"......" Nhìn thấy vẻ mặt đề phòng của Lý Duật, Trác Bất Tẫn vừa tức vừa buồn cười. "Ánh mắt đó của cậu là sao? Cậu đề phòng tôi hả?"
Vẻ mặt căng thẳng của Lý Duật dần dần thả lỏng, từ từ đi đến sô pha, đặt bộ đàm trên tay rồi ngồi xuống, khuôn mặt tuấn tú ngửa ra sau, khuôn mặt lịch sự tao nhã cực kỳ phong lưu, nhưng lại có chút âm u không phù hợp với khí chất, "Sao cậu lại ở đây?"
"Xảy ra chuyện gì vậy? Có nghiêm trọng không?" Trác Bất Tẫn thu lại biểu cảm đùa cợt của mình, đứng dậy đi về phía Lý Duật.
Năng lực của Lý Duật hắn biết rõ, tuy rằng còn trẻ và kiêu ngạo, nhưng Lý Duật đúng là có tiền vốn để kiêu ngạo, năng lực học tập tốt khiến anh có đủ sự tự tin để có thể dễ dàng vượt qua bất kỳ thử thách nào, anh cũng sẽ không vì tự tin mù quáng mà thiếu kiên nhẫn, làm chuyện gì cũng tính toán kỹ càng, hầu như không có việc gì thực sự khó khăn khiến anh phải lo lắng và tức giận.
Cuộc sống của Lý Duật cũng gần giống với hình tượng của anh trên màn ảnh, tính tình phong lưu khí phách, thông minh nhạy bén lại hài hước.
Nhưng mấy lần gặp mặt gần đây, cảm xúc và tính tình của Lý Duật thực sự có hơi khác thường.
Lần này làm đạo diễn nhìn có vẻ bất ngờ, nhưng thật ra Lý Duật đã chuẩn bị từ khi còn đi học, còn uyển chuyển từ chối lời mời giúp đỡ của Đường đạo diễn, Lý Duật muốn trở thành một đạo diễn "trưởng thành" ngay từ đầu, nghe có vẻ hơi viển vông, nhưng hắn tin tưởng Lý Duật ít nhất có thể đạt 85 điểm trở lên, trừ khi — Lý Duật gặp chuyện ngoài ý muốn khiến anh đánh mất đi sự tự tin.
Trác Bất Tẫn nhớ lại nội dung nhìn thấy trong di động của Dịch Dao lúc trưa, chẳng lẽ là bởi vì La Đông cùng với ngựa tốt《Vân Thanh》?
"Có cần tôi giúp đỡ không? Tôi có một số tài nguyên tốt về diễn viên, quay phim, hậu kỳ và rạp chiếu, nếu cần, tôi sẽ lập tức liên hệ."
"Hả?" Lý Duật rõ ràng đang lơ đãng.
"......"Hả" cậu đừng nói với tôi cậu như bây giờ không phải bởi vì《Nguyệt Chi Âm》, mà là bởi vì phụ nữ!" Trác Bất Tẫn nhớ lại, sắc mặt biến đổi, nhấc chân đá Lý Duật, "Con mẹ nó! Vẻ mặt như đề phòng cướp của cậu khi nãy! Cậu —"
Đột nhiên không kịp đề phòng, Lý Duật bị Trác Bất Tẫn đá cho một cái, đau đến mức anh phải khom lưng, nhíu mày lại.
Trác Bất Tẫn phát hiện có điều không ổn, không thèm khách sáo mà lột quần áo của Lý Duật, liền thấy vai phải của Lý Duật sưng đỏ bất thường. Sờ nắn xương cốt một chút... có vẻ như kỹ thuật nắn xương lại vị trí cũng không đúng lắm, chỗ khớp xương có hơi nhiễm trùng.
"Cậu..."
"Tôi không sao." Lý Duật bình tĩnh nói.
"......" Thấy Lý Duật im lặng nằm đờ người, sửa sang lại quần áo cũng lười, Trác Bất Tẫn hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phía cửa phòng.
"Cậu đi đâu vậy?" Lúc này Lý Duật mới có cảm giác nguy cơ.
"Chuyện cậu không muốn nói tôi cũng lười ép buộc, nhưng tôi biết nhất định có người sẵn sàng nói cho tôi biết. Không phải vừa nãy cậu đề phòng tôi như phòng trộm cướp sao? Đúng lúc, bức cung trên giường, cũng khá thú vị."
"A Tẫn!" Lý Duật ôm trán, anh nhận thua. Tên bạn tốt này của anh, luôn là người không đắn đo, không ra tay thì thôi, vừa ra tay thì sẽ mất mạng. "Bức cung trên giường"... trong đầu anh đã chứa đầy những hình ảnh đó.
"Tôi...... Thua trong tay một người phụ nữ, nếu không ép mình làm việc, tôi sẽ luôn nghĩ về cô ấy, mỗi một biểu cảm của cô ấy, mỗi một tấc trên thân thể của cô ấy, khi cô ấy ở trên giường ——"
"Dừng. Tôi ở đây không phải để nghe chuyện người lớn, nói đến trọng điểm đi."
"... Trọng điểm là cái gì?" Anh chỉ nhớ cô, vô cùng nhớ cô mà thôi. Cho dù ở gần như thế nào, thậm chí là tiến vào thân thể của cô, anh cũng không ngừng nhớ đến cô, muốn giam cầm cô ở một nơi chỉ có anh mới có thể chạm vào, muốn ôm cô, làm cô, muốn hai cái tiểu huyệt của cô lúc nào cũng bị anh lấp đầy, muốn giọng nói của cô chỉ anh mới có thể nghe được. Trừ những thứ đó ra, không có trọng điểm.
"Trọng điểm chính là, một người phụ nữ, cậu cũng đã lên giường rồi, vì sao vẫn có dáng vẻ không thỏa mãn?"
"Cho nên? Đáp án của cậu là gì?" Lý Duật liếc xéo Trác Bất Tẫn.
"Tôi phải tự mình thử một chút mới biết được." Trác Bất Tẫn móc di động ra, "Dịch Dao, cô qua đây một chút."
"A Tẫn!" Lý Duật cảm thấy cực kỳ vô lực. "Đừng chạm vào cô ấy."
"Vì sao? Theo tôi được biết, cô ấy không chỉ có một mình cậu. Dường như cô ấy còn là tình nhân của An Kinh Vĩ, trước đó còn là bạn giường tạm thời của một nhà đầu tư người nước ngoài, một người phụ nữ như vậy mà có thể khiến cậu nhớ mãi không quên, chắc là hương vị rất ngon. Yên tâm, tôi chỉ nếm thử, sẽ không chiếm ——"
"Tôi nói, đừng chạm vào cô ấy!" Lý Duật nổi giận đứng lên, nắm lấy cổ áo của Trác Bất Tẫn, đôi mắt đỏ bừng như muốn đổ máu.
"Cậu tỉnh táo lại đi!" Trác Bất Tẫn cũng bùng nổ, "Cậu nghĩ lại xem bây giờ cậu đang làm gì! Cậu lên kế hoạch 10 năm, giấc mơ sự nghiệp của cậu, sự ủng hộ của tất cả bạn bè, tiền bối, một tác phẩm lớn, danh tiếng của cậu, mẹ nó, chỉ vì một nữ nhân mà cậu đều ném tất cả ra sau đầu sao? Lý Duật! Cậu đừng làm cho tôi phải khinh thường cậu!"
"Đúng! Giấc mơ chết tiệt! Danh dự! Tác phẩm! Thành công! Mọi thứ tôi làm đều không thể khiến cho nữ nhân tôi muốn liếc mắt nhìn tôi một cái, vậy tất cả những thứ này có ý nghĩa gì? Ở đây tôi là đạo diễn, cô ấy là diễn viên là người phụ nữ của tôi, nhưng trước nay cô ấy chưa từng yêu cầu tôi bất cứ thứ gì! Chỉ cần nghĩ tới cô ấy thì mười giây tôi đã bắn ra, nhưng tôi muốn gặp cô ấy, muốn ôm cô ấy lại phải tìm đủ mọi cách! Cuối cùng vẫn phải dựa vào một điều kiện trao đổi cực kỳ buồn cười!" Lý Duật buông lỏng tay, suy sụp ngồi lại sô pha.
"A Tẫn, tôi thật sự...... chưa từng cảm thấy mình vô dụng giống như bây giờ."
Mẹ nó!
Trác Bất Tẫn chỉ muốn chửi thề. Rốt cuộc hắn cũng biết được vấn đề.
Mịa!
"Lý Duật, cậu bị bệnh, còn bệnh không nhẹ."
Lý Duật tự giễu cười cười, "Còn có thể cứu chữa không?"
"Đương nhiên," Trác Bất Tẫn đến gần sô pha, đôi tay chống ở bên cạnh chỗ Lý Duật tựa lưng, cúi đầu cười, biểu cảm mờ ám, "Cầu xin tôi! Cầu xin tôi, tôi liền nói cho cậu biết phải trị như thế nào."
"Xin cậu." Lý Duật nói liền không có một chút giãy giụa.
Két ——
Một cơn gió lạnh từ ngoài cửa tràn vào.
Ở cửa, Dịch Dao đang giơ tay làm động tác gõ cửa, bên cạnh còn có trợ lý của cô đi theo.
Tiền Tiến nhìn hình ảnh trong phòng —— Lý đạo diễn cùng với Trác đại diện, trên sô pha, quần áo xốc xếch... còn có câu nói "Xin cậu" mềm mại như bông!
Trời ạ! Tôi đã nhìn thấy cái gì thế này! Thì ra... Lý đạo diễn cùng với An thiếu và Trác đại diện là tam giác ngược luyến hả?