cùng nâng ly, hơn nữa đều rất ăn ý mà nâng ly về phía Dịch Dao với vẻ ngầm hiểu.

Cầu Dịch Hành nâng cổ tay uống cạn ly champagne, đột nhiên đứng dậy, đi về phía sân khấu dưới ánh mắt bất ngờ của cả hội trường.

MC phản ứng rất nhanh, "Mọi người vỗ tay chào đón khách VIP của chúng ta nào — Cầu tổng giám đốc của Khinh Mộc tư bản!"

Cầu Dịch Hành không nói thêm gì, cầm micro quay về phía bộ phận âm thanh nói nhỏ, "Paris..., Belle."

Rất nhanh, nhạc dạo du dương vang lên.

"Belle

C"estunmotqu"ondiraitinventépourelle

Quandelledanseetqu"ellemetsoncorpsàjour, tel

......"

Giọng hát trầm ấm sâu lặng vang vọng bên tai, cảm xúc mạnh mẽ cùng với giai điệu buồn bã làm rung động trái tim và tâm hồn của mọi người.

Phòng tiệc một phút trước vẫn còn vô cùng náo nhiệt, lúc này hoàn toàn đắm chìm vào tiếng ca gần như đạt đẳng cấp chuyên nghiệp, tất cả nhìn chăm chú vào người đàn ông lạnh lùng đứng trên núi cao dùng tiếng hát kể ra tình cảm của mình, từ từ bước xuống sân khấu đi về phía cô gái mà bọn họ vừa mới chào hỏi ở bàn chính.

"Oh!Lucifer!Oh!laisse-moirienqu"unefois

Glissermesdoigtsdanslescheveuxd"Esmeralda

Esmeralda"

Bài hát kết thúc, Cầu Dịch Hành nắm lấy tay phải của Dịch Dao tay phải, nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.

Sau một lúc lâu, dư âm vẫn còn văng vẳng bên tai, hình ảnh động lòng người, không ai lên tiếng.

Chu Tân Hải ở bên cạnh sân khấu mỉm cười chua xót.

"Bốp bốp bốp!" Tiếng vỗ tay giòn giã vang lên, mọi người như bừng tỉnh mộng, thep bản năng nhìn về phía tiếng vỗ tay — ở lối vào, một người đàn ông đẹp trai mặc áo sơ mi trắng quần tây, đeo cà vạt sọc trắng bạc nở nụ cười mị hoặc vừa vỗ tay vừa đi đến bàn chính.