Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối

Chương 320: Thịt Đường Tăng




Thái y đến rất nhanh.

Thái y kiểm tra cho nàng xong, cung kính nói “Tiểu chủ, bệnh này hơi khó, thần kê đơn cho người trước, người uống thử xem, nếu hiệu quả không tốt, thần sẽ tìm cách khác.”

Trần lương viên hỏi “Sao ta lại mắc bệnh này?”

Thái y quanh năm chẩn trị cho các phi tần, mà trong cung này, có rất nhiều bệnh không thể nói ra vì ẩn chứa nhiều bí mật đằng sau. Thái y nếu muốn sống lâu, phải học được bản lĩnh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Lúc này đối mặt chất vấn của Trần lương viên, thái y lầm bầm vài câu, rồi không chịu nói nữa.

Ông để lại một đơn thuốc và một lọ dầu thuốc, hướng dẫn cách sử dụng thuốc rồi vội vàng rời đi.

Nhu Cúc vội sai người lấy đơn thuốc đến hỏi ý kiến của Tiêu trắc phi.

Hiện giờ Tiêu trắc phi phụ trách nội vụ Đông cung, những việc như bốc thuốc đều phải được Tiêu trắc phi đồng ý trước.

Tiêu trắc phi cũng không làm khó nàng, lập tức phái người đến Thái y viện, bốc thuốc cho Trần lương viên theo đơn thuốc này.

Trần lương viên uống thuốc, cảm thấy đỡ hơn một chút, nhưng đầu vẫn còn ngứa.

Nàng nhịn không được muốn vò đầu, nhưng vò xuống rất nhiều tóc!

Trần lương viên nhìn tóc trong tay mình, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.

Nàng không dám vò đầu nữa nhưng da đầu ngứa quá.

Nhu Cúc lấy nước nóng “Tiểu chủ, dầu thuốc mà thái y đưa đã thêm vào nước này, có thể giúp người giảm ngứa da đầu.”

Trần lương viên vội vàng bảo nàng giúp mình gội đầu.

Trong khi gội, Trần lương viên thấy da đầu dễ chịu hơn.

Nhưng sau khi gội xong, nàng lại thấy tóc mình rụng rất nhiều!

Trần lương viên nhìn đống tóc bị rụng, cảm thấy mình sắp điên rồi!

Nhu Cúc vẫn an ủi nàng, bảo nàng nghĩ thoáng một chút.

Trần lương viên nghĩ thoáng thế nào được?

Nàng đỏ cả mắt nói “Nhất định là Cảnh trắc phi hại ta!”

Hôm nay ngoại trừ ăn hai bữa ở lầu Vũ Lộ, nàng chỉ uống chút nước ăn chút bánh ở chỗ Cảnh trắc phi.

Nhất định là số trà bánh đó có vấn đề!

Trần lương viên càng nghĩ càng cảm thấy đây là sự thật, nàng đẩy Nhu Cúc ra, sải bước chạy ra ngoài.

Nàng sẽ cáo trạng với Thái tử!

Lạc Thanh Hàn hiện đang ở điện Thanh Ca, thưởng thức bánh hoa hồng mới làm với Tiêu Hề Hề.

Lớp bánh bông lan trắng kem có nhân được làm từ cánh hoa hồng ướp mật ong, khi cắn vào miệng giòn ngọt, thơm vô cùng!

Tiêu Hề Hề ăn bánh hoa hồng, vui vẻ uống trà sữa.

Biết Trần lương viên tới, Tiêu Hề Hề không ngừng ăn, thuận miệng nói “Cho nàng vào đi.”

Trần lương viên ra ngoài rất vội, không kịp chải đầu, cũng không trang điểm, trông rất nhếch nhác.

Vừa vào cửa, nàng đã quỳ xuống trước mặt Thái tử khóc lóc.

“Cầu xin Điện hạ làm chủ cho thần thiếp!”

Lạc Thanh Hàn đặt chén trà xuống “Lại xảy ra chuyện gì?”

Trần lương viên ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ “Cảnh trắc phi hạ độc thần thiếp, suýt nữa gi.ết chết thần thiếp!”

Lạc Thanh Hàn liếc nàng một cái “Hạ độc không phải chuyện nhỏ, nàng có chứng cứ không?”

“Hôm nay thần thiếp chỉ đến điện Uyển Hà, ăn uống một chút ở chỗ nàng ta, khi về thì cả người khó chịu, Cảnh trắc phi nhất định đã động tay với số trà bánh đó!”

Lạc Thanh Hàn nghiêm túc nói “Nàng không thể đưa ra bằng chứng thuyết phục, dù ta muốn giúp nàng, cũng không có cách giúp. Nàng trở về trước thì hơn, nghỉ ngơi cho tốt, nhanh chóng hồi phục thân thể, những chuyện khác thì để bàn sau.”

Trần lương viên càng khóc lớn hơn “Điện hạ, chuyện này nhất định là Cảnh trắc phi làm! Nàng ta đố kị thần thiếp được sủng ái, muốn hại chết thần thiếp, chỉ cần Điện hạ phái người đến lục soát điện Uyển Hà, nhất định sẽ tìm được chứng cứ!”

“Cảnh trắc phi dù gì cũng là nữ nhi của Thái phó, còn là người mà phụ hoàng đích thân chỉ điểm cho ta, ta không thể chỉ vì mấy câu của nàng mà lục soát nơi ở của Cảnh trắc phi.”

Trần lương viên không nói nên lời.

Lạc Thanh Hàn “Nàng về đi, chuyện lần này xem như một bài học, sau này đừng tùy tiện ăn đồ của người khác.”

Trần lương viên muốn nói thêm gì đó, Thường công công đã bước tới, khách khí mời nàng đi.

Nàng không dám làm loạn trước mặt Thái tử, chỉ đành ngơ ngác rời đi.

Bảo Cầm nghe nói tối qua Thái tử triệu Trần lương viên thị tẩm, sáng nay còn thưởng cho nàng ta một rương đồ tốt, điều này làm Bảo Cầm vô cùng bất an, sợ Trần lương viên sẽ đoạt đi sủng ái của Thái tử.

Nhưng bây giờ có vẻ như Thái tử không quan tâm Trần lương viên lắm.

Như vậy, Bảo Cầm cảm thấy yên tâm hơn.

Bảo Cầm đặt hai bát sữa hấp trứng lên bàn, nàng làm bằng sữa tươi được giao đến sáng nay, phủ một lớp đậu đỏ mật ong.

Tiêu Hề Hề dùng muỗng múc sữa hấp trứng, cùng với đậu đỏ cho vào miệng, cảm giác vào miệng mềm mịn, hương sữa đặc biệt nồng, kết hợp với đậu đỏ mật ngọt, vô cùng tuyệt vời!

Nàng nhịn không được lại húp thêm một ngụm lớn, vừa ăn vừa nói.

“Ngon quá!”

Khi nàng sắp ăn xong, Lạc Thanh Hàn nói.

“Tối qua ta cho Trần lương viên dùng Vô Ưu tán.”

Tiêu Hề Hề chớp mắt, không hiểu tại sao Thái tử đột nhiên nói chuyện này?

Lạc Thanh Hàn tiếp tục “Ta không thích Trần lương viên, cũng sẽ không để nàng ta chạm vào ta.”

Tiêu Hề Hề cảm thấy lời này nghe hơi kỳ lạ.

Giống như Lạc Thanh Hàn là thịt Đường Tăng, mà Trần lương viên là yêu quái muốn ăn thịt, Lạc Thanh Hàn thề chết bảo vệ trong sạch của mình, không để yêu quái làm hoen ố cơ thể trong trắng của mình.

Một số hình ảnh không hài hòa tự động xuất hiện trong não Tiêu Hề Hề.

Thái tử cao quý gợi cảm, nghiêm nghị bất khả xâm phạm.

Trần lương viên ám chỉ đủ điều, muốn làm chuyện vui vẻ với hắn.

Hai người ở trong phòng chàng chạy ta đuổi, chàng tiến ta lùi …

Lạc Thanh Hàn chú ý tới ánh mắt của nàng ngày càng kỳ quái, không khỏi nhíu mày “Nàng đang suy nghĩ lung tung gì đó?”

Tiêu Hề Hề che miệng cười “Ha ha ha, không có gì, không có gì!”

Lạc Thanh Hàn “……”

Tiêu Hề Hề nhanh chóng chuyển chủ đề “Thần thiếp thấy bánh hoa hồng vừa rồi ăn rất ngon, ngày mai lúc chúng ta đến chùa Quang Chiếu, mang theo một chút ăn trên đường nha?”

“Tùy nàng.”

Tiêu Hề Hề lập tức hét với Bảo Cầm “Em đi làm thêm bánh hoa hồng đi!”

Bảo Cầm cười đáp “Vâng.”

Trần lương viên thất bại khi nhờ Thái tử giúp nàng đòi công đạo, căm thù của nàng với Cảnh trắc phi ngày càng sâu đậm.

Nàng hận không thể lập tức chạy đến điện Uyển Hà, cào nát khuôn mặt đáng ghét của Cảnh trắc phi!

Nhưng lý trí mách bảo nàng không thể làm thế.

Nếu nàng ra tay với Cảnh trắc phi, nàng sẽ mắc tội bất kính, sẽ bị phạt nặng.

Nàng không thể hủy phần đời còn lại chỉ vì ả tiện nhân Cảnh trắc phi đó, nàng phải tìm cách khác.

Trước khi nàng nghĩ ra cách đối phó với Cảnh trắc phi, thì Cảnh trắc phi đã ngã bệnh.