Bên ngoài cửa phía Nam của đại học Đông X là một khu phố ẩm thực rất náo nhiệt, bởi vì tết nên đa số mấy quán ăn đã đóng cửa nhưng vẫn có không ít quán buôn bán đến khuya.
Mạnh Ni Na nhìn hợp đồng trước mắt, bất giác ôm chặt hộp quà đựng cây sáo bạch ngọc trong lòng, cô cũng không biết vì sao mình lại căng thẳng.
Cô đăng ký dự thi là vì quà đính hôn của Tiểu Ngải, hoạt động này có phát sóng trực tiếp lên mạng cô cũng không để ý, càng không ngờ hơn nửa đêm, người của ban tổ chức còn mang đến một bản hợp đồng, mời cô và Dao Dao làm "tiên nữ quảng cáo" cho game di động của bọn họ...
"Dao Dao..."
Dịch Dao trao cho Mạnh Ni Na một ánh mắt bình tĩnh tạm thời đừng nóng nảy, cô lật xem hợp đồng sau đó suy nghĩ chuyện này, phán đoán thân phận của mấy người trước mắt và tính xác thực của hợp đồng.
Sau khi trao giải, cậu nhóc bày trò tên Vương Ý chủ động tới chào hỏi, kêu Ni Na là học tỷ, nói là bạn chung trường phổ thông với hai cô, là sinh viên năm cuối Khoa Sơn dầu của đại học Đông X, hiện tại đang là thực tập sinh ở tổ đạo cụ tại công ty khoa học kỹ thuật Phong Cụ đơn vị tổ chức hoạt động "Du hành quá khứ hiện tại", còn cho hai cô xem thẻ nhân viên.
Thời cấp 3 đối với Ni Na cũng không có kỷ niệm tốt đẹp nào, nhưng một câu "Tôi nhớ cậu" của Ni Na khiến cô bỏ đi ý định nói mấy câu khách sáo để từ chối.
Lâu rồi cô không thấy Ni Na nói chuyện với người khác dễ dàng như vậy, đừng nói còn là một "người quen cũ".
Vì thế bọn họ cùng nhau quay về trường học, tìm một quán để ăn khuya, vừa ăn vừa nói chuyện. Vương Ý đang nói về dáng vẻ xinh đẹp của Ni Na khi biểu diễn ở trường năm xưa, nhìn thấy nụ cười hoài niệm trên mặt Ni Na, cô cũng từ từ buông bỏ cảnh giác.
Kết quả sau khi bọn họ ăn xong, Vương Ý nhận được một cuộc gọi, nửa tiếng sau, có hai nam một nữ tự xưng là bộ phận sản xuất của công ty khoa học kỹ thuật Phong Cụ xuất hiện lấy ra hợp đồng mời hai cô.
Điện thoại của cô và Ni Na sau khi gọi video call cho Tiểu Ngại đã hết sạch pin, khi ăn cơm cũng quên sạc, lúc này muốn điều tra một chút cũng không được.
"Anh Chu, anh Tôn, chị Cung, chuyện này đối với hai chúng tôi có hơi bất ngờ, chúng tôi có thể đi về suy nghĩ một chút không, sau khi suy nghĩ kỹ càng bọn tôi sẽ trả lời quý công ty sau."
"Em gái à, thời gian của chúng tôi cũng rất gấp gáp ——" Cung Nghi sốt ruột nói.
Chu Tân Hải giơ tay ngăn cản Cung nghi, mỉm cười nói, "Thật sự là do chúng tôi quá đường đột, nhưng xin cô Dịch hiểu cho, chúng tôi thật sự rất chân thành."
Dịch Dao lại quan sát biểu cảm của ba người một chút, tuy rằng lúc giới thiệu nói Cung Nghi mới là giám đốc sản xuất, nhưng rõ ràng anh Chu, người có gương mặt trẻ trung tuấn tú mới thật sự là người phụ trách chính.
"Ba ngày, nhiều nhất là ba ngày, chúng tôi sẽ đưa ra câu trả lời chính xác." Dịch Dao nhìn thẳng Chu Tân Hải rồi nói.
"Ba ngày?!" Cung Nghi than thở.
"Được, ba ngày." Chu Tân Hải vẫn cười dịu dàng như cũ, ánh mắt nhìn Dịch Dao tràn ngập sự thưởng thức không thèm che dấu, "Nếu ba ngày này có thời gian, tôi hy vọng có thể vinh hạnh mời hai cô đến công ty chúng tôi làm khách. Đừng lo lắng, chúng tôi mời tất cả thí sinh đạt giải tới."
Sau khi Dịch Dao suy nghĩ kỹ càng, Chu Tân Hải đột nhiên ngại ngùng nói, "Ờ... hai cô có thể chụp với chúng tôi một bức ảnh không?"
Khi Dịch Dao và Mạnh Ni Na trở lại phòng, rửa mặt tắt đèn nằm trên giường, kim đồng hồ đã chỉ gần 2 giờ.
"Năm mới vui vẻ!" Dịch Dao nói nhỏ.
"Chúc mừng năm mới!"
"Ngủ đi."
"Ưm."
Qua một hồi lâu, "Dao Dao, ngủ rồi hả?"
Dịch Dao mở mắt ra, tiếng hít thở đều đặn, nhưng không lên tiếng.
"5 năm, 5 năm này, giống như mình đã trải qua cả đời. Vương Ý, mình có ấn tượng với cậu ấy, cậu ấy và cậu cùng giới, ca hát vẽ tranh đều giỏi, ở câu lạc bộ nghệ thuật có rất nhiều cô gái thích cậu ấy. Ha ha... khi học lớp 11 cậu ấy đã từng viết thư tình cho mình. Không ngờ... trừ cậu và Tiểu Ngải, cũng còn có người dù đã biết quá khứ của mình vẫn tình nguyện tiếp xúc với mình, nói chuyện với mình, cười với mình."
" "Tiên nữ quảng cáo", haha... Nếu như bọn họ biết mình bị người ta bao dưỡng 5 năm, có còn dám mời mình nữa không?"
"Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu tiên mình có cơ hội kiếm được thu nhập chính đáng như vậy."
"Đúng rồi, cái anh Chu kia hình như thích cậu, nhưng mình cảm thấy ảnh chụp chung lúc cuối cùng hơi kỳ quái."
Dịch Dao mở miệng, "Ảnh chụp ảnh bọn họ đã chụp luôn bìa hợp đồng vào rồi, lỡ như hai chúng ta từ chối nhưng lại đi quảng bá cho công ty khác, bức ảnh kia có thể sử dụng làm chứng cứ cho thấy công ty khác đã "đào góc tường". Điều kiện của hợp đồng kia rất tốt, những người có thể đưa ra điều kiện cao hơn đều là những người đứng đầu trong ngành, cho dù chúng ta bị "đào" đi, Phong Cụ cũng có thể dùng bức ảnh ức hiếp hình tượng của các công ty lớn để lăng xê một đợt, không bị thiệt."
"......" Mạnh Ni Na ngơ ngác, "Phức tạp như vậy hả?"
"Đương nhiên không phải, là mình bịa ra đó, cậu tin thật hả?" Dịch Dao hài hước nói.
"Dao Dao! Cậu lại dám lừa mình!" Mạnh Ni Na từ trên giường nhảy xuống, nhào lên giường Dịch Dao.
"A Đừng đừng! Động khẩu không động thủ! A! Ha ha! Đừng gãi mà! A!"
Sau khi cười đùa, Mạnh Ni Na dựa sát vào người Dịch Dao ngủ thiếp đi. Dịch Dao lau đi mấy giọt nước mắt còn sót lại trên khóe mắt của Ni Na, ánh mắt nhìn về phía hợp đồng trên đầu giường.
Trong bóng đêm, ánh sáng nhàn nhạt tạo thành từng vệt sáng.
Sáng sớm hôm sau, Dịch Dao vừa mở máy đã bị âm báo tin nhắn dọa sợ lập tức bấm tắt tiếng.
Lướt xem từ trên xuống dưới, Dịch Dao trợn mắt.
Mới có một đêm mà cô và Ni Na đã thành võng hồng... một số hình ảnh giống như đã dùng app đổi đầu. Phản ứng của bạn bè và người quen cũng rất lớn, nhưng Dịch Dao rất bình tĩnh. Sự nổi tiếng - khán giả thật ra là một đám người rất cụ thể, nếu không có công ty thúc đẩy tiếp tục duy trì nhiệt độ hoặc tỉ lệ lộ diện, võng hồng hoang dại cũng như một cái hắt hơi, lúc hắt xì tiếng vang rất lớn, xong rồi thì mũi ngứa một chút, sau đó thì không có sau đó nữa.
Sau khi giải thích tình hình trước mắt với Ni Na, khi biết có mấy tin đồn nhảm nhí Mạnh Ni Na cũng có thể bình tình như cũ, khiến Dịch Dao cũng an tâm. Kế tiếp, cô cần phải suy nghĩ những chuyện khác.
Sau khi vào đoàn phim thời gian của cô rất eo hẹp, một mình Tiểu Sách ở phòng làm việc phải xoay sở rất cực khổ, cho dù có thành thạo nhưng thiếu khuôn mẫu hoàn chỉnh để học tập, bầu không khí trong phòng làm việc cùng với tình hình hoạt động về cơ bản cũng không được cải thiện.
Tiểu Sách lên kế hoạch và lập trình rất tốt, nhưng cậu ấy thiếu khả năng điều phối và năng lực quản lý. Nếu Tiểu Sách có thể học tập và mài giũa ở một công ty game tiên tiến, chắc chắn sẽ có hiệu quả rất lớn.
Phong Cụ, Chu Tân Hải...... Ngày hôm qua cô đã cảm thấy cái tên này hơi quen tai......
...... Là hắn! Người sáng lập Phong Cụ! Cuối cùng Dịch Dao cũng nhớ ra!
"Tiểu Sách! Đừng ngủ nữa! Nhanh lên! Tham quan Phong Cụ! Có đi không?"
Khi Dịch Dao dẫn Công Tôn Tiểu Sách và Mạnh Ni Na cùng tham quan Phong Cụ, trên mạng, Dịch Dao và Mạnh Ni Na, hai võng hồng hoang dại dùng tốc độ đáng kinh ngạc nhanh chóng leo lên hotsearch nhờ vào tốc độ nổi tiếng tự nhiên của họ.
Trong kỳ nghỉ tết Âm lịch, mọi người sẽ chú ý nhiều hơn đến các nội dung liên quan đến văn hóa cổ điển, hơi thở tự thiên tươi mát của hai người cũng khác với một số minh tinh, người nổi tiếng cố tình lăng xê. Thế giới ảo và thế giới thật đã hài hòa dung hợp nhau trong không khí của ngày hội, vì thế hai người đã có nhóm fans đầu tiên.
Thời gian trước Mạnh Ni Na đã từng đổi số điện thoại, bạn bè cũng không nhiều lắm, cho nên còn chưa bị quấy rầy. Dịch Dao thì nhận điện thoại hết người này đến người khác, nhận mấy cuộc gọi đều là từ công ty giải trí nhỏ và giới truyền thông gọi tới, Dịch Dao liền thiết lập trả lời tự động không làm phiền, sau đó thêm Tiểu Ngải và mấy người thân thiết vào một nhóm, làm một loạt động tác, thế giới liền thái bình.
Khi Đàn Hoa và Lý Duật phát hiện rốt cuộc Dịch Dao cũng mở điện thoại nhưng máy luôn báo bận, lập tức phát hiện được có chuyện không ổn. Vừa lên mạng, những bức ảnh đẹp đến choáng ngợp tràn ngập các trang mạng. Đồng thời, mấy lời tỏ tình lộ liễu của đám fan cũng khiến gân xanh trên trán Lý Duật nhảy dựng. Đàn Hoa khẽ nhíu mày, trong lòng cảm thấy không vui.
Tiểu yêu tinh này, vừa mới buông lỏng đã khiến người ta muốn trộm đi!
"Cậu xử lý chuyện trên mạng, tôi đi tìm người." Đàn Hoa bình tĩnh phân công Lý Duật.
"Cậu —" Lý Duật cũng biết ban ngày ban mặt hắn không thích hợp chạy khắp nơi, "Tìm được người thì đưa tới chỗ tôi."
"...... Cậu chưa tỉnh ngủ hả?"
"......" Lý Duật cắn răng. Sớm muộn gì hắn cũng bị tên anh em này chọc cho tức chết!
Ngoài trừ tình cảm Dịch Dao còn có bạn bè, người thân cùng với sự nghiệp, trước giờ vẫn luôn ở đoàn phim, những con đường khác đều phát triển rất chậm, cho nên mấy ngày nay cô muốn tập trung kéo tiến độ lên một chút.
Bạn đang đọc truyện trên:ZingTruyen.Fan