"Chúc mừng chúc mừng! Khinh Nam! Xin lỗi đã đến muộn! Tới đây! Chúc phim điện ảnh bình an thịnh vượng và rực rỡ nhé!" La Đông vẫy vẫy tay, mấy nhân viên phía sau lập tức mang một giỏ trái cây gồm táo, thanh long và một bó hoa lúa mạch. Với khuôn mặt tươi cười rạng rỡ cùng với giọng điệu thân mật, những người không hiểu sẽ thực sự cho rằng Lý Duật và hắn ta là bạn tốt trong giới nữa.
"Vào ngày quan trọng như khởi động máy, không náo nhiệt một chút thì sẽ không may mắn. Nếu nhiều việc quá không lo được hết thì cứ nói với anh em một tiếng nha! Đây đều là những người bạn của tôi là phóng viên của mấy kênh truyền thông lớn mà tôi cố ý mời tới, đều là bạn tốt của tôi. Lần đầu tiên Khinh Nam là đạo diễn, chắc chắn có nhiều chỗ thiếu sót, mong các anh thông cảm! Nhất định phải giúp Khinh Nam tuyên truyền tốt một chút nha! Cảm ơn cảm ơn mọi người!" La Đông chắp tay trước ngực, thân thiện nói với đám truyền thông.
Các phóng viên cũng giả bộ cười theo. La Đông nghĩ gì trong lòng bọn họ rất rõ ràng, hiển nhiên muốn bọn họ tới để cho Lý Khinh Nam ngột ngạt. Nói tới địa vị trong vòng và mối quan hệ với truyền thông, La Đông và Lý Khinh Nam đã không còn ở cùng một cấp bậc, lần đầu Lý Khinh Nam làm đạo diễn nhưng vẫn giữ kín không nói ra, dùng tên thật là Lý Duật để từ chối phỏng vấn và thăm ban, khiến cho bọn họ nhịn rất lâu, toàn bộ đoàn phim còn cố tình bảo mật, cả đám đều giữ kín như bưng.
Thỉnh thoảng các tin tức truyền ra cũng đều là do paparazzi chụp lén hoặc cố ý râu ông nọ cắm cằm bà kia, làm cho đám phóng viên giải trí chính thức như bọn họ vò đầu bứt tai không làm gì được.
Do đó, vừa nghe tin La Đông mời truyền thông tới《Nguyệt Chi Âm》để thăm ban, bọn họ liền chen chúc tới.
Mặc kệ là La Đông đơn độc tới hay là các phóng viên đơn độc tới, bên Lý Duật này không cho tiến vào cũng rất bình thường, nhưng bọn họ cùng nhau tới lại không cho vào, bọn họ trở về sẽ có tiêu đề để lên bài liền.
—— Lý Duật từ chối La Đông!
—— Lý Duật và La Đông rạn nứt vì một bộ phim!
—— Lý Duật thấy mà làm như không thấy!
Mọi việc như thế.
Quả nhiên, Lý Duật rất am hiểu quy tắc của giới truyền thông nên lần này không cản, trực tiếp cho người đưa bọn họ vào phim trường.
La Đông làm ra vẻ ta đây một phen, ánh mắt vẫn luôn chú ý sắc mặt của Lý Khinh Nam, ai ngờ người ta từ đầu tới cuối cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn ta một cái.
"Tiểu Trương, Tiểu Vương, Tiểu Lưu, Tiểu Trần... Mọi người ở xa như vậy tới đây? Vất vả quá!" Ánh mắt Lý Duật lướt qua khuôn mặt của tất cả phóng viên, nhiếp ảnh gia chào hỏi tự nhiên thân thiện, phong thái đẹp trai miễn chê khiến mọi người đều có hảo cảm, không cần phải nói đến các cô gái trẻ.
Nhóm "Tiểu Trương, Tiểu Vương, Tiểu Lưu, Tiểu Trần" vừa nghe Lý Duật thật sự nhớ mình, mặt mày như muốn nở hoa, ánh mắt nhìn Lý Duật giống như "người trong nhà".
"Anh Nam!"
"Anh Nam, đã lâu không gặp!"
"Bây giờ nên gọi là Lý đạo diễn! Cho tôi ít đồ khô đi! Trong nhà còn có nồi nước sôi đang chờ!"
"Anh Nam lần này thật sự chỉ quay mà không diễn à? Đáng tiếc quá!"
"Hôm nay An tổng và tổng giám đốc Đàn không ở đây sao? Anh Nam cho em một cơ hội phỏng vấn nhé!"
"Suất diễn của Tang ảnh đế đã xong chưa? Có thể chụp một số cảnh quay không?"
"Anh Nam..." - "Anh Nam..."
Nhìn thấy đám phóng viên bu chung quanh giống như một đám sủng vật xin ăn, khóe miệng La Đông giật giật, suýt chút nữa không giữ được nụ cười giả tạo.
La Đông nháy mắt với một thanh niên trẻ tuổi tóc húi cua trong đám đông, anh mắt âm trầm lướt quanh đoàn phim《Nguyệt Chi Âm》.
"Nghe nói nữ chủ giữa đường bị đổi thành một người mới chưa từng đóng phim?" Thanh niên trẻ tuổi tóc húi cua hỏi.
Ngay sau khi câu hỏi được đưa ra, mọi người ăn ý mà yên tĩnh lại.
Không ít người hiểu ý mà liếc trộm Lạc Thanh phía sau La Đông. Lần trước paparazzi truyền ra video chính là Lạc Thanh bị Lý Duật mắng mỏ, sau đó nữ chính của《Nguyệt Chi Âm》liền thay đổi người.
Tuy rằng Nguyên Thái tuyên bố lý do là vì sức khỏe của Lạc Thanh, hai bên chấm dứt hợp đồng trong hòa bình. Nhưng nếu như sức khỏe Lạc Thanh không tốt, sao lại ký hợp đồng với《Vân Thanh》mà vẫn thuận lợi quay phim đến bây giờ?
Ngược lại bên《Nguyệt Chi Âm》, đạo diễn mới lại sử dụng một nữ chính nghiệp dư, cũng không phải là người chính quy trong giới. Nhưng nếu như lời đồn là đúng sự thật, nữ chính mới thật ra là người của An thiếu, chuyện này cũng dễ hiểu.
Vấn đề là... thái độ của Lý Duật thì sao?
Lý Duật mỉm cười, "Đúng." Một chữ, cực kỳ tự tin kiêu ngạo.
"Vốn dĩ tôi cũng không muốn cho cô ấy ra ngoài ánh sáng sớm như vậy, nhưng nếu mọi người đều rất nhiệt tình, tôi cũng không giấu diếm bảo bối nữa, để "Tố Nga" chào hỏi mọi người một chút."
Nữ chính của《Nguyệt Chi Âm》là Cam Tố Nga, mọi người cũng đã biết, nhưng nghe Lý Duật dùng từ "giấu diếm bảo bối", mọi người đều có chút chờ mong và hưng phấn.
Trước mặt La Đông và Lạc Thanh, dùng cái từ này cực kỳ vi diệu nha! Thái độ và lập trường của Lý Duật cực kỳ rõ ràng, đợi lát nữa "Tố Nga" xuất hiện, sẽ có một bên bị vả mặt!
Đối bọn họ mà nói, màn diễn sau hậu trường còn quan trọng hơn bộ phim điện ảnh nhiều!
Không lâu sau, một cô gái dáng người lung linh mặc một chiếc váy thêu hoa trắng hồng, mái tóc dài yêu kiều tha thiết xinh đẹp chậm rãi đi cùng Đàn Hoa xuất hiện.
Làn da trắng như sứ, đôi mắt trong sáng như nước mùa thu, chiếc mũi nhỏ xinh thanh tú, đôi môi hồng khẽ mỉm cười, trang điểm như có như không, khí chết thẹn thùng dịu dàng không nói nên lời, một nụ cười một cái cau mày thực sự như một tiểu thư ngọc ngà từ trăm năm trước!
Nhất là bên cạnh còn có một người đàn ông nhẹ nhàng phong nhã như lan như trúc, hai người sóng bước đi tới quả thực như tranh như thơ! Đám nhiếp ảnh gia phản ứng nhanh lập tức giơ ống kính!
Đợi đến khi "Tố Nga" tới gần, nhẹ nhàng cười, mọi người không khỏi liền so sánh với Lạc Thanh một chút.
Mọi người đều biết, nhân vật và cốt truyện của《Nguyệt Chi Âm》và《 Vân Thanh》 khá giống nhau.
Hôm nay Lạc Thanh cũng mặc trang phục diễn đến đây, kiểu dáng tương tự, trên áo dưới váy, được thêu bằng chỉ vàng, cho dù bọn họ là người ngoài nghề cũng có thể nhận ra sự khác biệt trong đường nét khi thêu, một bên có các lớp nhẹ nhàng uyển chuyển linh động rõ ràng, một cái là hoa văn đơn điệu đường nét khô khan — thực ra lúc nãy nhìn Lạc Thanh bọn họ còn cảm thấy khá đẹp, bây giờ có sự so sánh liền...
Như câu nói, không có so sánh thì không có hơn thua.
Trang phục kém hơn một chút, ánh mắt bọn họ nhìn Lạc Thanh liền có thêm chút thương cảm.
Lạc Thanh bởi vì có bệnh tim bẩm sinh, sắc mặt tái nhợt xanh xao, điểm này đúng lúc thể hiện được tính cách nhu nhược yếu đuối của nữ chính, nhưng chuyên viên trang điểm của《Vân Thanh》chắc là muốn tạo thêm vẻ nữ tính cho nên một đánh một lớp phấn má hồng hơi mỏng cho Lạc Thanh.
Sau khi nhìn thấy lớp trang điểm hoàn hảo của "Tố Nga", cảm giác nữ tính cực kỳ tự nhiên, dịu dàng tận xương mà không làm ra vẻ chút nào, lại nhìn hai bên má hồng kia, quả thực cảm giác có hơi giống con khỉ.
Nhìn ánh mắt đồng tình và buồn cười của mọi người, Lạc Thanh cúi đầu xấu hổ và tức giận đến đôi tay phát run.
Cô ta chỉ mới nhìn thấy trang phục của《Nguyệt Chi Âm》ở Hắc Tuyền trại, hoàn toàn không ngờ trang phục của hai đoàn phim lại chêch lệch lớn như vậy!
La Đông căm giận trừng mắt nhìn Lạc Thanh một cái, rồi sau đó nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, tiến lên một bước hứng thú mà đánh giá Dịch Dao.
"A? Cô không phải là "kiếm nữ" nổi tiếng trên mạng sao?"
Khuôn mặt của Lý Duật và Đàn Hoa lập tức trầm xuống, lạnh lùng nhìn về phía La Đông.
Kiếm nữ, tiện nữ (hai chữ này trong tiếng Trung phát âm gần giống nhau). Dịch Dao nhẹ nhàng cong khóe môi.
"Khinh Nam, sao cậu lại tìm được một hotgirl mạng để làm nữ chính cho bộ phim đầu tay vậy?" La Đông "không thể tưởng tượng" nói.
Người mới như thế nào cũng được, nhưng nếu "hotgirl mạng" là diễn viên chính,《Nguyệt Chi Âm》sẽ lập tức gánh trên lưng cái mác "phim điện ảnh internet" đại hạ giá!
Mọi người nghe vậy mới nhìn kỹ Dịch Dao, vừa rồi bọn họ chú ý đến trang phục và mức độ phù hợp của hai nữ diễn viên cho nên không chú ý.
Hiện tại nghe La Đông nói "hotgirl mạng", bọn họ mới tập trung nhìn gương mặt của Dịch Dao —
"Cô là cô gái đêm giao thừa!"
""Ngu mỹ nhân" Dịch Dao!"
"A! Đúng là thật! Mỹ nữ múa kiếm nổi tiếng trên mạng tháng trước!"
"Phong cách hoàn toàn khác biệt, tôi còn không nhìn ra!"
"Người thật còn đẹp hơn trên TV nha! Tôi đã nói rồi, một người xinh đẹp sắc sảo như vậy sao có thể là người thường!"
"Chào mọi người, tôi là Dịch Dao. Trước đó không lâu tôi không cẩn thận đã "nổi tiếng" trên mạng." Nói xong Dịch Dao có chút áy náy nhìn về phía Lý Duật, "Thực xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý. Ba ngày đó đúng lúc là ngày nghỉ......"
Lý Duật rũ mắt nhìn cô, không che giấu sự cưng chiều, "Không sao, việc nhỏ."
"Ha ha! Người nổi tiếng trên mạng đáng thương nhất lịch sử! Nữ diễn viên không cẩn thận nổi tiếng còn phải xin lỗi đạo diễn! Bản thảo hôm nay đã có rồi! Các người đừng đụng hàng với tôi đó!"
Mọi người cười vang.
La Đông há hốc mồm. Mẹ nó! Lần này phóng viên giải trí không dựa theo kịch bản thông thường!
"A! Đúng rồi!" Dịch Dao đột nhiên cười nói với La Đông, "Không ngờ hôm nay có thể may mắn gặp được anh! Tôi có thể chụp chung với anh một tấm ảnh không?"
La Đông: "......"
Nữ chính của Lý Khinh Nam lại là fan hâm mộ của hắn! Thật sự là đảo ngược!
Trong lòng La Đông vô cùng sảng khoái, trên mặt không ngăn được nụ cười, đắc ý ngẩng cằm liếc mắt nhìn Lý Duật.
Đám phóng viên giải trí cũng lộ ra biểu cảm xấu hổ.
Lý Duật nhận lấy điện thoại của Dịch Dao, tự mình chụp ảnh cho La Đông và Dịch Dao, sau đó thuận tay xóa bỏ.
"Cảm ơn anh! Anh thật sự quá tốt! Tôi rất thích phim điện ảnh của anh! Tôi đã xem phim của anh từ nhỏ đến lớn! Đặc biệt là bộ phim《Con la ngốc》! Tôi đã xem hơn mười lần ——"
"Chờ! Chờ đã!《Con la ngốc》cái gì! Cô cho rằng tôi là ai?" La Đông bất mãn nói.
"Anh không phải Lương Thạch - thầy Lương hả?" Dịch Dao giống như bị cận thị nheo mắt lại nhìn La Đông, "A! Xin lỗi rất xin lỗi! Anh nhìn giống thầy Lương quá, cái kia lại......" Dịch Dao chỉ chỉ đỉnh đầu La Đông.
La Đông lập tức nổi giận đùng đùng, "Cô mù hả! Cô nói ai lớn lên giống Lương trọc! Tôi là trời sinh mép tóc cao! Tôi không có trọc!"
"Tôi, không phải tôi có ý đó, cái đó, cái đó không có liên quan đến mép tóc, chỉ cần dùng tóc giả che lại là được rồi, rất tự nhiên, như anh là nhìn không ra được đâu!"
"Cô!" La Đông suýt chút nữa chửi ầm lên thì bị người khác ngăn cản, cậu phóng viên trẻ tuổi tóc húi cua vội vàng đề nghị Lý Duật dẫn bọn hắn đi tham quan một chút.
"Dịch Dao, cô có thể mang tôi đi dạo không? Tôi có chuyện muốn nói với cô..." Lạc Thanh đi đến bên cạnh Dịch Dao nhẹ giọng nói.