Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 133: Oán giận không cam lòng (Tùy Nhược Thủy - H)




Khoái cảm tình ái vui sướng bao phủ thể xác và tinh thần, những điểm mẫn cảm vẫn bị người đàn ông cuồng mãnh tấn công từ phía sau, trong phòng bên tai đều vang lên tiếng "bạch bạch" d/âm loạn. Cảm giác thẹn thùng chưa biến mất càng khiến khoái cảm kích thích của thân thể sâu sắc hơn, tuy rằng có tác dụng của thuốc kích dục, nhưng cô, thật sự cảm thấy...

Rất thoải mái... Muốn được hắn tiếp tục thao như vậy...

"Ưm...... Nhược Thủy, phía sau, phía sau, rất n*ng..." Hoa h/uyệt bị thọc vào rút ra càng vui thì cúc h/uyệt càng trống rỗng hư không. Dịch Dao bị dày vò giữa sung sướng và thống khổ, rốt cuộc vẫn mở miệng.

Nghe vậy, Tùy Nhược Thủy rũ mắt nhìn cúc hoa nhắm chặt không một khe hở theo luật động của hắn mà mấp máy co rút, trong mắt hắn chất chứa dục vọng nồng đậm.

Hắn nhấc cơ thể của cô lên để cô mở rộng hai chân nửa ngồi trên đùi của hắn.

"Ôm anh, thả lỏng." Vừa dứt lời, môi lưỡi xâm nhập vào trong miệng thơm ngọt của cô, cuốn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của cô.

"Ưm... A ——"

C/ôn th/ịt bỗng nhiên từ hoa h/uyệt rút ra, lại đột ngột đâm vào cúc h/uyệt khiến vách thịt mềm bên trong càng chặt hơn làm hắn cũng khó cử động. Nhưng không có cách nào, trước kia hắn đã từng dùng đầu ngón tay chạm vào nơi này của cô, chỗ này nhỏ như vậy, nếu từ từ thì có lẽ nửa ngày cũng không tiến vào được, nhưng hắn không ngờ, bây giờ vào là vào được liền, nhưng hắn bị kẹp chặt đến mức phát điên! Một thân hình mềm mại nhỏ bé như vậy...

Hắn không ổn, Dịch Dao cũng không tốt hơn là bao. Thân thể quá sức chịu đựng đến đầu ngón tay cũng run rẩy không khống chế được, nhưng cúc h/uyệt cực kỳ trống rỗng lại mong chờ được lấp đầy, một ngụm khí đè nén ở lồng ngực đã lâu bị c/ôn th/ịt to lớn này mạnh mẽ đẩy ra khỏi lồng ngực, Dịch Dao ôm chặt lấy Tùy Nhược Thủy, đầu nhỏ kiên nhẫn tựa vào vai hắn, hỗn loạn thở dốc.

"Anh muốn cử động." Hắn cúi đầu nói nhỏ bên tai cô.

Thân thể nhỏ nhắn thoáng run lên một chút, đầu nhỏ khẽ gật gật, cái mũi nhỏ phát ra tiếng "ưm" ngọt ngào.

Giây tiếp theo, người đàn ông dễ dàng nâng mông bế cô lên, sải bước về phòng tắm.

"A —— a ——"

Mỗi một bước đi, cúc hoa đáng thương đều bị c/ôn th/ịt xỏ xuyên.

Dựa theo nguyên tắc "đau dài không bằng đau ngắn", Tùy Nhược Thủy cũng không mềm lòng, mở vòi sen chảy nước ấm rồi đè Dịch Dao lên vách tường phòng tắm tận tình bắt nạt cúc h/uyệt sau đó bắn vào trong.

Để bồi thường, khi hắn tắm rửa sạch sẽ cho cô còn bế cô lên bồn rửa tay, nửa quỳ ở trước mặt cô nhẹ nhàng khẩu giao một hồi, khiến cô ngọt ngào cao trào phun nước hai lần, cuối cùng không có sức lực mềm mại ngã trên người hắn.

Dịch Dao tiếp tục ngồi trên bồn rửa tay, để mặc cho Tùy Nhược Thủy lau khô tóc cô, trong một thời gian ngắn đã phải trải qua nhiều lần cao trào khiến đầu óc Dịch Dao hơi đờ đẫn.

Tùy Nhược Thủy chỉ mới phát t/iết một lần, cô đã cao trào năm sau lần, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn...... Dịch Dao lặng lẽ nhìn c/ôn th/ịt luôn cương cứng của Tùy Nhược Thủy lúc khẩu giao cho cô —— cô chỉ có thể giúp hắn lần sau thôi, sáng mai cô có mấy cảnh diễn, không thể tiêu hao quá nhiều thể lực.

"Nhược Thủy."

"Ừ?" Tùy Nhược Thủy nhẹ sờ mái tóc mềm mại của Dịch Dao, vẫn còn hơi ướt, liền tiếp tục sấy tóc cho cô. Động tác không thuần thục lắm, nhưng cực kỳ nghiêm túc tự nhiên.

"Em......" Dịch Dao vừa ngại ngùng muốn nói đột nhiên sắc mặt liền thay đổi, khuôn mặt nhỏ vốn dĩ đã thả lỏng trong nháy mắt lại nhăn nhó đau khổ, thảm thương nhìn Tùy Nhược Thủy.

"Làm sao vậy?" Tùy Nhược Thủy lại sờ tóc cô, tắt máy sấy.

Dịch Dao nghiến răng nghiến lợi, "Cái tên khốn khiếp!" An Kinh Vĩ là một tên khốn! Rốt cuộc hắn đã dùng bao nhiêu chứ!

Tùy Nhược Thủy nhìn Dịch Dao gắt gao kẹp chặt hai chân, lập tức hiểu ý, nhẹ nhàng cười, dùng khăn tắm bọc Dịch Dao lại ôm vào trong ngực đi ra khỏi phòng tắm. Thân hình Dịch Dao là hình mẫu tiêu chuẩn của cô gái phương Đông, nhưng khi được hắn ôm vào trong ngực vẫn có vẻ cực kỳ nhỏ nhắn.

"Không sao, bao lâu anh cũng có thể."

"...... Hừ, chỉ sợ cậu không được." Giọng điệu trầm thấp từ tính của Lý Duật bỗng nhiên vang lên ở trong phòng.

Sắc mặt Dịch Dao trắng bệch. Lý Duật vào bằng cách nào? Hắn lại tìm lễ tân khách sạn lấy chìa khóa dự phòng của phòng cô sao? Còn nữa, hắn đã vào đây bao lâu rồi? Hắn, không phải hắn rất chán ghét cô sao? Trong khoảng thời gian này trừ khi quay phim, diễn xuất, hắn cũng không thèm để cho cô một sắc mặt tốt. Bây giờ hắn tới tìm cô có việc gấp gì chứ?

"Anh có chuyện gì tìm em à?" Dịch Dao bình tĩnh lại, bảo Tùy Nhược Thủy buông cô ra, thẳng thắn nhìn Lý Duật hỏi.

"Không có việc gì...... thì không thể tới tìm em sao?" Câu trả lời như cũ, Lý Duật đã nói với cô hai lần trong một ngày, chỉ là lần này, trong lời nói ẩn chứa sự tức giận cùng với không cam lòng đến cô cũng không thể bỏ qua.

Cô chọc giận hắn khi nào? Dịch Dao có chút buồn bực.

Chờ một chút! Trong tay của hắn là cái gì! ĐM! Hắn lấy cái kia làm gì!

Dịch Dao nhìn về phía tủ đầu giường, chiếc hộp đã bị mở ra, hai tầng đạo cụ thình lình đập vào mắt, trong đó vị trí không đúng là thuộc về cái "An Kinh Vĩ số 2" đã tra tấn cô đến chết đi sống lại lúc chiều.

"Ong ong ong......" Lý Duật mở gậy mát xa trong tay, d/âm cụ sinh động như thật lập tức chấn động xoay tròn, Q/uy đ/ầu cực lớn như mãng xà uốn lượn, Dịch Dao nhìn thấy mà da đầu tê dại.

Hình ảnh này, cực kỳ quỷ dị!

Sao khi nãy cô không bị Tùy Nhược Thủy thao ngất xỉu luôn đi!

"Xem ra em không nhớ gì cả." Lý Duật tắt công tắc, tiện tay ném gậy mát xa lên giường, xoay người bắt đầu cởi nút áo sơ mi, áo khoác đã ném lên sô pha ở ven tường.

"Thứ nhất, mặc kệ lúc đó em không để ý hay là đồng ý cho có, em đã đồng ý làm bạn gái của anh, trước khi chúng ta chính thức chia tay, danh hiệu bạn trai này vẫn là của anh; thứ hai, điều kiện để anh giúp em diễn tốt vai Cam Tố Nga — có muốn anh nhắc nhở em không?"

"Không cần, em không quên. "Trong thời gian quay phim, cho dù là ở chỗ nào, em đều phải nghe lời anh"." Dịch Dao bình tĩnh trả lời, xoay người xin lỗi Tùy Nhược Thủy thân không mảnh vải, "Xin lỗi, Nhược Thủy, bây giờ em không tiện lắm."

Tùy Nhược Thủy cúi đầu, bình tĩnh nhìn Dịch Dao một lúc lâu, "Có cần anh giúp đỡ không?"

Nhìn thấy sự nghiêm túc và bảo vệ trong mắt Tùy Nhược Thủy, chóp mũi Dịch Dao như lên men, sung sướng cười, nhẹ giọng nói, "Không sao đâu, hắn sẽ không tổn thương em."

Chỉ là thân thể dây dưa với nhau mà thôi, nhẫn nhịn một chút liền qua.

Dịch Dao đã cố gắng nhỏ giọng nói chuyện, nhưng trong căn phòng chật hẹp, một âm thanh rất nhỏ người thứ ba cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng!

Hắn không làm thể hại em! Hắn cũng không tổn thương em!

Nữ nhân  này thật biết cách chọc giận hắn trong thời gian ngắn!

Lý Duật nhếch miệng cười xấu xa, "Hắn không cần tránh đi đâu, không phải hắn muốn giúp em giải thuốc kích dục sao? Anh sẽ nói cho hắn biết cách giải như thế nào."