Thời gian hắn xuất hiện, tự do tự tại như một cơn gió, không mang theo chút áp bức nào, khiến cô dựa vào sức mạnh của hắn như là bản năng, bay ra khỏi đoạn tình cảm tự lừa mình dối người đó, những vướng mắc hỗn loạn đó, tạm thời xa cách những ràng buộc đó.
Vậy hắn thì sao?
Tại sao hắn lại đến?
Nhìn chằm chằm thăm dò người đàn ông trước mặt, Dịch Dao không có e ngại hay vui sướng, mong đợi hay lo lắng gì cả. Cầu Dịch Hành nhìn dáng vẻ nghiêm túc lại nhẹ nhàng như vậy của cô, làm trong lòng hắn hơi nhồn nhột.
Cô gái này đúng là từ lúc bắt đầu đã không hề quan tâm đến hắn.
A...... Vừa vui vừa tức.
"Đương nhiên là bởi vì, có hứng thú đối với em."
"Hứng thú cái gì?"
"......" Người đàn ông hoàn toàn cúi người xuống, khuôn mặt tuấn tú đặt lên trên khuôn mặt cô, "Em hy vọng là cái gì?"
Dịch Dao đảo mắt suy nghĩ một hồi, nhưng không có trả lời, chỉ tiếp tục tìm tòi nghiên cứu mà nhìn hắn, giống như đang dùng trái tim nghiên cứu về con người hắn, cấu tạo của hắn, tính cách, sở thích... của hắn.
Cầu Dịch Hành hơi cong môi, nằm thẳng xuống, cánh tay dài của hắn ôm lấy cô, để cô gối đầu vào khuỷu tay, rúc vào người hắn.
"Đối với phụ nữ hay là tình dục, anh luôn là người có cũng được, không có cũng được. Trong một năm, phụ nữ trẻ tuổi mà anh có thể tiếp xúc gần gũi khoảng 2.000 người, người có thể tiến thêm một bước nói chuyện với nhau không tới 200, ngoại trừ lễ phép xã giao và các mối liên hệ cần thiết trong công việc, anh rất ít khi có hứng thú chủ động hẹn hò với một người phụ nữ nào đó. Người có thể khiến anh có hứng thú còn có thể duy trì dục vọng muốn gần gũi, cho tới nay, em là người đầu tiên. Giải thích như vậy, em hài lòng không?"
Cầu Dịch Hành nghiêng đầu nhìn về phía cô gái bên cạnh ——
Khuôn mặt nhỏ nhắn vô tình bộc lộ sự trẻ trung, thanh xuân non nớt của thiếu nữ, đôi mắt xinh đẹp luôn độc lập kiên cường, rất dễ dàng khiến người ta bỏ qua tuổi thật của cô đang nhắm chặt, cho dù có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say như vậy, nhưng khóe môi mím chặt lại tiết lộ cảm xúc kìm nén mà cô đang cố giấu trong lòng.
Ở cái tuổi như vậy mà đã cố gắng khống chế tình cảm, cảm xúc, làm chủ vận mệnh của chính mình. Hắn có nên khích lệ cô không?
A......
Thật muốn cưng chiều cô.
Hắn tự nhận rằng mình không phải là người giàu tình cảm, nhưng nếu gặp được, hắn sẽ nghiêm túc.
Khẽ hôn lên trán cô, kề sát mái tóc mượt mà của cô, Cầu Dịch Hành cũng nhắm mắt lại.
Nhân viên phục vụ xung quanh cũng lặng lẽ lui ra, để lại toàn bộ khu suối nước nóng yên tĩnh cho hai vị khách duy nhất hôm nay của bọn họ.
Giấc ngủ ngắn biến thành một giấc ngủ say, Dịch Dao ngủ đến lúc mặt trời lên cao mới bị cái bụng đói bất mãn đánh thức. Uể oải mở mắt, hít sâu một hơi rồi từ từ thở ra, Dịch Dao cẩn thận ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn về phía người đàn ông đang ôm cô.
Người đàn ông đang ngủ say bớt đi một chút khí thế khiếp người, mới nhìn trông giống như một diễn viên hạng nhất của công ty điện ảnh nào đó. Nghĩ đến việc một ngày nào đó, nếu người đàn ông này thật sự dùng nhan sắc diễn mấy bộ phim truyền hình điện ảnh, nói hết những câu thoại khiến các cô gái mê mẩn, không chừng sẽ có hàng triệu cô gái tranh giành nhau làm con dâu của bà Cầu.
"Suy nghĩ gì vậy?" Cầu Dịch Hành vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy đôi mắt dịu dàng của cô đang mỉm cười.
Dịch Dao nói hết những tưởng tượng của cô.
"......" Cầu Dịch Hành nhướng mày, "Dựa vào xuất thân của anh, cho dù không làm gì cả, phụ nữ muốn làm vợ anh cũng hàng triệu rồi."
"Eo ôi~~" Dịch Dao khoa trương rùng mình một cái, đứng dậy, "Vậy Cầu tổng giám đốc bá đạo - Hoàng đế bệ hạ với hậu cung hàng triệu kia, ngài chuẩn bị dùng bữa chưa? Ai gia đói bụng rồi."
Diễn rất chân thật.
Từ dưới ngước nhìn đôi chân trắng nõn xinh đẹp, vòng eo mềm dẻo uyển chuyển, bộ ngực sữa căng tròn, khuôn mặt xinh xắn nghịch ngợm quyến rũ, góc nhìn mới lạ và thị giác được hưởng thụ khiến anh không muốn chớp mắt.
Tay phải chạm vào điện thoại, chụp liên tiếp vài bức ảnh, lưu vào album mới.
"Được rồi, dậy đi, em thật sự rất đói bụng."
Cầu Dịch Hành vô tội mà nhìn cô cười cười, tay phải cầm điện thoại chỉ chỉ vào cánh tay trái cô gối đầu ngủ mấy tiếng đồng hồ, "Đã tê rần rồi."
Dịch Dao dở khóc dở cười, ngồi quỳ xuống vuốt ve cánh tay giúp hắn lưu thông máu. Một hồi lâu, cô xoa bóp đến mức tay nhức mỏi, hờn dỗi mà nhìn hắn, "Được rồi, a ——"
Cầu Dịch Hành đột nhiên xoay người đè cô ở dưới thân, lòng bàn tay có vết chai mỏng còn không quên đỡ ở phía sau gáy của cô để tránh cho cô đụng vào mặt đất cứng rắn.
"Em vừa mới giễu cợt anh?"
"...... Đâu có?" Vẻ mặt Dịch Dao ngay thẳng.
"Bắt nạt anh là Hoa kiều nên không xem phim cung đấu à?" Thân hình cường tráng mạnh mẽ lắc lắc kích thích một chút.
Dịch Dao chột dạ tránh khỏi ánh mắt của hắn, người bị hắn đè chặt, thân thể bị đâm có hơi nhũn ra, áp lực nặng nề pha trộn với mùi nước hoa độc đáo trên người hắn nhanh chóng gợi lên hình ảnh kích thích trong trí nhớ của cô, hơn nữa vật cứng của hắn đang ép chặt giữa hai chân cô nhanh chóng trướng to, vừa cứng vừa nóng, cách hai lớp vải mỏng manh vẫn cho thấy sự tồn tại kinh người của nó, giống như lúc nào cũng có thể phá tan vải dệt xâm nhập vào bên trong mật huyệt mềm mại của cô.
Không biết có phải do ngủ lâu quá nên thấy nóng hay không, cô cảm thấy lỗ tai có chút nóng lên......
"Từ "ai gia" này trong phim điện ảnh thường được Hoàng Hậu hoặc Thái Hậu tự xưng đúng không, anh vẫn còn là hoàng đế, em lại tự xưng là "ai gia"? Sao?"
Cầu Dịch Hành kề sát lỗ tai đỏ bừng của cô, hơi thở quyến rũ phả thẳng vào lỗ tai mẫn cảm của cô nói, "Mẫu hậu cô đơn sao?"
Trời ơi! Hắn đang diễn cái gì thế! Cô tưởng tượng ra hình ảnh đó! Sau này làm sao cô dám coi phim cung đấu nữa chứ!
"Anh ——"
Cầu Dịch Hành cường thế hôn lên môi cô, nóng bỏng trằn trọc liếm mút, đầu lưỡi chui vào cái miệng nhỏ cuốn lấy cô, vuốt ve quấy nhiễu. Tay trái đặt sau đầu cô làm gối, tay phải vuốt ve phần đùi đã tách ra hai bên của cô, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, vòng eo gắt gao ấn chặt vào giữa hai chân cô, côn thịt như lửa nóng chống đỡ trên da thịt mềm mại ngọt ngào của cô.
Dịch Dao không dám cử động, rõ ràng còn cách một lớp áo tắm, cô lại không thể khống chế được nhịp tim đập điên cuồng của mình, cách hắn kiềm nén dục vọng không phát tiết kích thích tinh thần của cô nhiều hơn so với thân thể!
Cô không ngốc, cả buổi sáng không nhìn thấy người khách nào khác, ngủ một giấc tỉnh lại, nhân viên phục vụ cũng không có, nơi này đã được người đàn ông xem tiền như cỏ rác này bao hết. Cho nên nếu hắn muốn... Hắn hoàn toàn không cần phải kiềm chế.
Cô nhớ tới câu nói lúc sáng sớm của hắn — "Có muốn thử bắt đầu một tình yêu mới với anh hay không?"
Trong trạng thái d/âm mĩ như vậy, cô lại cảm thấy mũi chua xót, còn rất muốn cười.
Hồi lâu sau, người đàn ông phía trên cũng ngừng lại, tiếng hít thở dần dần nhịp nhàng hơn, tuy rằng cực lớn giữa hai chân vẫn cứng ngắc, nhưng đã không còn vừa nóng vừa cứng giống như que hàn đâm đến mức xương xu của cô đau đớn nữa. Nhưng giữa hai chân cô lại... ướt đẫm.
Cầu Dịch Hành nâng nửa người lên, nhìn xuống khuôn mặt nhỏ có chút ửng hồng của cô, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi anh đào.
Một tình cảm khó tả quanh quẩn bên cạnh hai người, theo cái nhìn không chớp mắt của hai người càng ngày càng đậm.