Quỷ Súc Nam Thần, Sủng Lên Trời!

Chương 104: Đội trưởng phải cùng ta đánh ba nhi (7)




Cố Tầm Xuyên vẫn là trương mặt vô cùng lười biếng, ngồi vào ghế phụ, nghe tiếng hừ một cái của tiểu cô nương đến rõ ràng, quay đầu đi, rõ ràng chỉ cách có một khoảng ngắn, cô lại dựa sát vào bên kia, một bộ dáng không muốn đến gần anh.

Tiểu Tường nhướng mày liếc mắt nhìn Tầm Xuyên, ngồi vào ghế lái khởi động xe, đôi mắt mang theo chế nhạo dò hỏi: Sao cậu lại chọc con gái nhà người ta rồi?

Cố Tầm Xuyên liếc mắt nhìn anh ta một cái, sau đó quay đi, hoàn toàn mặc kệ anh ta.

Nghĩ đến việc mau chóng đem Sở Từ về nhà càng sớm càng tốt, lúc trước do nghĩ cô là con trai nên đã sắp xếp cho cô vào ở cùng một phòng nam hỗn hợp, bây giờ mới phát hiện ra là con gái, cũng có thể là cô gái duy nhất tham gia đấu giải trong toàn bộ các đội tuyển thi đấu, Tiểu Tường cũng đã gọi điện để sắp xếp lại cho cô một căn phòng riêng.

Sau đó mới thần thanh khí sảnh đưa tiểu cô nương về nhà lấy đồ.

SJ là một câu lạc bộ rất nổi tiếng, vậy nên nói cách khác là không thiếu tiền, căn cứ nằm ở khu biệt thự trong trung tâm thành phố, biệt thự hai tầng được sơn màu đại diện của SJ, còn treo một số logo, huy hiệu đối kháng của bọn họ.

Tiểu Tường giúp Sở Từ cầm va li, đẩy cửa đi vào, hiện tại vừa qua thời gian cơm trưa, một đám thanh niên chơi game thâu đêm, nên hiện tại chưa có ai thức dậy.

Trong biệt thự vô cùng yên tĩnh, nghe thấy động tĩnh mới có người từ trên lầu hai ngó đầu ra nhìn, là huấn luyện viên của SJ, nghe nói rằng người mới tới sẽ là một cô gái, vẻ mặt hắn ngây ngốc vội vội vàng vàng đi tìm phòng, nhưng đến khi nhìn thấy Sở Từ, vẫn không nhịn được mà khẽ cảm thán.

Trong trò chơi này vậy mà còn có một cô gái dễ thương đến vậy? Đây chính xác là một tin lớn cho báo chí, không biết nghĩ tới cái gì, huấn luyện viên hơi run, lúc này mới chạy xuống lầu.

"Tới đây, chắc cô bé là Coco đi, chúng ta nghiên cứu đấu pháp của em trong hai tháng liền, không ngờ rằng lại là một cô gái, cái tên Tiểu Tường kia gọi điện thoại đến thông báo dọa anh hết hồn, mấy tên nhãi ranh kia chưa ngủ dậy nên không biết gì đâu, chờ hù chết bọn họ."

Huấn luyện viên của SJ, người nổi tiếng vì sự tàn bạo, vậy mà bây giờ lại mang vẻ mặt hòa ái cười cười nhìn Sở Từ đang chớp mắt.

Tiểu cô nương nhìn ngoan ngoãn vô cùng, cười tỉm tỉm giống như búp bê sứ, làm người ta yêu thích không thôi.

Một bộ dáng hảo hảo ở chung.

Tiểu Tường bên cạnh nhìn, sau đó lại quay sang Cố Tầm Xuyên nhắc nhở, "Cậu nhìn xem, người thân thiện dễ gần như vậy? Cậu không thể học hỏi một chút hay sao?"

Đôi mắt nâu sẫm hướng về tiểu cô nương, thở dài một tiếng, đáy mắt không cảm xúc nhìn về phía Sở Từ đang được huấn luyện viên dẫn đi xem phòng, sau đó mới chậm rãi nói, "Nếu anh nhàn rỗi như vậy, không bằng trước hết hãy nghĩ xem về cách thông báo chính thức đi."

Nói xong anh bỏ về phòng, để lại Tiểu Tường với vấn đề lớn nhất.

Tiểu Tường:...

Mở cửa phòng ra, trong phòng tối om, người trợ lí của anh, Trương Cẩn vẫn ôm chăn ngủ không biết trời đất, vừa nghe tiếng động liền trở mình, giương ánh mắt ngái ngủ nhìn về phía cửa.