"Ha ha..."
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ, rõ ràng là giọng nói gợi cảm của một người đàn ông trưởng thành, nhưng cô lại có hơi kinh sợ.
Không phải là hắn chứ? Nhớ lại lần trước phải đoán tên hắn đến khi mất nửa cái mạng, cô liền muốn trực tiếp thừa nhận.
Nhưng mà bây giờ lừa đảo qua điện thoại rất nhiều......
"Nếu anh không nói, tôi sẽ cúp điện thoại đó."
"Chỗ tôi có mấy chai rượu ngon, hôm nào cho em nếm thử?"
Rượu? Dịch Dao hoàn toàn đầu hàng, những ký ức khi vừa uống vừa thao lần trước nhanh chóng chiếm lĩnh toàn bộ cơ thể và đầu óc cô, trên môi giống như vẫn đang bị hắn cường ép truyền rượu, nước bọt trong miệng cũng chứa đựng hương thơm tinh khiết, hai lỗ tai đỏ bừng, thân thể khô nóng.
"Cầu, Cầu tổng?" Giọng nói mềm nhũn.
"......" Cầu Dịch Hành nhíu mày, lần đầu tiên cảm thấy xưng hô này có hơi khó nghe.
Nhìn thấy nét chữ duyên dáng trên mảnh giấy trong tay, Cầu Dịch Hành đang vắt chéo chân ngồi trên sô pha khẽ nhếch môi cười nhạt.
Khi ký séc vào buổi trưa, tờ giấy bị hắn lãng quên đột nhiên rớt ra, hắn mới nhớ lúc trước là hắn tiện tay kẹp "lá đơn từ chức" của cô vào trong xấp tài liệu.
Nét chữ nết người.
Mới nhìn thì có vẻ duyên dáng mềm mại, nhưng nét khởi đầu và nét dừng lại rất dứt khoát lưu loát, nặng nhẹ đều đều, nét chữ thoải mái lại không mất góc cạnh.
Nhớ lại hai lần gặp gỡ ngắn ngủi, nụ cười trên khuôn mặt tuấn tú càng đậm hơn, làm dịu bớt bộ dáng cường thế lâu ngày của hắn.
Hắn bỗng nhiên phát hiện một chuyện rất thú vị, trong nửa năm qua hắn chỉ chạm vào một nữ nhân là cô.
"Ha ha......"
"...... Cầu tổng? Xin hỏi, anh có chuyện gì không?"
"Không có việc gì. Chỉ là muốn nghe giọng của em một chút."
"......" Dịch Dao nuốt nuốt nước miếng. Cầu tổng này đang trêu chọc cô à?
"Em vừa mới khóc sao? Có chuyện gì vậy?"
Dịch Dao im lặng một lát, từ từ lấy lại sự bình tĩnh.
Hắn là một chuyện ngoài ý muốn của cô, là "kim chủ" đầu tiên mà cũng là duy nhất của cô, là người đàn ông đầu tiên dạy cô về tình dục, lại là một người đàn ông chín chắn trưởng thành, kiêu ngạo và biết kiềm chế.
Lúc trước khi đối mặt với hắn, cô rất yếu đuối không có một chút ý chí chiến đấu để phản kháng, chỉ có thể ở dưới thân hắn tìm đường sống từ chỗ chết.
Sau đó, chuyện của Ni Na lần trước, hắn từ thân phận một hung thủ ngoài ý muốn gián tiếp biến thành người cứu rỗi.
Cuộc sống bây giờ của Ni Na nhẹ nhàng như thế nào, tích cực đối mặt với công việc và cuộc sống bao nhiêu, trong lòng của cô biết ơn hắn bấy nhiêu.
Nhưng phần biết ơn sâu sắc này của cô đã bị hơn mười tiếng vừa làm tình vừa uống rượu kia trút bỏ hoàn toàn. Bây giờ, ngoài trừ trong lòng biết ơn, cô không muốn có bất kỳ liên quan gì đến người đàn ông này nữa.
Sau khi《Nguyệt Chi Âm》 kết thúc, cô muốn tự do.
Tình yêu không phải là điều cần thiết trong cuộc sống, nhưng tự do thì có.
Cô sợ một mình, nhưng nếu muốn dùng tự do, dùng miễn cường, dùng nợ nần, dùng sự ngụy trang để đổi lấy tự do của cô, cô còn chưa có yếu ớt ngu ngốc như vậy!
"Cầu tổng, tôi rất ổn, cảm ơn anh đã quan tâm và gọi điện. Nếu anh không có chuyện gì khác, tôi còn công việc quan trọng, mong anh thông cảm."
Cầu Dịch Hành là một quý tộc giàu có, thông minh kiêu ngạo và biết kiềm chế, cho dù có hứng thú đối với cô cũng không thể lãng phí thời gian và sức lực trên người cô, cho nên cô chỉ cần uyển chuyển duy trì khoảng cách, tin tưởng hắn sẽ hiểu.
Quả nhiên, nghe thấy lời cô nói, Cầu Dịch Hành nói nhỏ ngủ ngon, ngay sau đó tắt máy.
Dịch Dao tiếp tục uống canh cá. Tâm trạng bình tĩnh trở lại, uống canh cũng ngon hơn.
Chiếc xe này của Lý Duật bây giờ đã thành phòng bếp chuyên dụng của Đàn Hoa, trong một thời gian ngắn ngủi, bụng cô đã được tay nghề điêu luyện của Đàn Hoa nuôi béo.
Nhớ lại mười mấy năm qua đa số cô đều ăn cơm hộp hoặc là cơm căn tin, đột nhiên bây giờ mỗi ngày đều được ăn thực phẩm chất lượng dinh dưỡng phong phú còn khác nhau không trùng lặp, vị giác được thỏa mãn thực sự vượt qua năm giác quan còn lại, thể xác và tinh thần đều say mê, khiến cô chỉ muốn quỳ gối dưới quần tây của Đàn Hoa, để mặc anh vo tròn bóp dẹp, chỉ cần mỗi ngày có cơm ngon ăn.
Ngay cả Lý Duật lúc trước chiến tranh lạnh với Đàn Hoa lâu như vậy, bây giờ cũng ba bữa đúng giờ đến ăn chực, sắc mặt lấy lòng làm cô nhớ tới chỉ muốn bật cười.
Nhưng đồ ăn ngon đêm nay Lý Duật chắc chắn ăn không nổi, buổi tối mời tổ chương trình, hắn làm đạo diễn không thể vắng mặt... thật ra cô và Đàn Hoa vắng mặt cũng không ổn, nhưng cô thật sự không muốn đi.
Cô không muốn thừa nhận lại không thể không thừa nhận.
Cô không muốn nhìn thấy Thượng Quan Xu, không muốn nhìn thấy hình ảnh cô ấy và Đàn Hoa, thậm chí là Lý Duật xuất hiện cùng nhau!
Đúng vậy.
Trái tim của cô, đối với bọn họ có quyến luyến, có dục vọng chiếm hữu không nên có!
Nếu định sẵn sẽ mất đi, vậy hưởng thụ hiện tại cho thật tốt đi.
Nhưng đã lâu như vậy, Đàn Hoa còn chưa trở về, cô không muốn tự lấy xương cá đâu.
"......" Nhìn Thượng Quan Xu bất đắc dĩ cười khổ cùng với Đàn Hoa vẻ mặt lạnh nhạt, Lý Duật không nói gì.
Trước khi rời đi Lý Duật nhìn xung quanh một lượt, đột nhiên nhìn thấy Đàn Hoa và Thượng Quan Xu một mình đi về một góc, hắn liền vội vàng đuổi theo. Sau đó ở trước mặt bọn họ, Thượng Quan Xu xin lỗi.
Thì ra... Thời trung học, cô gái bị Đàn Hoa chê chữ xấu là em gái bảo bối của Thượng Quan Xu, anh trai của cô ấy ra mặt cho em gái lại bị hắn đánh.
Cho nên Thượng Quan Xu liền có ý định tiếp cận Đàn Hoa, gãi đúng chỗ ngứa, dùng thời gian nửa năm, rốt cuộc cũng bò lên trên giường Đàn Hoa, lại bày kế chuốc say Lý Duật, để Đàn Hoa bắt gian trên giường.
Chuyện này có hơi xấu hổ.
Nghe nói em gái của Thượng Quan Xu sau khi bị đàn ông từ chối thì có bóng ma tâm lý, vẫn luôn đóng kín tình cảm, độc thân cho đến nay.
Chuyện đã qua nhiều năm như vậy, hắn cũng không rõ tình cảm của Đàn Hoa đối với Thượng Quan Xu là như thế nào. Rốt cuộc Đàn Hoa cũng trở mặt với hắn vì Thượng Quan Xu, nhiều năm như vậy cũng không thấy cậu ta quen bạn gái, thậm chí khi nhắc đến Thượng Quan Xu, cho dù ở trước mặt Dao Dao, Đàn Hoa cũng không che giấu phản ứng kịch liệt.
Hắn không thể không hoài nghi, Thượng Quan Xu ở trong lòng Đàn Hoa chiếm cứ một vị trí rất quan trọng.
Ừm? Nếu hai người bọn họ hợp lại, đôi mắt Lý Duật sáng ngời.