Chương 446
Dưới lưới kiếm khủng bố, cho dù Diệp Viễn có cường mạnh, cuối cùng cũng chỉ có kết cục nuốt hận.
“Chết đi cho tao!”
Lúc này, cuối cùng hai ông lão cũng dừng lại, chỉ nghe ông lão áo đen quát lớn một tiếng.
Tấm lưới kiếm khủng bố trông như chuông lớn bắt đầu điên cuồng thu nhỏ, muốn siết chết Diệp Viễn ở bên trong.
“Tiểu Viễn!”
Nhìn thấy Diệp Viễn bị kiếm khí khủng bố của hai ông lão quấn quanh, sắc mặt Vũ Đông Thanh trở nên vô cùng trắng bệch.
“Anh Diệp Viễn!”
Tiểu Vũ cũng kinh hãi hô lên, muốn xông lên trước.
Nhưng bị Lâm Hàn Tuyết kéo lại.
“Em Tiểu Vũ, hãy tin tưởng anh Diệp Viễn của em!”
Vẻ mặt Lâm Hàn Tuyết cũng nghiêm trọng, trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng cô ta vẫn lựa chọn tin tưởng Diệp Viễn.
Lúc này, Diệp Viễn bị nhốt ở giữa lại vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ.
Liền sau đó, chỉ thấy Diệp Viễn bước lên bước một bước.
Tấm lưới kiếm được hình thành từ kiếm khí đáng sợ ầm ầm nổ tung, vô số kiếm khí khủng bố lập tức bay tứ phía.
Diệp Viễn tùy ý vung tay, kiếm khí khủng bố bay khắp nơi đó bỗng chốc tiêu tan vô hình.
“Sao có thể chứ?”
Nhìn thấy Diệp Viễn phá được chiến thuật hợp kích của họ đơn giản như vậy.
Khuôn mặt của hai ông lão Hắc Bạch Song Sát lộ ra vẻ chấn hãi khủng khiếp.
“Rốt cuộc mày là ai?”
Lúc này, hai ông lão Hắc Bạch Song Sát vô cùng kinh hãi nhìn Diệp Viễn, càng muốn biết rốt cuộc Diệp Viễn là ai.
Kẻ mạnh như vậy, chắc chắn sẽ không phải là hạng vô danh.
Nhưng Diệp Viễn không trả lời câu hỏi của hai người, chỉ thấy anh vung tay.
Hai luồng lửa hóa thành hai luồng sáng chui vào trong cơ thể của hai lão Hắc Bạch Song Sát.
“Ầm!”
Liền sau đó, trên người của hai ông lão lập tức bùng lên ngọn lửa hừng hực.
Trong tích tắc, ngoại trừ thanh trọng kiếm huyền thiết trong tay hai người, thì cơ thể của hai người liền biến mất không còn bóng dáng.
“Dễ dàng cho các người rồi!”
Diệp Viễn hừ lạnh lùng một tiếng, đi đến trước mặt Vũ Đông Thanh.
“Tiểu Vũ, chú Vũ, hai người không sao chứ?”
“Không sao, anh Diệp, anh lợi hại quá!”, Tiểu Vũ rất kích động nói.