15 tháng Giêng sẽ bắt đầu khởi công lại, theo thường lệ thì đoàn phim sẽ phát cho mọi người một bao lì xì, Lý Duật cũng rất hào phóng, cầm trong tay một đống bao lì xì lớn.
Mấy diễn viên chính của đoàn phim hoặc là những tiền bối đi trước hoặc đang là ngôi sao được yêu thích cũng sẽ tặng mọi người trong đoàn phim một bao lì xì, Dịch Dao vừa không có tên tuổi vừa không có tiền, nên đương nhiên không có bao lì xì rồi.
Nhưng mà lúc nghỉ giữa trưa, có mấy người trong đoàn phim đến chào hỏi cảm ơn bao lì xì của cô, Dịch Dao không hề nghi ngờ quay đầu nhìn về phía Lý Duật, hắn đang nghiêm túc thảo luận với nhiếp ảnh gia nhưng hình như cảm giác được nên liếc mắt nhìn cô, khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt dịu dàng nhu tình khiến Dịch Dao cả người như bị phỏng liền lắc đầu cười khổ.
Vì sao những người bạn gái cũ của Lý Duật lại không hề bình luận xấu về hắn, cô có thể hiểu được phần nào rồi.
Cho dù chia tay rất đau khổ, nhưng nhớ lại sự dịu dàng ôn nhu của hắn, rất khó có thể ghét hắn được.
Trở lại phòng thay đồ Dịch Dao nghĩ một lúc, lấy bao lì xì màu đỏ được Lý Duật phát cho — số tiền giống với những người khác.
"A......" Cô còn tưởng rằng sẽ xuất hiện tình tiết giống như bộ phim thần tượng nào đó, đưa cho cô một cái thẻ tín dụng không giới hạn thứ gì đó chứ.
Dịch Dao từ ba lô lấy ra một cái bao lì xì khác, cô cầm hai bao lì xì xoay người lại, "Em muốn cái nào?"
"Ha ha!" Tiền Tiến cười toe toét chỉ vào bao lì xì mà Lý Duật đã tặng.
"Thông minh!" Dịch Dao đưa cả hai bao lì xì cho Tiền Tiến, "Tiền Tiến, em có thể hỏi giúp chị xem hôm nay đoàn phim có bao nhiêu... thôi quên đi." Cho dù cô muốn gửi lại tiền lì xì cho Lý Duật, chắc chắn hắn cũng không nhận, không chừng còn muốn cô "dùng thịt" bồi thường nữa, cô cứ giả vờ không thấy đi.
"Đúng rồi, em có nhìn thấy giám đốc Đàn không?"
"Có nha! Lúc nãy em thấy anh ấy đến phòng thay đồ số 2." Tiền Tiến vui vẻ nói, gương mặt phúng phính to tròn.
"Vui vẻ thế? Tết đi xem mắt tìm được người hợp ý rồi hả?" Dịch Dao trêu ghẹo nói.
"Đâu có! Là giám đốc Đàn tặng cho mọi người trong đoàn phim một bộ sản phẩm chăm sóc da mùa xuân từ bộ sưu tập "Moonrise", hàng tặng không bán!"
"Mọi người?"
"Đúng! Cực kỳ hào phóng! Hơn nữa bộ trang điểm này có tiền cũng không mua được."
"......"
Dịch Dao đi trên hành lang, nhìn nhân viên công tác đang ăn cơm hộp, mỉm cười lịch sự chào hỏi.
Phòng thay đồ số 2 là phòng trang điểm của mấy vai phụ trung niên và lớn tuổi, trong phòng không có điều hòa, ngày thường buổi trưa cũng chỉ có Ninh Nguyệt Cầm và Ni Na ở đó, không biết Đàn Hoa qua đó có chuyện gì?
Đối với Ninh Nguyệt Cầm, mặc kệ người mẹ ruột của cô là mất trí nhớ từ khi nào, hay là sau này mới khôi phục trí nhớ, cô cũng không muốn quan tâm.
Nói trong lòng không hận, thật sự cô cũng không rộng lượng như vậy, nhưng muốn cô trả thù Ninh Nguyệt Cầm gì đó...... cô cũng không làm được, cho nên, cô chọn mặc kệ làm lơ.
Ni Na không sao.
Tiểu Ngải và Phục Viễn đính hôn suôn sẻ.
Tiểu Sách nghênh đón thử thách, ý chí chiến đấu hừng hực.
Tiểu Minh...... Ở Nhật Bản chính thức bắt đầu nghiên cứu đào tạo.
《Nguyệt Chi Âm 》 cũng giải quyết được những rắc rối vụn vặt, từng chút bắt kịp tiến độ.
Là người, luôn có những lúc phải đối mặt với nghịch cảnh, đau khổ, ít khi có được những lúc hạnh phúc êm đềm, cô không muốn hận.
Đẩy cửa phòng ra, Dịch Dao hơi bất ngờ, hôm nay phòng thay đồ số 2 chật kín người — Đàn Hoa tự mình trang điểm cho vai diễn mà Tô Mỹ Mỹ đã từ bỏ.
Điều kỳ lạ là Đàn Hoa vừa trang điểm, vừa giải thích những điểm chính cho Ni Na, cuối cùng còn trực tiếp đưa cọ trang điểm trong tay cho Ni Na, hắn thì đứng bên cạnh gật đầu hướng dẫn.
Chờ đến khi trang điểm xong, hiệu quả thật sự rất tuyệt vời, một đám bà cô bà dì lập tức vây quanh Đàn Hoa ở giữa, xin tư vấn các vấn đề làm đẹp.
"Dao Dao!" Mạnh Ni Na thoát khỏi vòng vây mới nhìn thấy Dịch Dao, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng chạy tới.
Đàn Hoa nghe tiếng ngước mắt, nhìn Dịch Dao cười ấm áp, tiếp tục cúi đầu trả lời các câu hỏi của mấy bà dì.
"Dao Dao!" Mạnh Ni Na không kìm được hưng phấn, nhưng vẫn cố gắng đè thấp giọng nói, "Giám đốc Đàn đồng ý nhận mình làm học trò! Còn nói sau khi mình kết thúc công việc ở chỗ Dì Cầm có thể đến "Chớp mắt" làm trợ lý trang điểm!"
Vừa mới dứt lời, hơi thở của Mạnh Ni Na lập tức dừng lại, không đúng — vừa rồi cô vui quá nên quên mất...
Khi ở biệt thự bên bờ biển, là Đàn Hoa đi với Dao Dao. Lúc đó Dao Dao thấy cả người cô đầy máu liền cầm lấy chai rượu ném về phía Cầu tổng, rất may là Cầu tổng phản ứng nhanh, sau đó......
"Đã lâu không gặp. Trước hết phải nói rõ ràng, tôi không làm gì hết, từ đầu đến cuối, tôi chỉ xem phát sóng trực tiếp." Lúc đó Cầu tổng cầm ly rượu vang đỏ cười nói.
Bây giờ nhớ lại, hình như lúc đó tâm trạng của hắn hình như rất tốt?
Nhưng Dịch Dao cũng không thèm để ý đến Cầu tổng, sau khi xác định trên người Mạnh Ni Na không bị thương liền kéo cô ra khỏi biệt thự lên xe của Đàn Hoa, đuổi Lý Duật đang ngồi ở ghế sau lên ghế phụ.
Sau đó Đàn Hoa lái xe đưa cô và Dao Dao về phòng trọ, cho đến buổi sáng ngày hôm sau nhìn thấy bữa sáng trên bàn phòng khách cô mới biết, hai người đàn ông đó ngồi ở phòng khách cả đêm.
Lý Duật, Đàn Hoa, quan hệ giữa bọn họ và Dao Dao... Nhớ lại những lời đồn đại trong đoàn phim về Dao Dao, trên mặt Mạnh Ni Na trên mặt tràn đầy vui mừng.
Đàn Hoa đang lợi dụng cô để bày tỏ tấm lòng với Dao Dao.
Nhưng mà trong bữa tiệc đính hôn của Tiểu Ngải trưa hôm qua, Dao Dao làm trò đi cùng Cầu tổng trước mặt Đàn Hoa. Không, cho dù trái tim của Dao Dao thuộc về nơi nào, cô cũng không nên là nhân tố ảnh hưởng đến tình cảm của Dao Dao.
"Làm sao vậy? Không phải rất tốt sao? Dựa vào tài năng trang điểm và tạo mẫu tóc của cậu, không chừng sẽ trò giỏi hơn thầy nhanh thôi!!" Dịch Dao rất tin tưởng nói.
"Không, mình không đi đâu." Mạnh Ni Na nghiêm túc nói, "Dao Dao, cậu đã làm nhiều thứ vì mình rồi. Mình không hy vọng bởi vì mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu nữa."
"Ngược lại đó,..." Dịch Dao vuốt mấy sợi tóc mái trên trán của Ni Na ra sau tai, thưởng thức nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tươi tắn xinh đẹp của cô ấy, "Cơ hội tốt như thế này rất ít khi có được, hãy tận dụng tất cả mọi cơ hội tốt mà mình có, biến mình thành người có năng lực có giá trị, điều này còn quan trọng hơn bất cứ cái gì khác. Mình biết cậu đắn đo chuyện gì, nhưng nếu cậu cố gắng hết sức, mình dám chắc, nhận một người học trò có tài năng thiên phú như cậu, người được lợi là hắn đó. Nếu như cậu đi "Chớp mắt" có ảnh hưởng gì đến mình, vậy có khả năng nhất là tương lai mình không đủ tiền ăn cơm, cậu có thể dựa vào trang điểm để nuôi mình rồi."
"... Nhưng mà mình nói."
"Bởi vì mình nói đúng." Dịch Dao hóa trang Cam Tố Nga với gương mặt mảnh mai tái nhợt sau khi thể xác và tinh thần chịu tàn phá, nhưng giờ phút này nhìn lại, đôi mắt sáng ngời, tự tin rạng rỡ đến mức người khác không thể dời mắt.
"Chậc chậc... Vì sau này cậu ăn của mình, dùng của mình, xem ra mình không liều mạng là không được!" Mạnh Ni Na hất mái tóc dài xoăn bồng bềnh, vẻ quyến rũ bắn ra bốn phía.
Cuộc hành trình rèn luyện của một trong ba nữ phù thủy ngành Makeup trong tương lai, chính thức bắt đầu.
Ánh mắt Đàn Hoa vẫn luôn chú ý đến hai người các cô, cẩn thận cảm nhận được bầu không khí thay đổi giữa tình bạn và tình thân của hai người, cho dù không nghe rõ hai cô nói gì nhưng mị lực nữ tính lắng đọng trên người hai người, khiến lòng anh càng ngày càng mềm mại, vui sướng tận đáy lòng.
Thật sự rất thần kỳ.
Anh yêu cô gái này.
"Tìm anh hả?" Đàn Hoa đi đến bên cạnh Dịch Dao, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi mắt anh cực kỳ yêu thích, không thèm để ý đến tiếng hít mạnh của đám bà cô bà dì và mấy người trợ lý phía sau.