Em yêu anh nhưng dừng ở đây.
Trái tim lần lượt bị đóng băng rồi tan chảy, thân thể một nửa chìm trong băng đá, một nửa chìm trong lửa nóng, trong đầu hỗn loạn như có vô số chiếc búa nặng nề đập vào, mọi thứ trước mắt đều méo mó giống như ảo giác sau khi não bị rượu làm cho tê liệt!
Cô vẫn luôn... vẫn luôn cho rằng anh lừa cô, vậy cô, những khi cô đáp lại, nước mắt của cô.
Không! Cô yêu anh, cô đã từng nói cô yêu anh! Cô......
Đàn Hoa không khống chế được thể xác và tinh thần đang run rẩy, đôi tay siết chặt tờ giấy vẽ trắng tinh, đôi mắt chăm chú nhìn vào năm chữ động lòng người trên tờ giấy vẽ, từng chữ từng chữ, in sâu vào trong đầu, vào trong trái tim từng nét bút, nét vẽ!
Anh cũng không biết tên của anh đẹp như vậy, anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày anh nhìn tên của mình đến mức lòng run rẩy!
Cô yêu anh!
Cô viết tên anh, viết ra tên của anh, vậy cả đời cô chỉ có thể là của anh!
Cho dù khóe mắt không tránh khỏi liếc nhìn bốn chữ khiến thể xác và tinh thần ớn lạnh kia, đầu óc của anh từ chối đọc nó, không nhận ra nó!
Lý Duật cũng thấy rõ mấy dòng chữ ngắn ngủn kia, trong mắt chứa sóng ngầm kích động, cảm xúc không nói nên lời lại rất nhanh chìm xuống.
Thì ra là...
Đàn Hoa cất tờ giấy vẽ, cởi áo tắm ra bắt đầu mặc quần áo.
Anh không có thời gian để lãng phí. Anh còn chưa thực hiện lời hứa ngày hôm nay cho cô...
Điều thứ tám, từ nay về sau, bất cứ lúc nào, dù đối mặt với ai, chuyện liên quan đến cô, anh chắc chắn sẽ không bao giờ nói dối!
Anh yêu cô, từ đầu đến cuối.
"Giúp tôi." Đàn Hoa ăn mặc chỉnh tề, đối mặt với Lý Duật, nghiêm túc đưa ra lời thỉnh cầu. Do tính cách, anh không cố tình duy trì các mối quan hệ, bây giờ tạm thời muốn tìm người, Lý Duật sẽ nhanh hơn anh nhiều.
Lý Duật nhìn thẳng vào đôi mắt Đàn Hoa, "Tôi sẽ tìm cô ấy, nhưng không phải giúp cậu. Đàn Hoa, tôi hy vọng cậu có thể rõ ràng điều này, tôi chưa từng từ bỏ cô ấy. Nếu cô ấy lựa chọn ở bên cậu, tôi có thể yên lặng chờ đợi, nhưng nếu cô ấy rời khỏi cậu, cho dù lý do là gì, tôi cũng sẽ không quan tâm đến cậu nữa. Cậu hiểu rõ ý tôi không?"
"......" Nhìn vẻ nghiêm túc và kiên định chưa từng có của Lý Duật từ xưa đến nay, trái tim Đàn Hoa chấn động. Lớn lên cùng nhau từ nhỏ, bọn họ hiểu nhau hơn bất cứ ai, cho dù chiến tranh lạnh nhiều năm, đó cũng chỉ là mặt ngoài, địa vị bạn thân cả đời chưa bao giờ bị lung lay một chút nào, đây là sự tin tưởng và ăn ý của bọn họ.
Nhưng bắt đầu từ khi nào, Lý Duật lại có ánh mắt thâm trầm sâu nặng như thế? Dường như tâm hồn đã tìm được một nơi nương tựa, bám rễ chặt chẽ, không ngại bất cứ sự thay đổi nào, vẫn im lặng bất động.
"...... Cậu không có cơ hội, tôi đã có được trái tim của cô ấy. Lần này tìm được cô ấy, tôi sẽ lấy toàn bộ trái tim của mình ra cho cô ấy xem, cô ấy thông minh như vậy, nếu không phải có thành kiến từ trước, chắc chắn cô ấy sẽ nhận ra tôi đối với cô ấy là thật tình."
Như thể nhìn thấy hình ảnh khóc lóc cảm động tốt đẹp của cô gái sau khi giải quyết tất cả các hiểu lầm ngoài ý muốn, khuôn mặt lịch sự tao nhã của Đàn Hoa khẽ nở nụ cười, thể xác và tinh thần vỡ nát cũng nhanh chóng hồi phục như cũ.
"Vậy cậu phải nhanh lên một chút, không còn nhiều thời gian cho cậu lắm đâu." Lý Duật giống như đã đoán trước được.
"Có ý gì?" Đàn Hoa nhíu mày.
Lý Duật im lặng một lát, nhưng vẫn lên tiếng nhắc nhở, "Chẳng lẽ cậu không cảm thấy tình cảm của cô ấy đối với cậu phát triển rất đột nhiên sao? Cho dù trước kia cô ấy đã thầm yêu cậu, nhưng theo sự hiểu biết của tôi với cô ấy, dựa vào trình độ đóng kín nội tâm của bản thân như cô ấy, liệu cô ấy có thể dễ dàng yêu một người như vậy sao? Hơn nữa cô ấy còn hiểu lầm cậu không yêu cô ấy."
"Tôi tin tưởng cảm giác của mình."
"...... Nhìn thấy tin nhắn để lại, cậu còn chưa phát hiện sao? Mấy ngày nay, có lẽ cô ấy thật sự yêu cậu, nhưng "yêu" này chỉ là kết quả cô ấy cố tình thúc giục bản thân, để tác thành cho "sự trả thù của cậu với cô ấy"! Cô ấy đã lựa chọn kết thúc như vậy, tình yêu này đã cố tình sinh ra như vậy, có thể duy trì được bao lâu?"
Sét đánh đầy trời.
Không đành lòng nhìn dáng vẻ bi thảm giống như bị rút hết tâm hồn của Đàn Hoa, Lý Duật chỉ bỏ lại một câu "Tôi đi tìm cô ấy" liền xoay người rời đi.
Trái tim và tương lai của hắn đã vô cùng rõ ràng, toàn bộ thế giới trong mắt hắn đều trở nên thông suốt, không còn nôn nóng bất an, không còn kiêu ngạo lông bông nữa, sau này mỗi bước đi của hắn đều là cam tâm tình nguyện, đều là vui vẻ chịu đựng.
Về phàn Đàn Hoa, hắn tôn trọng... cũng kiên trì với sự lựa chọn cuối cùng của hắn.
"Sếp, có người đang điều tra vị trí của anh."
Trên chiếc ghế nằm bên cạnh suối nước nóng, Cầu Dịch Hành mặc quần áo chỉnh tề hai chân duỗi thẳng, lười biếng nằm nghiêng ngả về phía sau. Sau khi nghe được tin tức Khổng Đức báo qua điện thoại, hắn hình như cũng không bất ngờ lắm.
Đặt điện thoại xuống, Cầu Dịch Hành quay sang nhìn bên kia suối nước nóng, hơi nước tràn ngập trên mặt suối, thiếu nữ xinh đẹp búi mái tóc dài trên đỉnh đầu, tựa đầu vào thành hồ, chiếc cổ thon dài duỗi thẳng, bờ vai ngọc ngà nửa lộ ra bên ngoài, bộ áo tắm chữ V khoét sâu màu xanh đen càng tôn lên làn da trắng ngần mê người của cô, đường cong tinh tế lả lướt, đôi chân thon dài dưới nước cực kỳ cân đối, ngon miệng.
Nhân viên phục vụ nhẹ nhàng bước tới đặt một ly trà hoa xuống cạnh hai người, sau đó lặng lẽ đi ra ngoài.
Dịch Dao mở to đôi mắt đẹp, cử động cổ một chút, đứng dậy uống trà hoa, lấy khăn tắm trong tủ khử trùng bên cạnh suối lau người.
"Anh thật sự không ngâm một chút sao?"
Cầu Dịch Hành mỉm cười lắc đầu, đứng dậy đi đến bên cạnh cô.
Dịch Dao nhún nhún vai, không tỏ ý kiến, tiếp tục tìm kiếm thứ cô cảm thấy hứng thú ở suối nước nóng. Vị trí hiện tại của bọn họ là một resort suối nước nóng nổi tiếng ở dưới chân tỉnh S. Quy mô không lớn, nhưng môi trường rất tốt. Mỗi một suối nước nóng đều có cây xanh bao quanh, tạo sự riêng tư khá tốt. Đến ngâm suối nước nóng khi mùa xuân chuyển mùa thật sự rất tuyệt vời, đặc biệt là khi hắn còn lái xe đêm trong thời gian dài như vậy, đáng tiếc là người ta không có hứng thú, cô cũng không làm gì được.
Sau khi ngâm mình trong suối một lúc lâu, thân thể và tinh thần hoàn toàn thoải mái, Dịch Dao ôm mấy cái khăn lông đến chỗ khu đất trống, chọn hai vị trí trải khăn ra, uyển chuyển từ chối phục vụ mát xa, ngồi xuống thử độ ấm, thoải mái mà nằm xuống.
Cô thỏa mãn nhắm mắt than nhẹ một tiếng, sau đó lại mở mắt ra nhìn Cầu Dịch Hành đang đứng nhìn xuống cô.
Dịch Dao vỗ vỗ chỗ nằm bên cạnh, nhìn lên người đàn ông khí chất cao nhã, im lặng mời.
"Tôi đi thay quần áo." Cầu Dịch Hành xoay người đi về phía phòng thay đồ.
Dịch Dao cười khẽ. Nếu không thay quần áo, quần áo thẳng thớm của hắn vừa nằm xuống, sau khi đứng dậy sẽ nhăn thành dưa muối.
Chỉ chốc lát sau, người đàn ông mặc một chiếc quần bơi màu đen ngà đi tới.
"......"
Dịch Dao nhớ tới một đoạn truyện cười trên mạng mới đọc cách đây không lâu. Nói rằng tại sao người ta phải đọc sách, nếu bạn đọc sách thật tốt, khi khen ngợi những ngôi sao yêu thích có thể dùng tài năng văn học của mình để ra vẻ sang chảnh hơn. Nếu không bạn chỉ có thể dùng cách đơn giản thô thiển nhất mà kinh ngạc cảm thán rằng... A a a a a! Thật muốn "làm"!
Nhưng lúc này Dịch Dao lại cảm thấy câu kinh ngạc cảm thán này phù hợp và chính xác hơn nhiều so với bất kỳ lời nói hoa mỹ nào.
Người đàn ông này...... Từ xa tới gần, như mới bước từ ngai vàng đi xuống, khí thế đứng đầu thiên hạ kia. Khi nhìn về phía cô, đột nhiên ôn nhu cười nhẹ, giống như giang sơn thiên hạ cũng không bằng em.
Đón nhận ánh mắt trần trụi của cô, Cầu Dịch Hành đi đến bên cạnh cô nằm nghiêng xuống, nhìn cô mỉm cười.
"Xem ra dùng "sắc dụ" trực tiếp vẫn hiệu quả hơn?"
Dịch Dao không hề che dấu sự thưởng thức đối với ngoại hình và khí chất của hắn, ánh mắt lưu luyến trên gương mặt đẹp trai phong độ của hắn.
Cơ thể của hắn là một cái giá treo đồ hoàn hảo, khi mặc tây trang vai rộng eo hẹp, bộ ngực rắn chắc, hai chân dài thẳng tắp, áo sơ mi vừa vặn bó sát, cực kỳ điển trai. Khi bỏ đi lớp quần áo, cơ thể săn chắc tràn đầy hormone vừa nhìn đã biết là tập thể hình nhiều năm, hai vai, bụng, đùi, cơ bắp cứng như đá.
Hô hấp của cô dần dần nóng lên, cô cũng không muốn cố tình khống chế bản năng nữa. Sau khi giải tỏa những ràng buộc nhiều năm trong lòng, cô muốn sống cho chính mình, cho dù là tình cảm hay dục vọng, công việc hay cuộc sống. Cuộc đời có nhiều thứ tươi đẹp mà cô chưa từng trải qua, cô muốn sống tùy ý một chút, nuông chiều dung túng cho bản thân nhiều hơn một chút.
Suy cho cùng, trên thế giới này, người duy nhất có thể chắc chắn đi cùng cô cả đời, chỉ có chính bản thân cô.
"Em vốn dĩ không muốn dính dáng gì đến anh nữa."
"Vì sao?"
"Bởi vì không thể kháng cự."
Cầu Dịch Hành khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ của cô, "Vậy tại sao lại đổi ý?"
"...... Bởi vì không thể kháng cự."
Lông mày người đàn ông giãn ra. Hắn thích chính là sự thẳng thắn và chân thật của cô.
"Còn anh? Tại sao lại cố ý dành nhiều thời gian trên người em như vậy?" Ngón trỏ từ quả táo nhô lên trên cổ họng hắn từ từ trượt xuống, khiêu khích trắng trợn táo bạo.
Bạn đang đọc truyện trên:ZingTruyen.Fan
TrướcSau