Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 157: Việc này sẽ không yên




Nhìn khuôn mặt đẹp trai của hai người đàn ông trẻ tuổi trong nháy mắt tối sầm, Triệu Dũng không khỏi thở dài.

Ở trong cái vòng này lâu rồi, chuyện lung tung rối loạn màu hồng phấn gì cũng đã thấy nhiều rồi. Một số nữ diễn viên ít khi lộ mặt vì muốn có thêm mấy cảnh diễn thậm chí còn có thể ngủ với cả đoàn phim, đám P cũng không hiếm, đương nhiên cũng có nhiều người giữ mình trong sạch.

Giống như tất cả những ngành sản xuất khác trên thế giới này, có đen có trắng, càng gần với tiền bạc và lợi ích thì những ví dụ cực đoan cũng nhiều hơn.

Nhưng mà... Lần đầu tiên ông nhìn không thấu một cô gái trẻ.

Có cần phải như vậy không! Bọn họ bay suốt đêm đến đây, cả đêm tổ chức cuộc họp, dành cả buổi sáng để lăn lộn ở trường quay, đang định đến nhà hàng để ăn gì đó nóng hổi, thì thấy Lý Duật Đàn Hoa đều dừng bước.

Ông nhìn theo ánh mắt của hai người bọn họ... là nữ chính của《Nguyệt Chi Âm》, đang được một người đàn ông trẻ dáng người rất đẹp mặc đồ cổ trang ôm vào xe bảo mẫu.

Là nam trợ lý người lai đi theo Dịch Dao mấy ngày năm trước!

Thì ra là diễn viên? Ông còn tưởng rằng hắn là người mẫu.

Cô gái nhỏ Dịch Dao này chưa thấy đủ à!

An thiếu, Lý Duật, Đàn Hoa, ba người trẻ tuổi đó đã là rồng trong biển người rõ ràng đối với cô cũng không bình thường, cô bắt lấy một người bất kỳ trong số bọn họ đều có thể đạt được danh - lợi song song, nhưng lúc cô đang dây dưa không rõ với bọn họ còn chủ động đi thông đồng với một diễn viên nhỏ không tên tuổi?

Tình yêu đích thực sao?

Bỏ qua một người đàn ông có thân phận địa vị cao hơn, không chịu nghỉ ngơi mà lập tức tới gặp mặt một người đàn ông khác, chỉ có thể là tình yêu đích thực.

Thấy hai người trước mặt không có quên thân phận "giết" tới đó, mà tiếp tục bước chân đi về khu ẩm thực, Triệu Dũng tạm thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng trực giác nói cho ông biết —— việc này sẽ không yên như vậy.

Quả nhiên......

Lẩu Đông Mạt bốc khói thơm ngon cũng không bắt được dạ dày của hai người này, những người khác đều ăn no say, hai người đó thì một người thong thả ung dung ăn, một người không động đũa.

Ăn được một nửa, Đàn Hoa rời đi.

"À, Khinh Nam, đừng trách Lão Triệu này nhiều chuyện..." Triệu Dũng hít sâu một hơi, ông không mở miệng không được mà, tuy rằng Lý Duật giống như đang ăn, nhưng đôi mắt không có tiêu cự kia hoàn toàn không nhìn vào đồ ăn, một lát sau, hẹ tây, ớt khô và mấy lát thơm trong nồi lẩu đều bị hắn vớt sạch!

"Người phụ nữ này ——"

Một ánh mặt lạnh lùng hình viên đạn bắn về phía ông, Triệu Dũng tránh né theo bản năng.

"Tôi sẽ không làm hỏng việc đâu." Giọng nói của Lý Duật trầm ổn, "Mọi người từ từ ăn."

Lý Duật buông đũa, nhìn gói thuốc lá bên cạnh bàn, rút ra một điếu đặt ở trên môi, bậc lửa.

Hít sâu một hơi thở ra một làn khói màu lam nhạt, Lý Duật giơ tay vuốt lại phần tóc mái lộn xộn trên trán về phía sau, lộ ra vầng trán trơn bóng cùng chóp mũi tuấn mỹ ít khi hiện ra trước mặt người khác, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng khác hẳn với trước đây.

Hắn biết bọn họ đang lo lắng cái gì. Bên《Vân Thanh》chơi mấy thủ đoạn nhỏ hắn đều biết rõ, chỉ là hắn mặc kệ, cũng không phải vì Dao Dao mà phân tâm giống như bọn họ nghĩ.

Ở trong mắt hắn, La Đông chưa bao giờ được xem là một đối thủ.

Trước đó hắn đánh giá sai vấn đề nên không để ý đến《Vân Thanh》mà mệt mỏi, nên những gì cần chuẩn bị hắn đã làm từ sớm.

Phiền phức chính là hạng mục Ảnh Đô.

Hạng mục Ảnh Đô hai năm đầu là quan trọng nhất, dựa theo kế hoạch, một năm này An Kinh Vĩ giả bộ đánh Thái Cực quyền với An lão, thậm chí còn bất đắc dĩ bị buộc phải kết hôn. Nhưng bây giờ kế hoạch thay đổi, An Kinh Vĩ không muốn chờ, tự đẩy nhanh quá trình, Lý Duật cũng không thể không tăng giá, tùy lúc mà tìm thêm nhà đầu tư, nhân lực và tài lực và vật lực.

Trừ mấy thành viên cốt cán của hạng mục, ở bên ngoài không ai biết còn có Lý Duật và An Kinh Vĩ đứng sau hạng mục Ảnh Đô gây chấn động giới giải trí mấy năm qua. Có quá nhiều người nhìn chằm chằm khối thịt mỡ này, bọn họ đương nhiên phải cẩn thận.

Nếu chỉ là《Nguyệt Chi Âm》và Ảnh Đô, hắn tin tưởng có nhiều bất ngờ hơn nữa hắn cũng có thể chăm sóc chúng tốt.

Nhưng hắn lại không ngờ, hắn lại gặp được người phụ nữ ghi dấu trong tim hắn vào lúc này.

Trong lúc bận rộn, thấy thái độ của cô đối với Đàn Hoa thay đổi, nhìn thấy tình yêu ngày càng lớn trong mắt cô, hắn chỉ có thể tự nói với mình không được nôn nóng, phải bình tĩnh.

"Buổi chiều hai giờ họp đó." Lý Duật đem thuốc lá ấn trên gạt tàn thuốc.

Bình tĩnh cái rắm.

Hắn cố ý không dẫn cô theo là muốn để cô nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt, còn cô lại rất chăm chỉ! Hắn và Đàn Hoa chân trước vào đi thì sau lưng cô đã bò dưới thân người đàn ông khác!

Bọn họ cũng cho cô ăn no đúng không?

Thời gian: 3 giờ chiều.

Địa điểm: Bãi đỗ xe bên ngoài trường quay số 3.

Đối diện với chiếc MVP màu đen, một chiếc SUV màu trắng yên tĩnh dừng lại.

Suốt hai tiếng, thân ảnh hai người bên trong xa gần như vẫn không nhúc nhích.

Vì thế, khi Dịch Dao và Tùy Nhược Thủy an tĩnh ngủ một giấc, lúc xuống xe chuẩn bị đi ăn cơm trưa, lập tức bị hai khuôn mặt tuấn tú bên trong chiếc xe màu trắng dọa sợ tới mức trái tim thắt lại!

Bọn họ sao lại ở đây?

Đón nhận ánh mắt chăm chú của hai người đàn ông, Tùy Nhược Thủy mặc đồ cổ trang thân mật mà ôm vai Dịch Dao, đôi mắt tuấn mỹ nheo lại hơi hơi khiêu khích.

"Eli, anh ra rồi hả, đoàn phim đang chờ đó, ân cần không!" Nam trợ lý của Tùy Nhược Thủy từ trường quay chạy ra, mờ ám nhướng mày nhìn Tùy Nhược Thủy.

"... Có cần anh ở lại không?" Tùy Nhược Thủy cúi đầu nhìn về phía Dịch Dao.

Dịch Dao giật giật khóe miệng, ở lại chơi mạt chược hả... "Không có việc gì hết, anh cứ đi đi, nhớ phải ăn gì đó trước."

Nhìn theo Tùy Nhược Thủy vào trường quay, nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, Dịch Dao căng da đầu xoay người lại.

"Chào! Thật là trùng hợp!" Dịch Dao xấu hổ nhếch miệng cười nói, "Em đói bụng, chỗ này có ăn gì ngon không?"

Người phụ nữ đáng ghét này!

Lý Duật cắn răng.

Lẩu cay Tứ Xuyên ở căn cứ điện ảnh này có thể nói là át chủ bài rất xứng đáng trong khu ẩm thực, nếu không đặt trước thì xếp hàng hai tiếng là chuyện bình thường, nhưng ba giờ mới ăn cũng không nhiều, còn có bàn riêng.

"Anh không sao chứ? Có muốn đi bệnh viện không... hoặc đi hiệu thuốc mua thuốc cũng được?" Dịch Dao nhìn sắc mặt Lý Duật không tốt liền hỏi.

Bọn họ mới ngồi có nửa tiếng, Lý Duật đã chạy vào toilet ba lần.

"Không sao..." Lời còn chưa dứt, khuôn mặt tuấn tú của Lý Duật lại vặn vẹo, bật người lên như lò xo. Nhưng hắn vừa mới mở cửa đã lập tức đóng lại, xoay người vẻ mặt không vui.

"Làm sao vậy?" Lần này Đàn Hoa cũng đã mở miệng.

"Lạc Thanh... và La Đông, bọn họ." Thấy vẻ mặt Dịch Dao bình tĩnh, Lý Duật hơi khó hiểu, "Em cũng biết?"

Đàn Hoa cũng hơi bất ngờ nhìn về phía Dịch Dao.

"À, buổi sáng em có đi dạo một vòng bên đoàn phim《Vân Thanh》, một số người trong đó đã từng tham gia huấn luyện ở《Nguyệt Chi Âm》. Anh không tức giận sao?"

Đàn Hoa cho một miếng thịt bò đã trụng vào chén của Dịch Dao, "Ngựa tốt La Đông lúc trước giấu tin tức rất chặt chẽ, sau khi Lạc Thanh vào《Vân Thanh》và đoàn phim chính thức bắt đầu khởi quay chúng ta cũng mới nhận được tin. Nhưng mà Lạc Thanh sau khi chấm dứt hợp đồng với《Nguyệt Chi Âm》mới gia nhập《Vân Thanh》, không đáng để tức giận."

"Đúng vậy," Lý Duật vẻ mặt thỏa mãn trở về bên cạnh Dịch Dao, cúi người liếm hết phần nước sốt còn lại trên môi Dịch Dao, "Huống chi, em mới là tốt nhất."

Tốt nhất theo mọi nghĩa.

"Nếu em nói Lạc Thanh đã tiếp xúc với 《Vân Thanh》trước khi bắt đầu quay《Nguyệt Chi Âm》thì sao?"

Vẻ mặt hai người đàn ông cực kỳ nghiêm nghị.

"Trước khi khởi động máy một ngày, Lạc Thanh và em đến khách sạn cùng lúc, valy của cô ấy trống rỗng có vẻ như cô ấy không muốn ở lại lâu dài. Sau đó cô ấy ngất xỉu ở phim trường, xong rồi em có nhờ bạn hỏi y tá, nguyên nhân cô ấy ngất xỉu là do không uống thuốc đúng giờ. Chẳng phải video cô ấy ngất xỉu đã bị paparazzi phanh phui sao? Sau lưng paparazzi còn có mấy tài khoản marketing kiên trì không ngừng dẫm《Nguyệt Chi Âm》mà nâng《Vân Thanh》suốt mấy tháng. Còn có người quản lý của Lạc Thanh, trước khi Lạc Thanh chấm dứt hợp đồng, đã từng hai lần bay tới đại trạch của Tô gia. Em cảm thấy tất cả những thứ này đều không chỉ là trùng hợp."

"... Dao Dao, em rốt cuộc là ai?"

Buổi tối.

"Dao Dao, em vẫn không muốn nói gì sao?" Lý Duật rút ngón tay ra, đôi mắt anh tuấn bất mãn nhìn Dịch Dao bị dục vọng tra tấn đến sống chết trên bàn ăn.

"......" Cầm thú! Bọn họ tính đùa chết cô à!